0 chữ
Chương 28
Chương 28: Thím nấu cơm ăn ngon
“Mẹ, con lại không chậm trễ công việc của con, là con không muốn dậy sao, hay là mẹ hỏi con trai mẹ xem tối hôm qua đã làm gì.”
“Con biết mẹ đã già, nhưng mà con và anh ba chưa già, mẹ phải hiểu cho người trẻ tuổi mới đúng… Đâu có mẹ chồng nào sáng sớm tinh mơ nhìn chằm chằm phòng con dâu như thế.”
Bà cụ Lục còn muốn nổi bão, không nghĩ tới Thẩm Vũ đã trách mắng bà ta một trận trước, cẩn thận nhìn một lát trên cổ trắng nõn kia, ai ôi, cô như vậy bà ta đều không dám nhìn thẳng.
Hồ ly tinh này, suốt ngày quyến rũ con trai bà ta!
Bà cụ Lục không dám nhìn thẳng: “Nhanh, đi thay quần áo đi.”
Thẩm Vũ quay về phòng thay quần áo, tối hôm qua người nọ đặc biệt tìm cổ của cô, may mà khi kết hôn “cô” mua một chiếc áo sơ mi cao cổ, lúc này còn có thể che được.
Khi trở ra vừa vặn đυ.ng phải bà cụ Lục ôm trán kêu ai ôi ai ôi rời khỏi cửa nhà Hứa Nhân.
Cũng không ai chú ý tới bà ta.
Trong lòng Thẩm Vũ vui vẻ, xem ra bà cụ Lục là lọt vào võ lực trừng trị, tính cách của Hứa Nhân cũng không tốt hơn cô.
Bữa sáng hôm nay là nhà lão đại và lão nhị nấu.
Khi bưng đồ ăn lên bàn, đen tuyền, nhìn là không muốn ăn.
Cho dù ngày hôm qua yêu cầu trứng gà, lớn nhỏ nhà họ Lục cộng lại cũng hơn hai mươi người, trứng gà hôm nay chỉ nấu bảy quả, còn là chỉ cho mấy nam đinh trong nhà.
Thẩm Vũ ăn một miếng đồ ăn, thấy ít mỡ ít nước, không những không đủ muối mà còn có chút nhão, cô khá kén chọn.
Ánh mắt yên lặng nhìn về phía Lục Huyền.
Lục Huyền chưa từng thấy người yêu kiều như vậy, nhớ lại sáng sớm vợ của anh còn đầy bụng oán giận.
Anh bóc trứng gà nhân lúc bà cụ Lục không chú ý đặt vào trong bát Thẩm Vũ.
Thẩm Vũ cũng không khách sáo.
Lúc này người có ý kiến đối với đồ ăn trên bàn không chỉ có Thẩm Vũ, đa số mọi người đều có ý kiến, tốc độ gắp đồ ăn không nhanh bằng hôm qua, người lớn còn có thể che giấu được.
Đứa bé thì không biết.
Bàn đứa bé đã có đứa bé chạy tới dựa vào bàn to nhìn một lát, đôi mắt hơi thất vọng.
Nhìn chằm chằm Thẩm Vũ nói: “Thím ba, giữa trưa thím có thể nấu cơm được không ạ?”
“Thím nấu cơm ăn ngon, bác gái cả và mẹ cháu nấu cơm ăn không ngon.”
Nói chuyện là con gái út của Vương Hoa, mới ba tuổi, nhìn Thẩm Vũ với vẻ chờ mong.
Không chút chú ý tới sắc mặt của Lý Bình đã thay đổi.
Trái lại Vương Hoa không tức giận, mỉm cười nói: “Mẹ nếu cơm không ngon, là vì không cầu kỳ về đồ ăn, chỉ cần lấp đầy bụng là được.”
“Em dâu ba nấu ăn đúng là ngon, chị cũng thích ăn.” Tươi cười còn có chút ngại ngùng.
Hôm nay đầu bếp là Lý Bình, nghe nói như vậy vẻ mặt không được tốt lắm: “Bác cũng không nỡ bỏ nhiều mỡ như thím ba cháu.”
