TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 17

Edit: Hến Con.

Lúc trả tiền, bà Khương chẳng hề thấy ‘choáng’ như cô y tá phải thanh toán ban nãy.

Sáng nay bà mới mua một viên thịt kho ở khách sạn Giang Thành với giá tận tám mươi tệ.

Vậy mà ở đây, với số tiền đó được hẳn bốn hộp cơm.

Không có bàn ghế xung quanh, cả bốn người cầm hộp cơm, cứ thế ngồi bệt xuống bậc thềm mà ăn.

Khương Dạ lần này không còn dè dặt nữa, quen tay cầm muỗng xúc lia lịa.

Cậu thanh niên mặc đồ bệnh nhân thì lâu lắm rồi chưa được ăn uống đàng hoàng, tỏ ra hơi lúng túng.

Lâm Quốc Đống lấy ra bốn cái ly nhựa, rót nước mời mọi người:

“Mấy đứa ăn từ từ thôi.”

“Sao mà như chưa từng ăn cơm vậy, đói lắm rồi phải không…”

Cô y tá vừa ăn vừa ngẩng mặt lên, khóe miệng toàn là nước sốt đỏ, líu ríu nói:

“Ông... ông ơi.”

“Cơm của ông... thật sự quá ngon, từ trước đến giờ con chưa từng ăn món trứng xào cà chua nào ngon như vậy.”

“Sao ăn mà còn ngon hơn cả thịt nữa cơ chứ!”

Lâm Quốc Đống nhìn cả nhóm bốn người, từ nghi ngờ ban đầu cho đến sau khi ăn miếng đầu tiên thì như thể lạc vào tiên cảnh.

Trong lòng ông cũng thấy vô cùng mãn nguyện.

Kiếp trước làm đầu bếp thượng hạng, tiền bạc từ lâu đã không còn là mục tiêu sống của ông nữa.

Thứ khiến ông cảm thấy thỏa mãn nhất, chính là vẻ mặt hài lòng của thực khách sau mỗi bữa ăn.

Chính những phản hồi tích cực ấy mới là động lực lớn nhất cho ông.

Ông vừa định nói gì đó, thì bất ngờ trong đầu vang lên một giọng nói:

[Đinh! Thông báo từ hệ thống.]

[Nhiệm vụ hệ thống: Tới bệnh viện bán cơm, chữa khỏi chứng chán ăn cho 20 bệnh nhân.]

[Số người đã chữa khỏi hôm nay: 2.]

[Phần thưởng: Cải thiện thể chất, đã nâng cao thể lực đến mức của người 59 tuổi.]

[Tổng cộng: 2 người, còn lại: 18 người.]

[Lưu ý: Cứ mỗi khi chữa khỏi cho 2 người bị chán ăn, ngoại hình không thay đổi, nhưng chức năng cơ thể sẽ được cải thiện.]

Lâm Quốc Đống ngẩn người vì thông báo bất ngờ.

Ngay sau đó làn khí mát lạnh ùa vào đầu, một nguồn năng lượng vô hình lan tỏa khắp cơ thể.

Cơ bắp co giật nhẹ, cảm giác đau nhức sau khi chạy bộ ban nãy cũng giảm đi đáng kể.

Cảm giác mặt mũi như bị ai đó bóp nắn một chút, ông liền mở camera điện thoại soi thử.

Tuy đồi mồi vẫn còn, nét mặt cũng không thay đổi gì nhiều, nhưng cánh tay vốn chỉ còn da bọc xương giờ đã thấp thoáng có đường nét cơ bắp.

12

0

2 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.