Chương 94
Cơ quan cổ đại
Một lát sau
"Cái gì đây?" Thiên Hàn chỉ tay về hình đồ trước mặt và hỏi, đây là một gian phòng có những nền gạch vuông vắn trang trí bằng một hoa văn cổ đại mà hắn không thể hiểu dù chỉ một chút. Đường đi dẫn hai bọn hắn tới đây, không còn lối đi nào khác nữa.
"Hmm, có 5 hàng ngang 5 hàng dọc xếp thành 25 ô vuông cân xứng, hai ô thừa ra ở hai bên cạnh một ở chân chúng ta một ở phía đối diện có lẽ là điểm đến?" Vũ đưa tay chỉ trỏ nói ra suy luận của hắn, suy luận của một cựu game thủ chứ không phải hắn đoán bừa hay ra oai với tên đực rựa bên cạnh làm gì.
"Có thể có lý, ngươi nhìn xem, đằng góc tường có một ô đứng riêng lẻ?" Thiên Hàn đưa mắt về góc tường, đúng là có một ô vuông cá biệt như hắn vừa nói.
"Ừ, để ta qua đó! Ngươi cứ đứng im ở cái ô xuất phát đi." Vũ xung phong đứng vào phần gạch mà Thiên Hàn chỉ.
"Không thấy gì cả?" Hắn tỏ ra khó hiểu nói với Thiên Hàn.
"Hmm, ngươi thử dẫm đạp thật mạnh xuống?"
"Ầm!" Vũ nhảy lên đáp xuống vẫn không có dị biến xảy ra.
"Doraemon, làm thế nào vậy cậu mèo đáng yêu?" Hắn giở giọng cầu cứu.
"Hmm, không biết nữa..." Doraemon không có đáp án cho hắn.
"Ngươi thử, truyền nội khí của mình qua ô vuông đi Ngộ Không!" Thiên Hàn vẫn cố chấp hi vọng một cái gì đó xảy đến.
"Để ta thử...uầy, ô vuông dưới chân ngươi phát sáng màu...đỏ!" Vũ ồ lên khi hắn truyền nội khí và thành công kích hoạt cơ quan nào đó trong gian phòng.
"Để ta thử bước lên phía trước, ô này...màu vàng, ô mai gót..." Thiên Hàn cũng ồ lên vì ô vuông thứ hai của hắn là màu vàng.
"Tiếp, ô này màu...ây, không có màu?" Thiên Hàn nghi hoặc về ô vuông thứ 3 mà hắn vừa đạp lên.
"Ngươi thử chạy qua những ô khác xem!" Vũ chỉ tay về những ô khác mà Thiên Hàn chưa tới.
"Bịch...bịch...bịch...không sáng, không có ô nào phát sáng, kể cả ô ta vừa chạy qua!" Thiên Hàn lắc đầu khi hắn nhảy tưng tưng mà không phát sinh kết quả.
"Quay về ô đầu tiên đi Long Mã, ta lại truyền khí xuống chân kích hoạt tiếp cho ngươi, hình như lựa chọn ô thứ ba ngươi đã chọn sai." Vũ đề nghị đồng bọn quay lại vì cho rằng Thiên Hàn đã đi sai đường nên ô vuông không thể sáng.
"Được...bịch...bịch...màu đỏ." Thiên Hàn quay lại ô xuất phát, nó lại phát sáng màu đỏ như ban đầu.
"Lại đi, lần này chọn ô khác!"
"Bịch...màu vàng ô thứ 2...rẽ phải...bịch...màu xanh dương...uầy!" Thiên Hàn ồ lên.
"Tiếp, ngươi cứ đi về đằng trước xem..." Vũ nói.
"Bịch...màu...ấy, không có màu? Hay để ta quay lại?" Thiên Hàn tỏ ra thất vọng khi ô thứ 4 không phát sáng như hắn nghĩ.
"Khoan, cứ thử, rẽ phải vào trong góc!" Vũ muốn thử hết các ô vì mỗi lần kích hoạt lại cơ quan, hắn lại tốn kha khá nội khí.
"Bịch...màu đỏ, ô thứ 5 là màu đỏ!" Thiên Hàn tỏ ra ngạc nhiên.
"Đi tiếp, hình như đi chéo không được, quay lại không có tác dụng, ngươi cứ đi thẳng xem sao!" Vũ chỉ tay về phía trước.
"Bịch...màu vàng, ô thứ 6 màu vàng!"
"Bịch...màu xanh dương, ô thứ 7 màu xanh dương!"
"Bịch...màu...ây, lại không có màu?" Thiên Hàn ngạc nhiên khi hắn đâm thẳng tới ô góc của hàng cuối cùng mà không có màu nào sáng lên.
"Hmm, quay sang trái xem!" Vũ chỉ tay về ô bên trái Thiên Hàn, dù sao đây là ô duy nhất mà hắn có thể đi.
"Bịch...không có màu gì!"
"Vậy là hỏng rồi, quay lại từ ô số 1 thôi!" Vũ lắc đầu ngao ngán vì hắn chuẩn bị lần thứ 3 truyền nội công khởi động, cứ thế này hắn sẽ kiệt sức mất.
"Bịch...ô số 1 màu đỏ, vàng, xanh dương, không có màu, đỏ, vàng, xanh dương là ô thứ 7, không đâm nữa mà rẽ trái...bịch...ê, lại không có màu, ô thứ 8 không có màu!" Thiên Hàn gọi Vũ khi hắn lại đạp vào ô không phát sáng.
"Hmm, nếu mà theo quy luật đỏ, vàng, xanh dương, không có màu...thì ô tiếp theo sẽ là ô màu đỏ, ngươi thử đi sang ô bên cạnh mình, đừng phi xuống hàng cuối!" Vũ suy luận.
