TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3: Bắt đầu cuộc sống mới.

Sau khi kiểm tra hết các chức năng của hệ thống, Yuuji khẽ thở dài, đóng bảng giao diện lại.

Dù những gì vừa xảy ra vẫn khiến cậu cảm thấy như một giấc mơ, nhưng rõ ràng đây là hiện thực. Cậu đã xuyên vào thế giới Pokemon, sở hữu một hệ thống mạnh mẽ, và được Giáo sư Oak cưu mang.

“Nếu đã vậy, mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sẽ phải học cách thích nghi với cuộc sống mới này.”

Nghĩ đến đó, Yuuji ngả lưng xuống giường, cảm nhận sự mềm mại của chiếc chăn ấm áp.

Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng treo lơ lửng trên bầu trời, chiếu xuống khung cảnh thanh bình của trang trại Pokemon. Xa xa, cậu có thể nghe thấy tiếng kêu của một vài Pokemon hoang dã.

Yuuji cảm thấy mình hơi mệt sau những gì đã xảy ra, nên không mất bao lâu để cậu chìm vào giấc ngủ.

Một ngày mới sắp bắt đầu.

Ánh sáng ban mai len lỏi qua khung cửa sổ, những tia nắng nhẹ nhàng chiếu rọi vào căn phòng. Tiếng chim hót vang lên đâu đó bên ngoài, hòa cùng với âm thanh nhè nhẹ của làn gió sớm.

Yuuji khẽ cựa mình, mí mắt dần dần mở ra.

Cậu chưa kịp ngồi dậy thì chợt nhận ra có một bóng người đứng ngay bên cạnh giường.

Là Giáo sư Oak.

Ông đang mỉm cười hiền hậu, ánh mắt thể hiện sự quan tâm tới cậu thiếu niên đang nằm trên giường bệnh trước mặt.

“Cháu tỉnh rồi à? Cháu cảm thấy thế nào rồi?”

Yuuji hơi bất ngờ vì sự có mặt của ông, nhưng nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc. Cậu khẽ dụi mắt, giả vờ như vẫn còn chút mơ hồ.

“Cháu… cảm thấy tốt hơn nhiều rồi ạ.”

Giáo sư Oak gật đầu hài lòng, rồi ngồi xuống cạnh giường, ánh mắt có chút nghiêm túc.

“Cháu có nhớ ra được gì không? Cháu có thể nói cho ta biết cháu là ai không?”

Yuuji im lặng trong giây lát, như thể đang cố gắng nhớ lại.

Cậu biết rằng đây là lúc để tiếp tục vai diễn của mình.

Sau vài giây, cậu khẽ lắc đầu, giọng nói có chút hoang mang:

“Cháu… không nhớ gì cả. Cháu không biết mình là ai, không nhớ được bất cứ điều gì…ah.. Yuu..ji—-Yuuji cháu là Yuuji..đầu cháu đau quá”

Giáo sư Oak hơi nhíu mày, trầm ngâm một lúc rồi khẽ thở dài.

“Cháu có sao không, được rồi cháu đừng nghĩ nữa… Có vẻ cháu đã bị mất trí nhớ do cú sốc nào đó.”

Ông không hề nghi ngờ cậu, ngược lại còn tỏ ra vô cùng lo lắng.

“Không sao đâu, nếu cháu không nhớ được gì, vậy thì cứ từ từ. Khi nào cháu khỏe hơn, ta sẽ giúp cháu tìm hiểu về bản thân mình.”

Yuuji nhìn ông, trong lòng có chút ấm áp.

Dù chỉ mới gặp nhau chưa lâu, nhưng giáo sư thực sự rất tốt bụng.

‘Có lẽ, ở lại đây một thời gian cũng không tệ.’

Yuuji thầm nghĩ, ánh mắt đầy quyết tâm.

….

Sau khi chắc chắn rằng Yuuji đã cảm thấy khá hơn, Giáo sư Oak mỉm cười hiền hậu và nói:

“Nếu cháu không phiền, ta sẽ dẫn cháu đi tham quan một vòng trang trại Pokemon. Biết đâu khi nhìn thấy chúng, cháu có thể nhớ ra điều gì đó.”

Yuuji khẽ gật đầu, trong lòng có chút mong đợi.

Ông dẫn cậu ra ngoài, ánh sáng mặt trời buổi sáng thật trong lành và dễ chịu. Khi cánh cửa mở ra, khung cảnh trước mắt khiến Yuuji không khỏi trầm trồ.

