TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Vành Đai An Toàn

Bất kể là một thời đại nát như thế nào, cũng có cảnh đẹp khiến cho người ta mê luyến.

Tựa như hoàng hôn lúc này, nóng bức đã rút đi, trời chiều mang theo chút ánh sáng tím rải trên mặt đất, gió đêm thổi tới cũng có một tia ý vị an bình.

Vành vành đai an toàn Mãng Lâm tùy ý phô trương, tản ra sức sống tràn đầy.

Hô!

Đường Lăng ngồi ở trên một cành cây thô to, dùng sức lấy ra chất lỏng trái cây Lam Hòe Thụ bôi lên miệng vết thương trên bắp chân cùng trên cánh tay.

Nước trái cây Lam Hòe Thụ bôi lên miệng vết thương nóng bỏng, mang đến cảm giác mát lạnh thoải mái, khiến cho Đường Lăng không khỏi thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.

Tối đa còn có hai giờ, ban đêm sẽ buông xuống, lúc Tử Nguyệt dâng lên, ánh trăng sẽ khiến cho tất cả các sinh vật ở trong rừng trở nên điên cuồng, cho dù vành vành đai an toàn Mãng Lâm cũng sẽ trở nên cực kỳ không an toàn.

Trước đó, Đường Lăng phải trở lại khu quần cư.

Nhưng khu quần cư rất hỗn loạn, một lọ nước uống cấp ba sẽ mang đến hấp dẫn dạng gì, trong lòng Đường Lăng rất rõ ràng.

Cho nên, hắn phải để cho thân thể bảo trì trạng thái tốt nhất, mới dám đi tới chỗ lão Hồ Khoa Khắc dùng nước uống cấp ba đổi lấy đồ vật cần thiết.

"Đợi thêm một giờ liền có thể đi."

Lam Hòe Thụ quả là thuốc chữa thương tốt nhất mà Đường Lăng có thể tìm tới, nhưng thân thể mỏi mệt luôn cần nghỉ ngơi, nước trái cây Lam Hòe Thụ cũng cần thời gian nhất định mới có thể phát huy tác dụng.

Dựa vào thân cây, Đường Lăng từ trong lòng móc ra lọ nước uống cấp ba quý giá kia, chỉ là thoáng liếc mắt nhìn, ánh mắt liền không khỏi rơi vào khu vực an toàn số 17 ở đằng xa.

Đến biên giới vành vành đai an toàn, ở xa xa liền có thể trông thấy nó, tường thành màu xám dày đặc cao tới 150 mét, khiến nó nhìn giống như một con thú lớn hung mãnh đang ngủ đông ở phía dưới vách núi.

Đó là thiên đường mà Đường Lăng khát vọng.

Nếu như có thể mang theo bà cùng em gái vào ở khu vực an toàn số 17, ít nhất vào ban đêm họ sẽ có thể được ngủ an ổn, không cần lo lắng thú triều, nạn sâu bệnh, thậm chí thực vật khát máu, còn có đủ các loại thiên tai. . .

Chỉ là, muốn vào ở khu vực an toàn sao có thể dễ dàng như vậy? Mỗi ngày cần tiêu phí 50 điểm tín dụng đắt đỏ, liền không phải bây giờ hắn có thể gánh vác.

Nhưng ngày mai chính mình liền tròn 15 tuổi, nếu như có thể làm được chuyện kia, vậy sẽ có tư cách vào ở khu vực an toàn, mà còn không cần tiêu phí điểm tín dụng. . .

Nghĩ tới đây, Đường Lăng âm thầm nắm chặt tay lại.

Từ trong Mãng Lâm đi ra, đi vào vành vành đai an toàn.

Mà cái gọi là vành vành đai an toàn này, chính là một mảnh cây cối có diện tích chưa đến mười dặm bao quanh khu vực an toàn số 17.

Khu quần cư ẩn nấp ở phía dưới cây cối, xuyên qua cây cối, có một mảnh phế tích phủ kín vết nứt, nghe nói là con đường do Cựu Giới ( Dịch: thế giới cũ) lưu lại, mà ở hai bên đường hắn đang đi lúc này lại có vô số con đường bí mật tiến vào khu quần cư.

Những cửa vào này hoặc là rõ ràng, hoặc là bị che dấu.