"Bịch...đỏ, ô thứ 9 là màu đỏ! Đúng như ngươi đoán, vậy tiếp theo là ô màu vàng. Ta sẽ đâm thẳng vào ô cuối cùng."
"Tùy ngươi!" Vũ nhún vai trả lời.
"Bịch...không có màu, vậy là ta sai?" Thiên Hàn tự hỏi.
"Sai bét, quay lại điểm xuất phát rồi lại tìm tới ô số 9!" Vũ bắt đầu chán nản, hắn chuẩn bị lần thứ 4 vận truyền khí công.
"Đỏ, vàng, xanh dương, vô sắc, đỏ, vàng, xanh dương, vô sắc, đỏ, quay lại hàng giữa...bịch...vàng...ô thứ 10 là màu vàng!" Thiên Hàn nói.
"Ô tiếp theo màu xanh dương, ngươi có 3 lựa chọn xung quanh mình nếu tính theo luật không đi chéo, không quay lại ô vừa dẵm. Ngươi đang ở trung tâm của cơ quan." Vũ suy luận.
"Bên tay trái chắc chắn không thể vì đi vào đấy sẽ dẫn tới đường cũ, trước mặt thì hơi vô lý vì đi thế lại thành đường vòng. Vậy sang tay phải...bịch...màu xanh dương, ô thứ 11 màu xanh dương!" Thiên Hàn vui sướng nói.
"Ô tiếp theo là vô sắc, ngươi phải tự đưa ra lựa chọn rồi!"
"Hừ, rẽ phải đi sang hàng thứ 4 vì nó gần lối ra nhất! Bịch...vô sắc...bịch...đỏ...à nhầm lại vô sắc rồi!" Thiên Hàn gãi gãi đầu vì lựa chọn sai.
"Haizz, lại!" Vũ không biết nên nói gì nữa, lần thứ 5 vận khí khởi động cơ quan.
"Đỏ, vàng, xanh dương, vô sắc x3.14...xanh dương...đi thẳng...bịch...vô sắc ô thứ 12...rẽ phải...bịch...đỏ thứ 13...đi thẳng ra góc...bịch...vàng thứ 14...bịch...xanh dương thứ 15...bịch...vô sắc thứ 16...ô cuối cùng chắc chắn là ô thừa bên ngoài này...bịch...đỏ thứ 17!" Thiên Hàn sau khi đọc lệnh 17 ô không trượt phát nào đã tới ô vuông cuối cùng có ánh sáng màu đỏ.
"Ầm...két...két!" Một cánh cửa tự động khai mở đằng sau ô vuông của Thiên Hàn đang đứng.
"Nai xừ, Ngộ Không ngươi đứng đó ngẩn ngơ cái gì, đi thôi!" Thiên Hàn vẫy thằng đồng đội bất đắc dĩ đang đứng như trời trồng.
"Long Mã, ngươi có để ý thứ tự 4 màu Đỏ - Vàng - Xanh Dương - Vô Sắc không? Ta thấy rất quen nha!" Vũ trầm ngâm suy tư cố nhớ về thứ gì đó.
"Hmm đỏ, xanh...tư...tư chất, tư chất linh hồn của người tu luyện chúng ta! Đó chẳng phải thứ tự 4 tư chất Xích Diệm màu đỏ - Bình Minh màu vàng - Thiên Thanh màu xanh dương - Vô Sắc không có màu hay sao?" Thiên Hàn ngộ ra điều thú vị được cài cắm trong cơ quan cổ đại.
"Đúng vậy, ngươi rất thông minh. Hóa ra Minh Vương Thái Thiên lại có câu đố hay như thế này, Ngộ Không ta phục ta phục!" Vũ lắc đầu cười mỉm rồi bước qua cánh cửa theo chân Thiên Hàn.
"Có thứ gì đó đang tới, phòng thủ!" Thiên Hàn hét lên cảnh báo khi gã cảm nhận được nguy hiểm nhờ giác quan Long tộc vượt xa người thường của mình.
"Vút...phập...vút..." Chỗ đứng của hai gã thanh niên vừa đứng hai giây trước bây giờ đã ngập tràn tới hàng chục mũi tên. Nếu không thể né tránh chắc chắn sẽ trở thành hai con nhím...
"Phù...lùi lại chút!" Thiên Hàn kéo Vũ ra đằng sau để lùi về gian phòng ban nãy.
"Ngươi...có ngửi thấy mùi gì không?" Vũ nói khi hắn cảm nhận được mùi...máu tanh nồng nặc từ con đường u tối.
"Thử rọi đèn sang góc đi!" Thiên Hàn chỉ tay về góc tường mà ban nãy bọn hắn còn chưa kịp nhìn.
"Ặc, xác...xác chết...chất...chất đầy bờ tường..." Vũ lắp bắp môi khi nhìn thấy những cái xác người đang bốc lên mùi máu tanh hôi, thủ phạm không ai khác chính là những mũi tên bí ẩn vừa ám sát hụt bọn hắn.
"Ghê quá, hóa ra đó chính là đám người đi vào khe nứt lúc 0 giờ đêm. Quả nhiên lăng mộ này không đơn giản ọe..." Thiên Hàn nói xong cũng là khi hắn nôn mửa vì không chịu nổi mùi máu.
"Phụt...cái thằng này...làm lão tử...ọe...nôn theo ngươi...ọe..." Đến lượt Vũ gọi tên em Huệ trong đêm...
"Hai tên yếu đuối...có chuyện gì hot?"
12
0
5 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