Trước mặt cậu là một trang trại rộng lớn, bao quanh bởi những hàng rào trắng. Nhiều Pokemon khác nhau đang tự do chạy nhảy, chơi đùa trên đồng cỏ xanh mướt.

Pidgey đang sải cánh bay lượn trên bầu trời. Một đàn Mareep với bộ lông vàng óng đang tụ tập thành nhóm. Xa xa, Bulbasaur đang tắm nắng, còn Squirtle thì vui vẻ nghịch nước bên một hồ nhỏ.

‘Đây chính là thế giới Pokemon…’

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Yuuji không khỏi cảm thấy phấn khích. Mọi thứ đều chân thực hơn rất nhiều so với những gì cậu từng thấy qua màn hình hay sách vở.

Giáo sư Oak chắp tay ra sau lưng, chậm rãi giới thiệu:

“Trang trại này là nơi ta chăm sóc và nghiên cứu về Pokemon. Nhiều Pokemon ở đây là do các Huấn Luyện viên gửi đến, một số khác thì ta tự nuôi dưỡng để nghiên cứu về thói quen và tập tính của chúng.”

Ông chỉ tay về phía một tòa nhà lớn gần đó.

“Còn tòa nhà kia chính là phòng thí nghiệm của ta. Đó là nơi ta nghiên cứu về các loài Pokemon, cũng là nơi mà các Huấn Luyện viên trẻ tuổi ở thị trấn Pallet đến để nhận Pokemon khởi đầu của mình.”

Trong lúc Yuuji đang dạo quanh trang trại cùng Giáo sư Oak, cậu vô tình nghe thấy tiếng cười nói vang vọng từ một khu đất trống gần đó. Cả hai quay lại nhìn và thấy hai cậu bé đang chạy nhảy, chơi đùa cùng nhau.

Một trong số họ có mái tóc đen, chiếc mũ lưỡi trai luôn đeo trên đầu, khuôn mặt hớn hở và nụ cười rộng rãi. Cậu bé còn lại có mái tóc nâu, thái độ khá tự tin, đôi mắt sắc bén và khuôn mặt không kém phần kiêu hãnh.

Giáo sư Oak nhìn thấy hai cậu bé liền mỉm cười, ánh mắt đầy yêu thương.

“Đó là Ash và Gary, hai cậu bé này rất năng động, Ash là con của bà Delia hàng xóm của ta, còn cậu bé kia là Gary cháu trai của ta.”

Yuuji nghe xong liền cảm thấy có chút bất ngờ. Cậu quan sát kỹ hai cậu bé một lần nữa, khi nhìn vào Ash, cậu lập tức nhận ra đó chính là nhân vật chính trong bộ truyện Pokemon mà cậu yêu thích.

“Cháu chào giáo sư Oak!” Ash nói lớn, chạy tới và vẫy tay.

“Cháu chào ông ạ!”

Gary cũng không thua kém, nhanh chóng theo sau và nhìn Yuuji với ánh mắt có chút hiếu kỳ, rõ ràng cậu bé đang quan sát kỹ người thanh niên mà mình vừa gặp lần đầu.

Ash và Gary nhìn nhau, rồi cả hai đồng loạt hỏi:

“Anh là ai vậy em chưa gặp anh bao giờ?”

Yuuji lùi một bước, cố gắng thu lại những cảm xúc bất ngờ trong lòng, gật đầu nhẹ và nói:

“Chỉ là một người mới đến thôi, tôi… không nhớ rõ lắm.”

Giáo sư Oak đứng bên cạnh, mỉm cười rồi giải thích:

“Đây là Yuuji vừa mới tỉnh lại sau một tai nạn bất tỉnh, hiện tại bị mất trí nhớ nên cậu ấy không nhớ được nhiều về bản thân.”

Ash và Gary nghe vậy liền nhìn nhau với vẻ tò mò cùng kinh ngạc thốt lên.

“Ông nói sao ạ! Anh ấy bị mất trí nhớ sao?!”

“Thật tội nghiệp…nhưng mà chào anh nhé em là Ash năm nay 9 tuổi, còn cậu ấy là Gary đối thủ truyền kiếp của em, em sẽ đánh bại cậu ấy”

“Cậu nói gì cái tên này ….—“

Nghe 2 cậu bé giới thiệu Yuuji trong lòng liền rất kinh ngạc.