“Mẹ, thím ba cho ít mỡ đồ ăn vẫn ngon.”
…
Bị con mình nói rõ điểm yếu, gương mặt Lý Bình âm trầm: “Mẹ nấu ăn không ngon, vậy sau này con tìm thím ba con nấu ăn cho đi.”
Trái lại cô ta mừng rỡ không nấu.
“Em đúng là nấu ăn không tệ lắm.”
“Con biết mẹ đã già, nhưng mà con và anh ba chưa già, mẹ phải hiểu cho người trẻ tuổi mới đúng… Đâu có mẹ chồng nào sáng sớm tinh mơ nhìn chằm chằm phòng con dâu như thế.”
Bà cụ Lục còn muốn nổi bão, không nghĩ tới Thẩm Vũ đã trách mắng bà ta một trận trước, cẩn thận nhìn một lát trên cổ trắng nõn kia, ai ôi, cô như vậy bà ta đều không dám nhìn thẳng.
Hồ ly tinh này, suốt ngày quyến rũ con trai bà ta!
Bà cụ Lục không dám nhìn thẳng: “Nhanh, đi thay quần áo đi.”
Thẩm Vũ quay về phòng thay quần áo, tối hôm qua người nọ đặc biệt tìm cổ của cô, may mà khi kết hôn “cô” mua một chiếc áo sơ mi cao cổ, lúc này còn có thể che được.
Khi trở ra vừa vặn đυ.ng phải bà cụ Lục ôm trán kêu ai ôi ai ôi rời khỏi cửa nhà Hứa Nhân.
Trong lòng Thẩm Vũ vui vẻ, xem ra bà cụ Lục là lọt vào võ lực trừng trị, tính cách của Hứa Nhân cũng không tốt hơn cô.
Bữa sáng hôm nay là nhà lão đại và lão nhị nấu.
Khi bưng đồ ăn lên bàn, đen tuyền, nhìn là không muốn ăn.
Cho dù ngày hôm qua yêu cầu trứng gà, lớn nhỏ nhà họ Lục cộng lại cũng hơn hai mươi người, trứng gà hôm nay chỉ nấu bảy quả, còn là chỉ cho mấy nam đinh trong nhà.
Thẩm Vũ ăn một miếng đồ ăn, thấy ít mỡ ít nước, không những không đủ muối mà còn có chút nhão, cô khá kén chọn.
Ánh mắt yên lặng nhìn về phía Lục Huyền.
Lục Huyền chưa từng thấy người yêu kiều như vậy, nhớ lại sáng sớm vợ của anh còn đầy bụng oán giận.
Anh bóc trứng gà nhân lúc bà cụ Lục không chú ý đặt vào trong bát Thẩm Vũ.
Thẩm Vũ cũng không khách sáo.
Đứa bé thì không biết.
Bàn đứa bé đã có đứa bé chạy tới dựa vào bàn to nhìn một lát, đôi mắt hơi thất vọng.
Nhìn chằm chằm Thẩm Vũ nói: “Thím ba, giữa trưa thím có thể nấu cơm được không ạ?”
“Thím nấu cơm ăn ngon, bác gái cả và mẹ cháu nấu cơm ăn không ngon.”
Nói chuyện là con gái út của Vương Hoa, mới ba tuổi, nhìn Thẩm Vũ với vẻ chờ mong.
Không chút chú ý tới sắc mặt của Lý Bình đã thay đổi.
Trái lại Vương Hoa không tức giận, mỉm cười nói: “Mẹ nếu cơm không ngon, là vì không cầu kỳ về đồ ăn, chỉ cần lấp đầy bụng là được.”
“Em dâu ba nấu ăn đúng là ngon, chị cũng thích ăn.” Tươi cười còn có chút ngại ngùng.
“Mẹ, thím ba cho ít mỡ đồ ăn vẫn ngon.”
…
Bị con mình nói rõ điểm yếu, gương mặt Lý Bình âm trầm: “Mẹ nấu ăn không ngon, vậy sau này con tìm thím ba con nấu ăn cho đi.”
Trái lại cô ta mừng rỡ không nấu.
“Em đúng là nấu ăn không tệ lắm.”
6
0
3 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
