0 chữ
Chương 37
Thế giới 1 - Chương 9.2: Chị gái hào phóng thế, mình sao đành để chị gặp chuyện không hay
Trịnh Văn Bác quá quen với tính tiểu thư của Từ Tử Nghiên, chỉ nghĩ cô lại giận dỗi với Phó Khải Minh. Nhìn Phó Nhã Trăn thoáng lộ vẻ bối rối, hắn ta liền nắm tay cô ấy, dịu giọng dỗ dành: “Đi nào, vào ngồi nghỉ đã. Anh gọi dì Trần nấu bát canh nóng cho em để bụng dễ chịu hơn.”
Phó Nhã Trăn khẽ gật đầu. Trong lòng cô ấy rối như tơ vò nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh. Rõ ràng Từ Tử Nghiên không còn là đứa con gái chua ngoa trước kia. Ánh mắt cô đã khác, thái độ cũng khác, không còn chút đố kỵ, thay vào đó là một khoảng cách khó nói.
Nếu tiếng lòng là thật, vậy nghĩa là ngay từ đầu Trịnh Văn Bác đã có tính toán. Hai năm trời, từ lúc tán tỉnh đến khi cưới, tất cả chỉ là diễn kịch?
Cô ấy nhìn gương mặt đầy quan tâm của chồng mà lạnh sống lưng. Hóa ra người kề bên gối cô ấy chỉ là một vai diễn, đây mới thực sự là ác mộng.
Từ Tử Nghiên thấy mọi người ngồi xuống sofa, nghĩ một lúc rồi cũng ngồi cùng. Người nhà họ Phó tốt với cô, nên cô vẫn giữ lễ phép, chỉ là với Đinh Kiệt và Trịnh Văn Bác thì chẳng cần khách khí làm gì.
Phó Đông Phong lên tiếng trước, giọng trầm ổn: “Con đi xa vậy, nhờ Văn Bác chăm sóc con, ba mẹ yên tâm lắm. Nó chu đáo, cẩn thận thế này, ba mẹ rất mừng.”
Lý Vân Tuệ tiếp lời, giọng ôn hòa: “Đúng đó, con may mắn lắm Nhã Trăn à. Lúc trước nó không màng nguy hiểm, cứu con khỏi vụ tai nạn, giờ lại chăm con chu đáo thế này. Ba mẹ ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cảm kích lắm.”
Trịnh Văn Bác chỉ nghĩ họ cảm thán vì tin Phó Nhã Trăn có thai, đâu biết đằng sau là chuyện khác. Hắn ta cười lịch thiệp: “Cứu cô ấy là điều nên làm mà, từ lúc gặp Nhã Trăn là con đã nhất kiến chung tình rồi, sao nỡ để cô ấy gặp chuyện? Con vất vả theo đuổi, giờ cưới được cô ấy rồi, con sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời này.”
Hắn ta siết tay Phó Nhã Trăn, ánh mắt dịu dàng: “Ba mẹ cứ yên tâm, có con ở đây, Nhã Trăn sẽ luôn được thoải mái, cả sau này khi con của chúng con chào đời cũng vậy, tuyệt đối không để cô ấy phải mệt mỏi.”
[Anh diễn hay lắm Trịnh Văn Bác. Rõ ràng tự anh giở trò làm Phó Nhã Trăn gặp tai nạn, rồi chạy đến làm cứu tinh, tự biên tự diễn, giờ lại vác công lao ra khoe để cô ấy mang ơn anh. Đúng là loại người ghê tởm.]
[Anh đổi vitamin của Phó Nhã Trăn thành thuốc tránh thai, vì thấy cô ấy không xứng sinh con cho anh. Giờ cô ấy lỡ mang thai, anh tức chết rồi còn gì, thế mà còn bày đặt đóng vai người chồng tốt!]
Phó Nhã Trăn khẽ gật đầu. Trong lòng cô ấy rối như tơ vò nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh. Rõ ràng Từ Tử Nghiên không còn là đứa con gái chua ngoa trước kia. Ánh mắt cô đã khác, thái độ cũng khác, không còn chút đố kỵ, thay vào đó là một khoảng cách khó nói.
Nếu tiếng lòng là thật, vậy nghĩa là ngay từ đầu Trịnh Văn Bác đã có tính toán. Hai năm trời, từ lúc tán tỉnh đến khi cưới, tất cả chỉ là diễn kịch?
Cô ấy nhìn gương mặt đầy quan tâm của chồng mà lạnh sống lưng. Hóa ra người kề bên gối cô ấy chỉ là một vai diễn, đây mới thực sự là ác mộng.
Phó Đông Phong lên tiếng trước, giọng trầm ổn: “Con đi xa vậy, nhờ Văn Bác chăm sóc con, ba mẹ yên tâm lắm. Nó chu đáo, cẩn thận thế này, ba mẹ rất mừng.”
Lý Vân Tuệ tiếp lời, giọng ôn hòa: “Đúng đó, con may mắn lắm Nhã Trăn à. Lúc trước nó không màng nguy hiểm, cứu con khỏi vụ tai nạn, giờ lại chăm con chu đáo thế này. Ba mẹ ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cảm kích lắm.”
Trịnh Văn Bác chỉ nghĩ họ cảm thán vì tin Phó Nhã Trăn có thai, đâu biết đằng sau là chuyện khác. Hắn ta cười lịch thiệp: “Cứu cô ấy là điều nên làm mà, từ lúc gặp Nhã Trăn là con đã nhất kiến chung tình rồi, sao nỡ để cô ấy gặp chuyện? Con vất vả theo đuổi, giờ cưới được cô ấy rồi, con sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời này.”
[Anh diễn hay lắm Trịnh Văn Bác. Rõ ràng tự anh giở trò làm Phó Nhã Trăn gặp tai nạn, rồi chạy đến làm cứu tinh, tự biên tự diễn, giờ lại vác công lao ra khoe để cô ấy mang ơn anh. Đúng là loại người ghê tởm.]
[Anh đổi vitamin của Phó Nhã Trăn thành thuốc tránh thai, vì thấy cô ấy không xứng sinh con cho anh. Giờ cô ấy lỡ mang thai, anh tức chết rồi còn gì, thế mà còn bày đặt đóng vai người chồng tốt!]
0
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
