TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Thế giới 1 - Chương 4.4: Hệ thống thưởng đúng thứ cô mong nhất

Nghĩ kỹ thì cô cũng lợi dụng Phó Khải Minh không ít, game thì ôm trọn, hắn còn kéo vali hộ, giờ hắn có ý tưởng mới, cô cũng không muốn cản. Kiếp trước cô ghét nhất ai làm chậm công việc của mình.

Từ Tử Nghiên xoay vô lăng, quay đầu xe, còn chu đáo tắt nhạc, cho hắn yên tĩnh suy nghĩ. Cô đúng là thánh tốt bụng.

Tiện thể, cô mở luôn gói quà, thì ra bên trong là một cơ hội thoát hiểm và một thỏi vàng. Hai món này có thể mang sang thế giới khác. Tức là nếu chưa dùng ở đây thì để dành cũng được. Khi nào gặp nguy hiểm hoặc xuyên tới chỗ không xu dính túi, có vàng cứu cánh, quá tiện.

Cô sung sướиɠ khen hệ thống 001 hết lời, rồi chẳng chần chừ, cộng luôn điểm kỹ năng vừa có được vào chỉ số sức khoẻ.

Hệ thống 001 ngơ ngác, Phó Khải Minh cũng sững sờ. Điểm trí lực tác động trực tiếp lên linh hồn, còn sức khỏe, nhan sắc thì đời này xài xong thôi, có mang theo được đâu. Sao cô lại chọn thế?

Từ Tử Nghiên nghe hệ thống 001 hỏi, bật cười: [Chưa tìm ra cách sống dai thì nghĩ xa làm gì? Cộng hai điểm này xong tôi hết đau đầu ngay. Lúc nào thế giới chẳng sắp sập, bây giờ sống cho khoẻ mới là quan trọng. Hiện tại tôi dễ chịu, vậy là tôi thắng rồi.]

Phó Khải Minh nhìn cô, chợt hiểu. Lúc nào Từ Tử Nghiên cũng tỉnh táo, dứt khoát, không rối rắm, không lấn cấn, không sợ hãi. Luôn biết rõ mình muốn gì, cần gì. Từ hệ thống thưởng đến cách cộng điểm, đều phục vụ đúng cái cô cần nhất lúc này.

Cô không thiếu kế hoạch dài hạn, nhưng trong một thế giới có thể sập bất cứ lúc nào, nghĩ xa mới là thứ vô ích nhất. Sống tốt hiện tại mới là khôn ngoan.

Cuối cùng Phó Khải Minh cũng hiểu vì sao hệ thống lại chọn cô. Tâm lý thế này, hành động thế này, chỉ cần cô hơi tàn nhẫn, bớt đạo đức thôi, nhiệm vụ chắc chắn xong ngon ơ. Nghĩ vậy, hắn còn thấy mừng vì cô không coi họ là tốt thí.

Xe về đến nhà họ Phó, Phó Đông Phong và Lý Vân Tuệ đã đứng sẵn trước cổng. Nhìn status đã bị xoá, họ đoán việc coi như giải quyết ổn thoả, thấp thỏm đợi giữ Từ Tử Nghiên lại.

Phó Khải Minh thấy vậy, lúc xe dừng liền nói nhỏ: “Ba mẹ không nỡ xa cô. Tôi cũng phải cảm ơn cô đã nói chuyện Lý Đông. Cô đừng đi nữa, lần này tôi sai rồi.”

Từ Tử Nghiên trợn mắt nhìn hắn: [001, Phó Khải Minh bị đứt dây thần kinh à?]

Phó Khải Minh mở cửa xuống xe, mặt đen như đáy nồi, ngay cả cái bóng lưng cũng toát ra mùi hờn dỗi.

2

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.