0 chữ
Chương 10
Chương 7: Một xã hội bệnh hoạn
Nghe vậy, sắc mặt Thích Phi lại trầm xuống. Cô chạm vào màn hình quang não, truyền dữ liệu cho đối phương, ra hiệu cho An Sách mở ra xem. An Sách mở quang não, lướt một lượt với tốc độ cực nhanh, vừa xem vừa tặc lưỡi ngạc nhiên: “Đúng là phong cách làm việc của bọn họ.”
Chuyện của Lan Cửu thật ra không phức tạp, thậm chí còn cẩu huyết đến mức khiến Thích Phi phải nghi ngờ đôi mắt của mình. Anh sinh ra trong gia tộc danh giá bậc nhất của Á Đặc Tư – gia tộc Lan, là vị hôn phu đã được định sẵn của một trùng đực thuộc hành ngũ nhà họ Tiền – một gia tộc lớn khác.
Thế nhưng, trùng đực nhà họ Tiền lại không hài lòng với anh.
Trong xã hội của trùng tộc, sau khi kết hôn, trùng đực có quyền quyết định liệu bạn đời trùng cái của mình có được tiếp tục công việc hay không.
Cả hai còn chưa cưới, vậy mà trùng đực họ Tiền đã yêu cầu Lan Cửu từ chức trong quân đội. Mặc dù việc này không hiếm trong giới thế gia, nhưng Lan Cửu vẫn từ chối thẳng thừng.
Vì vậy, toàn bộ sự không hài lòng liền chuyển hóa thành chán ghét.
Lần này, Lan Cửu lại bị Thiên Già bắt được, càng khiến trùng đực nhà họ Tiền thêm ghê tởm sự “không thuần khiết” của anh. Từ đó nảy sinh ý định gϊếŧ người, âm thầm thao túng để Lan Cửu “chết trận một cách tự nhiên”, thuận tiện nhường lại vị trí bạn đời trùng cái.
Sau khi hồi tưởng lại toàn bộ, Thích Phi cụp mắt, khẽ cười một tiếng đầy mỉa mai: “Nếu không phải... cái loại phế vật như thế này...”
Phần còn lại cũng chẳng cần nói rõ. Cả hai người đều xuất thân bất phàm, vốn đã biết khá nhiều sự thật bị các nước đồng minh che giấu.
Trong xã hội trùng tộc, bề ngoài thì vì mục tiêu sinh sản, trùng cái cường tráng duy trì hoạt động xã hội, còn trùng đực được bảo vệ thì lại nắm giữ quyền sinh sát trùng cái.
Thế nhưng trên thực tế, trùng đực cấp cao không hề thua kém trùng cái, thậm chí nhờ vào sức mạnh tinh thần vượt trội, họ còn mạnh hơn một bậc, từ đó cấu thành tầng lớp tối cao của Á Đặc Tư, khống chế toàn bộ đất nước.
Trùng đực cấp cao thông qua việc tẩy não trùng cái, đồng thời giúp đỡ trùng đực cấp thấp áp bức trùng cái, từ đó tạo nên cục diện xã hội méo mó. Trùng đực nô dịch trùng cái, còn tùng cái thì lại cam tâm tình nguyện chịu đựng.
Nếu không phải bởi vì số lượng trùng cái đủ nhiều, sức chiến đấu đủ mạnh, thì một chủng tộc như thế này đã sớm bị lịch sử xóa sổ rồi.
Còn trùng đực nhà họ Tiền kia, chính là một tên phế vật chỉ biết ăn chơi trác táng và ngược đãi trùng cái.
“Giờ cô định làm gì?” An Sách hỏi.
“Trước tiên cứ để anh ấy ở lại, tôi sẽ đi nói chuyện với chỉ huy.”
An Sách gật đầu, không hề bất ngờ với câu trả lời đó. Với tính cách của Thích Phi, sau khi biết được lý do hoang đường như vậy, nếu cô thật sự để anh quay về thì mới là chuyện lạ. Chỉ mong chỉ huy sẽ đồng ý.
“Chúc cô may mắn.” Cô vỗ nhẹ lên vai Thích Phi, rồi xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng cô ấy, Thích Phi kéo thấp vành mũ, rồi bước về hướng ngược lại.
Chuyện của Lan Cửu thật ra không phức tạp, thậm chí còn cẩu huyết đến mức khiến Thích Phi phải nghi ngờ đôi mắt của mình. Anh sinh ra trong gia tộc danh giá bậc nhất của Á Đặc Tư – gia tộc Lan, là vị hôn phu đã được định sẵn của một trùng đực thuộc hành ngũ nhà họ Tiền – một gia tộc lớn khác.
Thế nhưng, trùng đực nhà họ Tiền lại không hài lòng với anh.
Trong xã hội của trùng tộc, sau khi kết hôn, trùng đực có quyền quyết định liệu bạn đời trùng cái của mình có được tiếp tục công việc hay không.
Vì vậy, toàn bộ sự không hài lòng liền chuyển hóa thành chán ghét.
Lần này, Lan Cửu lại bị Thiên Già bắt được, càng khiến trùng đực nhà họ Tiền thêm ghê tởm sự “không thuần khiết” của anh. Từ đó nảy sinh ý định gϊếŧ người, âm thầm thao túng để Lan Cửu “chết trận một cách tự nhiên”, thuận tiện nhường lại vị trí bạn đời trùng cái.
Sau khi hồi tưởng lại toàn bộ, Thích Phi cụp mắt, khẽ cười một tiếng đầy mỉa mai: “Nếu không phải... cái loại phế vật như thế này...”
Phần còn lại cũng chẳng cần nói rõ. Cả hai người đều xuất thân bất phàm, vốn đã biết khá nhiều sự thật bị các nước đồng minh che giấu.
Thế nhưng trên thực tế, trùng đực cấp cao không hề thua kém trùng cái, thậm chí nhờ vào sức mạnh tinh thần vượt trội, họ còn mạnh hơn một bậc, từ đó cấu thành tầng lớp tối cao của Á Đặc Tư, khống chế toàn bộ đất nước.
Trùng đực cấp cao thông qua việc tẩy não trùng cái, đồng thời giúp đỡ trùng đực cấp thấp áp bức trùng cái, từ đó tạo nên cục diện xã hội méo mó. Trùng đực nô dịch trùng cái, còn tùng cái thì lại cam tâm tình nguyện chịu đựng.
Nếu không phải bởi vì số lượng trùng cái đủ nhiều, sức chiến đấu đủ mạnh, thì một chủng tộc như thế này đã sớm bị lịch sử xóa sổ rồi.
“Giờ cô định làm gì?” An Sách hỏi.
“Trước tiên cứ để anh ấy ở lại, tôi sẽ đi nói chuyện với chỉ huy.”
An Sách gật đầu, không hề bất ngờ với câu trả lời đó. Với tính cách của Thích Phi, sau khi biết được lý do hoang đường như vậy, nếu cô thật sự để anh quay về thì mới là chuyện lạ. Chỉ mong chỉ huy sẽ đồng ý.
“Chúc cô may mắn.” Cô vỗ nhẹ lên vai Thích Phi, rồi xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng cô ấy, Thích Phi kéo thấp vành mũ, rồi bước về hướng ngược lại.
4
0
3 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