Liền ngay cả Đường Lăng cũng không rõ ở vành đai an toàn đến cùng giấu bao nhiêu cửa vào.

Dọc theo con đường này, Đường Lăng hướng phía bắc hướng mà đi, nơi này đi thông tới một cái cửa vào, cách khu quần cư hiện nay hắn đang ở gần nhất.

Chân hắn bước không chậm, bởi vì còn chưa tới nửa giờ, Tử Nguyệt sẽ dâng lên, đến lúc đó cái gọi là vành đai an toàn này cũng sẽ không còn an toàn nữa.

Bầy rắn mang kịch độc trí mạng, côn trùng phiền toái, các loại sinh vật cũng sẽ uy hiếp được tánh mạng của mọi người.

Trừ phi có vận may tốt mới có thể đụng phải vành đai an toàn được Tử Nguyệt chiến sĩ tuần tra, bằng không ban đêm xuất hiện ở vành đai an toàn cũng không thể nghi ngờ là một loại hành vi tự tìm cái chết.

Đường Lăng sẽ không đi đánh bạc vận may, ngược lại hắn lại cẩn thận đến quá phận, nhưng hôm nay vận may của hắn không tệ, cách cửa vào khu quần cư còn chưa tới 300 mét, xa xa đã trông thấy tiểu đội do ba Tử Nguyệt chiến sĩ cấu thành đang tuần tra.

Khôi giáp màu tím, áo choàng màu đen, viền màu bạc, trường đao màu bạc chừng một thước rưỡi, đây là tiêu chuẩn thấp nhất thuộc về Tử Nguyệt chiến sĩ ở khu vực an toàn Số 17.

Tử Nguyệt chiến sĩ xuất hiện để cho Đường Lăng không khỏi thả chậm bước chân, ở thời đại mà nhân loại ở đáy của chuỗi thức ăn này, Tử Nguyệt chiến sĩ lại rất mạnh mẽ.

Bọn họ tựa hồ đã vượt qua phạm trù nhân loại, các loại dã thú trong mắt bọn họ giống như là kiến hôi, liền ngay cả biến dị thú trong truyền thuyết, bọn họ cũng có thể đánh một trận.

Đường Lăng vô cùng hướng tới việc có thể trở thành một Tử Nguyệt chiến sĩ, nhưng từng Tử Nguyệt chiến sĩ đều rất quý giá, không phải là bằng vào nỗ lực hoặc là trời sinh thần lực, phản ứng nhanh nhẹn là được.

Muốn trở thành Tử Nguyệt chiến sĩ, phải thông qua một loại kiểm tra thần bí, chỉ có đạt tới một điều kiện bí ẩn nào đó, mới có tư cách trở thành Tử Nguyệt chiến sĩ.

Rốt cuộc là kiểm tra cái gì? Cần điều kiện gì? Đường Lăng cũng không rõ ràng lắm, thậm chí liền ngay cả thứ gọi là kiểm tra kia, cũng đã tiêu phí ba điểm tín dụng của Đường Lăng, mới từ chỗ lão Hồ Khoa Khắc kia biết được.

Thu hồi ánh mắt, Đường Lăng không nghĩ thêm nữa, mà là quay đầu nhìn về phía khu quần cư bước đi tới, giấc mơ trở thành Tử Nguyệt chiến sĩ thật sự cách hắn quá mức xa xôi.

Cửa vào khu quần cư ở ngay một lùm cây không đáng chú ý, đẩy lùm cây ra, xốc lên một tấm sắt, liền có thể đi xuống cầu thang.

Mọi người ở chỗ cư trú này không cần lo lắng có dân du cư sẽ phát hiện, sau đó chiếm lĩnh nơi này.

Bởi vì khu quần cư là cái gì? Trên thực tế chính là cống thoát nước ngầm truyền thuyết từ thời Cựu Giới lưu lại.

Đường Lăng cũng không rõ ý nghĩa của cái từ này, hắn chỉ biết đây là một công trình rắc rối phức tạp ở dưới mặt đất, nếu không phải là mọi người quanh năm sống ở chỗ này, thì sẽ triệt để mất phương hướng ở trong đó, thậm chí trở thành đồ ăn của Hắc Xỉ Thử.

Trên thực tế, cho dù người của khu quần cư, thăm dò đối với công trình dưới đất này cũng chỉ tập trung ở phạm vi có hạn.

