TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Ngõ Cụt

Trong lòng Đường Lăng vẫn sôi trào bất an như trước, nhưng loại bất an này bị hắn cho là thấp thỏm, cùng bất an nguy hiểm do bản năng tinh chuẩn có thể đoán trước mang đến vẫn có một chút khác nhau.

Tiếp theo đó Khoa Khắc vẫn khoa chân múa tay vui sướng, hưng phấn nói, mấy người bước nhanh đi, để cho bọn họ trong lúc không để ý đã đi đến vị trí phía trước đám người.

Đêm lạnh lẽo, không chút lưu tình nào.

Cho dù lách vào trong đám người, bước nhanh đi tới, vẫn như cũ không có cách nào ngăn cản luồng khí lạnh tận xương này.

Nhưng mà ông trời hình như lại ngại mọi người không đủ gian khổ, có đám mây âm trầm không biết từ chỗ nào bay tới, che khuất Tử Nguyệt.

Sắc trời u ám, gió lạnh thổi qua.

Khu vực an toàn số 17 đã mấy tháng không mưa, lại ở ban đêm hôm nay muốn nghênh đón một trận mưa lớn.

Sẽ khiến cho người ta chết cóng.

Nhìn lên sắc trời, Đường Lăng khẽ nhíu mày, nếu như không thể thuận lợi đi vào khu vực an toàn, là sẽ thật sự bị chết cóng.

"Hắc, tiểu tử, cậu biết con rắn cuối cùng kia là cái gì không?"

Đường Lăng thất thần, để cho Khoa Khắc có chút bất mãn, ông ta quyết định nói một chủ đề có thể khiến cho Đường Lăng hứng thú.

"Cái gì?"

Quả nhiên là Đường Lăng đã có hứng thú, năng lực của con rắn lớn kia vượt qua tất cả những dã thú mà hắn nhận thức.

Quá mức lợi hại.

Hơn nữa, bọn họ còn không được tính là tranh đấu chính diện, Đường Lăng có lý do tin tưởng con rắn lớn kia còn có năng lực càng lợi hại hơn.

"Hung thú."

Khoa Khắc ghé vào bên tai Đường Lăng phun ra một câu.

Đường Lăng trừng to mắt, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy danh từ này, nó đại biểu cho cái gì?

"Hắc hắc, không nên giật mình. Cậu mới có mười mấy năm kiến thức? Phạm vi hoạt động của cậu nói đơn giản chính là ở dưới mặt đất, vùng an toàn, còn có phạm vi mười dặm quanh vành vành đai an toàn Mãng Lâm đã được thanh lý tương đối sạch sẽ, có thể có nguy hiểm gì chứ?"

Trong mắt Khoa Khắc lộ ra vẻ đắc ý quen thuộc, nói tiếp:

"Hung thú là. . ."

Nhưng mấy chữ kia vẫn chưa nói xong, bầu trời u ám mãnh liệt xẹt qua một tia chớp cực lớn, giống như cự kiếm xé tan màn trời, ngay sau đó mưa như trút nước đi theo một tiếng sấm đổ xuống.

Khoa Khắc bị dọa đến co rụt cổ lại, Đường Lăng nheo mắt lại, một mực chú ý đến cử động của một đám Tử Nguyệt chiến sĩ ở trên tường thành hắn nhìn thấy phía trước.

Bước chân của những người phía trước đột nhiên ngừng lại, dẫn tới mấy người đi sau kém chút đụng vào.

Ở bên trong tia chớp chói mắt, những Tử Nguyệt chiến sĩ kia từ trên tường cao nhảy xuống, nhẹ nhàng rơi xuống đất.

So với trong hiểu biết còn mạnh mẽ hơn.

Giọt mưa lạnh lẽo đầu tiên rơi lên trên mặt Đường Lăng, trong lòng của hắn lại bị chấn động bao vây.

