TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 45
Chương 45

Những máy móc này rất đắt tiền, dù biết người trong thôn chắc chắn sẽ không lấy nhưng nhân viên cũng không dám để máy móc cố định trong phòng học qua đêm.

Vậy nên mỗi ngày sau khi ghi hình xong bọn họ đều sẽ thu dọn máy móc, sáng hôm sau gắn trở lại.

Lúc họ đến văn phòng để thu dọn thì phát hiện Lâm An Lan và Trình Úc vẫn còn ở đó.

“Sao hai người còn chưa về?” Đạo diễn hỏi.

Lâm An Lan vội vàng ghi những ý chính ra giấy, trả lời: “Tôi vẫn chưa chuẩn bị bài mới xong.”

Cậu lơ đãng hỏi: “Máy móc cố định trong phòng học cũng dọn sao?”

Đạo diễn gật đầu: “Ừm, buổi tối ở đây không có ai trông coi, tôi sợ máy móc bị hư hỏng gì đó.”

“Cũng đúng.”

“Bây giờ hai người vẫn còn ở đây.”

“Tôi còn một chút nữa thôi.” Lâm An Lan nói: “Mọi người đi ăn cơm trước đi. Anh ăn cơm chưa?”

Cậu liếc mắt nhìn người quay phim của mình: “Mấy người anh Trương còn chưa ăn nè.”

Người tên anh Trương nghe vậy nở nụ cười: “Không sao, anh cũng chưa đói bụng.”

“Tám giờ rồi mà còn chưa đói gì nữa chứ.” Lâm An Lan cười khuyên anh: “Được rồi, mọi người đi ăn cơm đi, máy móc cố định ở đây cũng dọn rồi, tôi chỉ ở đây chuẩn bị bài thôi, hình ảnh thì mọi người cũng đã quay nhiều rồi, có quay nữa cũng giống vậy thôi nên không cần tốn công sức ở đây vì tôi nữa.”

Anh Trương nghe cậu nói vậy thì quay đầu nhìn đạo diễn.

Đạo diễn thực sự không ngờ khi cậu trở thành giáo viên lại làm việc rất nghiêm túc như vậy!

Học sinh tan học hết là đã có thể nghỉ ngơi, nhưng cậu ngược lại không về nhà mà còn muốn ở trong văn phòng chuẩn bị bài học.

Rất có trách nhiệm!

Đạo diễn nhìn Lâm An Lan, không khỏi cảm thấy nể phục và ngưỡng mộ thêm một chút.

Lâm An Lan bị ông nhìn như vậy thì bày ra bộ dáng dịu dàng săn sóc: “Mọi người đã cực khổ rồi, nhất là nhóm người anh Trương ngày nào cũng phải vác cái máy quay phim nặng như vậy chắc chắn rất nóng và mệt nên mọi người đi ăn cơm đi, đừng để vì tôi mà ảnh hưởng đến thời gian ăn uống và nghỉ ngơi của mọi người. Nếu mọi người cứ làm vậy tôi sẽ rất xấu hổ. Vậy thì tôi cũng không chuẩn bị bài nữa, bây giờ tôi về nhà đây.”

Nói xong cậu ra vẻ muốn dọn dẹp sách vở.

Đạo diễn vội vã ngăn cậu lại, nói: “Đừng đừng đừng, Tiểu Lâm muốn chuẩn bị bài thì cứ làm tiếp đi, cậu nghiêm túc như vậy là rất tốt, đừng vì tôi mà làm chậm trễ. Cậu cứ chuẩn bị bài tiếp đi, tôi đi ăn cơm với đám người tiểu Trương. Tôi cũng không ăn liền bây giờ đâu, tôi định dọn dẹp xong máy móc cố định rồi mới ăn sau.”

1

0

4 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.