Nhưng đối với việc trở lại chỗ ở của chính mình —— khu quần cư thứ năm, tự nhiên là Đường Lăng vô cùng quen thuộc, cơ hồ là nhắm mắt lại đều có thể tìm tới vị trí tồn tại của nó.

Một cái cửa sắt phong tỏa cửa vào khu quần cư, lúc Đường Lăng theo ám hiệu gõ vang cửa lớn, một cái cửa sổ nhỏ mở ra, lộ ra gương mặt của một người đàn ông tóc vàng.

"Đường Lăng, ba ngày, ta còn tưởng rằng thằng nhóc cậu đã chết ở bên ngoài rồi."

Người đàn ông này hiển nhiên là quen biết Đường Lăng, giọng điệu cũng không hữu hảo cho lắm.

Mặt Đường Lăng không biểu tình, chỉ là từ trong lòng lấy ra hai đồng tiền xu ném cho người đàn ông kia.

Người đàn ông tiếp nhận tiền xu, nhếch môi cười, lộ ra hàm răng màu đen, lại không vội mở cửa, mà là đánh giá Đường Lăng.

"Xem ra ba ngày ra ngoài, mày thu hoạch cũng chẳng ra gì?"

Giọng điệu này mang theo khinh thường, nhưng càng nhiều hơn là nghi hoặc thẩm vấn.

"Có thể bảo vệ tánh mạng đã không tệ rồi."

Biểu tình của Đường Lăng không có bất kỳ biến hóa nào, tiếp đó hơi không kiên nhẫn thúc giục:

"Mở cửa."

Người đàn ông thu hồi nụ cười, mở cửa sắt ra, lúc Đường Lăng xuyên qua cửa lớn, còn có chút không cam lòng quan sát Đường Lăng.

Đường Lăng cũng không vội vã rời đi, bình nước uống cấp ba kia bị hắn giấu rất kỹ, căn bản là không cần lo lắng bị phát hiện, ngược lại là bị tờ bố cáo dán ở cửa kia hấp dẫn.

Đây là bố cáo của khu vực an toàn Số 17 tuyên bố cho khu quần cư, thông báo vào ngày mai, thiếu niên tròn mười lăm tuổi ở khu quần cư tập hợp ở cửa lớn của khu vực an toàn, tham gia tuyển chọn chiến sĩ dự bị.

"Trùng hợp như vậy?"

Đường Lăng hơi giật mình, khó mà tin được ngày mai mình tròn 15 tuổi, khu vực an toàn liền tiến hành tuyển chọn chiến sĩ dự bị vào ngày mai.

Kỳ thật, thời gian tuyển chọn chiến sĩ dự bị cũng không cố định, nhưng phần lớn là tiến hành vào đầu mùa hè, nay năm tựa hồ tiến hành sớm hơn một chút, giờ rõ ràng vẫn là cuối mùa xuân thôi.

Nhưng mà không quan trọng, Đường Lăng chỉ chờ mong có thể được chọn trúng, dù cho là thông qua kiểm tra lúc ban đầu, tiến nhập đội dự bị thứ năm.

"Đường Lăng, chẳng lẽ mày còn kỳ vọng trở thành một chiến sĩ hay sao?"

Giòn châm chọc của người đàn ông canh cổng từ sau lưng Đường Lăng vang lên.

Trên thực tế, tỉ lệ thiếu niên ở khu quần cư được chọn thành chiến sĩ gần như chỉ là năm mươi so với một, huống chi bộ dáng của Đường Lăng cũng không cường tráng.

Người đàn ông canh cổng vui vẻ giễu cợt Đường Lăng, bởi vì từ trên người thằng ranh này gần như không lấy được món lợi gì.

Đường Lăng quay đầu, bình tĩnh nhìn người đàn ông canh cửa một cái, quay người liền đi.

Người đàn ông canh cổng tự nhiên không hề chú ý, chỉ ngắn ngủi một lúc, trên trán Đường Lăng đã có đầy mồ hôi lạnh.

Nó xuất hiện, lại xuất hiện một lần nữa.

Đường Lăng tăng nhanh bước chân, nắm tay giấu ở trong tay áo cũng âm thầm siết chặt.

Thứ quen thuộc kia, gần như muốn cắn nuốt tất cả lại đang sôi trào trong ngực, chính mình phải nắm chặt thời gian.

23

0

6 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.