Tường cao hơn trăm mét, nếu như là hắn nhảy xuống như vậy, sẽ trở thành một đống bùn nhão, tựa hồ không có kết cục nào tốt hơn.

Khoa trương khoa trương khoa trương, tổng cộng có ba mươi Tử Nguyệt chiến sĩ nhảy xuống, bọn họ rất nhanh đã xếp thành một hàng, bước chân chỉnh tề, đi tới phía đám người.

Cao cao tại thượng, địa vị giống như thần, để cho nguyên bản mọi người đang tuôn về khu vực an toàn không dám một lần nữa bước tới.

Cho đến khi cách đám người còn khoảng 50m, các Tử Nguyệt chiến sĩ dừng bước lại, tạo thành một bức tường dài màu tím.

Khôi giáp màu trắng tạo hình xinh đẹp ở bên trong mưa gió sấm chớp tản ra ánh sáng lạnh lùng, áo choàng màu đen phần phật bay múa trong đêm mưa to gió lớn, thanh trường đao màu bạc vác ở phía sau lưng, lộ ra chuôi đao có điêu khắc đầu lâu một loại mãnh thú không biết tên, phối hợp với thú trảo sáng sủa nơi cuối tạo thành hình vòng tròn, khiến cho người ta cảm thấy được một loại áp lực vô hình.

Đây là lần đầu tiên Đường Lăng trông thấy Tử Nguyệt chiến sĩ ở khoảng cách gần như vậy, hắn cho là có hi vọng.

Một đêm loạn này, rốt cục để cho bọn họ ra tay hay sao? Dù sao hơn mười vạn nhân mạng ở khu quần cư có thể đơn giản buông tha được hay sao?

Không tiếng động im lặng.

cùng với tiếng mưa nặng hạt.

Trọn vẹn qua hơn mười giây, sau khi một tiếng sấm rền lần nữa biến mất, một Tử Nguyệt chiến sĩ cao lớn, khoác áo choàng màu đỏ tươi mới không nhanh không chậm đi ra.

Trong nháy mắt này toàn bộ đèn pha tắt đi, màn đêm đen kịt khiến cho người ta không thấy rõ bộ dáng của hắn, thân hình cao lớn di động,

Như một gốc cây đại thụ.

Chỉ có áo choàng màu đỏ tươi ở trong bóng đêm có chút chói mắt, nói rõ là địa vị của hắn và Tử Nguyệt chiến sĩ bình thường có khác nhau.

"Nam nữ dưới 15 tuổi, 5 tuổi trở lên có thể vào thành, không thể vượt qua 300 người. Tỉ lệ nam nữ 2 so với 1, chúng ta tự có biện pháp sàng lọc tuyển chọn. Những người còn lại mau chóng rời đi, lui lại một dặm."

Sau khi bước tới trước khoảng 10m, người này mở miệng nói chuyện.

Giọng nói trầm thấp, lại không có bất kỳ một tia cảm tình nào. Lạnh lẽo, cao ngạo mà lại không cho hoài nghi.

Lui lại một dặm? Chỉ cần lui về phía sau không tới 500 mét, đã đi vào phạm vi công kích của thi nhân, yêu cầu này không phải là để cho người ta đi tìm chết hay sao?

Trong lòng Đường Lăng dâng lên một tia lạnh lẽo, trong chớp mắt liền nổ tung ra, để cho cả trái tim đều lạnh xuống.

Cảm giác đói bụng truyền đến từ lồng ngực bỗng nhiên bốc lên, dường như càng đói hơn so với lúc trước.

Đám người im lặng, không có phản ứng cũng không dám có bất kỳ phản ứng nào.

Khó có thể tiếp nhận thần hộ mệnh Tử Nguyệt chiến sĩ lại để cho bọn họ đi tìm chết, cũng càng không có dũng khí đi phản kháng.

"Lui lại."

Âm thanh của người đàn ông kia đột nhiên biến lớn, trên trời lại đồng thời vang lên tiếng sấm, cuồn cuộn ở trong đám người.

