TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Thế giới 1 - Chương 9.3: Chị gái hào phóng thế, mình sao đành để chị gặp chuyện không hay

[Để tôi tra thử xem nào. Hừm, hắn ta sợ Phó Nhã Trăn uống thuốc sẽ ảnh hưởng thai nhi, mong cô ấy sinh con dị tật để nhà họ Phó đau khổ. Ai dè khám thai kết quả bình thường, thế là hắn ta quyết tâm dứt điểm, đẩy cô ấy xuống du thuyền. Phó Nhã Trăn chết đuối sinh ra thai chết lưu, bản thân cũng thành người thực vật, ba mẹ vì thế mà ngã bệnh liệt giường. Trời ơi, sao nguyên chủ lại cấu kết với tên cặn bã này để lừa Phó Nhã Trăn lên du thuyền? Việc xấu gì cũng lôi tôi vào hết vậy? 001, tôi không thể chạy nổi cốt truyện này rồi! Cùng lắm tôi chỉ còn sống được năm tháng nữa!]

Năm tháng, tức là khi thai nhi được hơn sáu tháng rưỡi, đã thành hình người rồi, vậy mà Trịnh Văn Bác cũng ra tay được?

Phó Nhã Trăn lạnh toát sống lưng, run tay làm đổ cốc nước.

Trịnh Văn Bác vội cầm tay cô ấy, giọng đầy quan tâm: “May mà không bị thương. Chắc do ngồi máy bay lâu nên mệt rồi? Vào phòng nằm nghỉ chút nhé?”

Mọi người trong nhà cũng lo cô ấy căng thẳng ảnh hưởng đến thai trong bụng, định khuyên thì Phó Nhã Trăn đã cười nhẹ: “Em không sao, em muốn nói chuyện với ba mẹ chút. À, trước giờ anh chưa từng tìm người thân, bây giờ có con rồi, anh có muốn thuê thám tử điều tra thử không?”

Trịnh Văn Bác lớn lên ở trại trẻ mồ côi, nghe câu này suýt lộ nét mặt cứng đờ. Hắn ta cười gượng: “Tìm gì chứ? Bị vứt bỏ thì coi như không có duyên. Thôi, anh mang quà ra đây, ba mẹ, Nhã Trăn chuẩn bị nhiều quà cho mọi người lắm đấy.”

Vali đã được người làm mang lên lầu, Trịnh Văn Bác mượn cớ lấy quà để tránh tiếp chuyện.

Từ Tử Nghiên nhàn nhã uống cà phê, trong đầu lẩm bẩm: [Ba hắn ta chính là quản lý chi nhánh năm xưa, Trịnh Lập Cường. Ông ta phạm tội, bị giam rồi chết trong tù vì bệnh, mẹ thì vì nợ nần mà treo cổ. Trước khi chết còn trút giận lên đầu Trịnh Văn Bác, đổ hết tội lên nhà họ Phó. Thật ra ông Phó chỉ bắt Trịnh Lập Cường chịu trách nhiệm thay nhà họ Đinh thôi. Thế là thằng nhóc đó cắt đứt dấu vết, tự nhận lạc ba mẹ để cảnh sát không tìm ra thân phận, rồi chui vào trại mồ côi, ôm hận chờ báo thù.

Sau này Đinh Kiệt thấy nguyên chủ dễ bị dụ, suốt ngày đòi hỏi hứa hẹn, nên mới kéo Trịnh Văn Bác hợp tác. Hai gã này cùng lừa nguyên chủ làm quân cờ, hại nhà họ Phó tan cửa nát nhà. Thực ra Trịnh Văn Bác cũng chẳng coi nguyên chủ ra gì, chỉ thấy cô ta ngu dốt dễ dụ, lại giúp hắn ta khıêυ khí©h chia rẽ nhà họ Phó.]

Nghĩ đến đây, Từ Tử Nghiên khẽ rùng mình: [Đúng là độc ác thật! Cái nhà này không dành cho người bình thường như mình, toàn dao găm giấu trong tay áo, gϊếŧ người không đổ máu.]

2

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.