Giống như mang theo một loại ma lực kỳ dị, để cho rất nhiều người không khỏi rút lui một bước.

"Bằng không. . ."

Một lần nữa hắn tiến lên phía trước một bước, trong miệng thốt ra ba chữ càng thêm lạnh lẽo:

"Giết không tha!"

Giết không tha! Trong tai Đường Lăng bắt đầu vang lên ông ông, lúc trước vì cái gì còn có thể ôm hi vọng đối với mấy tên Tử Nguyệt chiến sĩ này? ! Cho là bọn họ sẽ cứu vớt?

Hướng tới cùng sùng bái từ nhiều năm tới nay, liền như vậy dễ dàng hết hy vọng hay sao?

Trong mưa, sắc mặt của Đường Lăng trở nên hơi tái nhợt, không khỏi ôm chặt em gái đang lạnh như khối băng ở trong lòng.

"Ta đi trước."

Khoa Khắc bỗng nhiên nói, tựa hồ như không hề bị loại bầu không khí này hù sợ, nhưng ra ngoài ý định là bà lại kéo Khoa Khắc lại, do dự một chút, nhẹ nhàng lắc đầu với Khoa Khắc.

"Không có việc gì, mấy người không biết lực lượng của tôi. Khoa Khắc tôi là người đàn ông nói thì sẽ lời giữ lời, sẽ không vứt bỏ mấy người."

Chân thật đáng tin, Khoa Khắc đẩy tay bà ra, đi ra khỏi đám người đang im lặng.

Giống như trông thấy chuyện gì đó rất buồn cười, người đàn ông khoác áo choàng màu hồng kia nhìn Khoa Khắc từ trong đám người đi ra, trừ cười lạnh một tiếng, không có bất kỳ hành động nào.

Khoa Khắc giơ cao hai tay lên, lớn tiếng nói:

"Tôi là Khoa Khắc ở vùng số 5, vị đại nhân này không biết đã từng nghe nói tới tôi chưa?"

"Lần này tôi đã nghĩ thông suốt, tôi muốn vào khu vực an toàn ở."

Vừa nói, Khoa Khắc vừa tới gần người đàn ông kia.

Đám người hơi hơi bạo động một chút, lại trở nên im lặng.

Cứ việc Khoa Khắc thường trú ở vùng số 5khu quần cư, nhưng cũng có được tên tuổi không nhỏ ở tất cả các khu quần cư, người như vậy có lực lượng đối thoại với Tử Nguyệt chiến sĩ.

Mà hết lần này tới lần khác đúng lúc này, lúc Khoa Khắc cách người đàn ông kia chưa tới 10m, một tiếng quát "đứng lại" lạnh lẽo cắt đứt bước chân bước tới của Khoa Khắc.

Khoa Khắc đứng lại, ông ta cũng không dám khiêu khích uy nghiêm của Tử Nguyệt chiến sĩ.

"Tôi có bí mật, tôi có giá trị đối với khu vực an toàn."

Giọng Khoa Khắc nói chuyện cũng không lớn, nhưng cũng không ảnh hưởng tới Đường Lăng đứng ở vị trí gần phía trước nghe thấy rõ ràng.

Nói xong lời này, Khoa Khắc lại thử cẩn thận di động vài bước.

Lần này, người đàn ông kia không ngăn cản, cho tới tận lúc Khoa Khắc đi đến bên cạnh hắn, nhỏ giọng nói cái gì đó?

Mưa lớn hơn, gió lạnh vòng quanh mưa nặng hạt để cho mỗi người đều bắt đầu run rẩy.

Lại một tia chớp xẹt qua, Đường Lăng rõ ràng liếc thấy tên Tử Nguyệt chiến sĩ khoác lên áo choàng màu hồng kia, khóe miệng ở dưới mũ giáp lộ ra một nụ cười lạnh lẽo.

18

1

6 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.