‘Khoan đã…9 tuổi… Thì có nghĩa là mình đã xuyên qua trước một năm trước khi Ash bắt đầu cuộc hành trình của mình sao’

Sự thật này khiến Yuuji có chút choáng váng. Cậu không thể tin rằng mình lại đang ở trong một mốc thời gian mà mọi sự kiện vẫn chưa xảy ra.

Sau khi Ash và Gary chào hỏi xong, hai cậu bé không để ý đến Yuuji nữa mà tiếp tục chạy đi, vui vẻ chơi đùa cùng nhau. Tiếng đùa giỡn cãi nhau của chúng vang lên trong không gian tĩnh lặng của trang trại, như thể không có gì có thể làm gián đoạn niềm vui của tuổi thơ.

Yuuji nhìn theo hai cậu bé một lúc rồi quay lại nhìn Giáo sư Oak, người đang mỉm cười và bắt đầu dẫn cậu đi tiếp.

“Chúng ta đi thôi, Yuuji. Để ta dẫn cháu tham quan viện nghiên cứu của ta.”

Giáo sư Oak đi trước, dẫn Yuuji tiến về phía tòa nhà lớn bên kia trang trại. Tòa nhà này có kiến trúc cổ kính nhưng rất rộng rãi, bên ngoài trông rất trang trọng, một phần của nó được bao quanh bởi cây xanh và hoa cỏ, tạo nên một không gian vô cùng yên bình.

Khi bước vào trong, Yuuji không khỏi ngạc nhiên trước sự hiện đại của cơ sở này. Bên trong viện nghiên cứu của Giáo sư Oak là một không gian rộng rãi, với những phòng thí nghiệm đầy đủ thiết bị hiện đại. Trên các bàn thí nghiệm, có những bộ dụng cụ nghiên cứu, thiết bị đo lường và các mẫu Pokemon đã được thu thập từ khắp nơi.

Giáo sư Oak chỉ vào những thiết bị trong phòng, giải thích từng phần cho Yuuji.

“Đây là nơi ta nghiên cứu về các loài Pokemon. Mỗi loài đều có một câu chuyện riêng, và ta cố gắng tìm ra những bí mật về sức mạnh, sự tiến hóa cũng như tập tính của chúng.”

Ông đi đến một bàn thí nghiệm khác, nơi có một chiếc máy đo điện tử và vài mẫu Pokemon đã được cho vào trong những bình chứa.

“Với những nghiên cứu này, ta hy vọng có thể phát triển các phương pháp chăm sóc Pokemon tốt hơn và hỗ trợ cho các Huấn Luyện viên trong hành trình của họ.”

Yuuji chăm chú lắng nghe, trong lòng cảm thấy một sự kính trọng sâu sắc đối với Giáo sư Oak và những công trình nghiên cứu của ông.

Giáo sư Oak tiếp tục dẫn cậu qua các phòng thí nghiệm khác. Mỗi phòng đều có một không gian riêng, với những mục đích nghiên cứu khác nhau. Cả hai tiếp tục di chuyển qua một hành lang dài, nơi những bức tranh vẽ các Pokemon huyền thoại được treo dọc theo tường.

“Đây là phòng nghiên cứu về những Pokemon huyền thoại. Những Pokemon này vô cùng hiếm, và việc nghiên cứu chúng luôn là một thách thức lớn.”

Yuuji nhìn những bức tranh ấy với ánh mắt đầy tò mò, một cảm giác háo hức dâng trào trong lòng cậu.

Khi hai người đi đến cuối hành lang, Giáo sư Oak quay lại nhìn Yuuji và cười nhẹ.

“Đó là tất cả những gì cháu cần biết về viện nghiên cứu của ta. Nếu cháu muốn tìm hiểu thêm gì, ta sẽ sẵn lòng giúp đỡ.”

Yuuji cảm thấy vô cùng may mắn khi có cơ hội được tham quan và hiểu thêm về công việc của Giáo sư Oak. Một phần cậu cũng bắt đầu nhận ra rằng đây là nơi mình có thể học hỏi và trưởng thành.

“Cháu rất cảm ơn giáo sư Oak. Đây quả thật là một nơi tuyệt vời.”

Giáo sư Oak vỗ nhẹ lên vai cậu, mỉm cười.

“Cháu mới đến đây, chắc chắn sẽ còn nhiều điều thú vị để khám phá. Hãy cứ tận hưởng cuộc sống mới này, Yuuji.”

Sau khi tham quan viện nghiên cứu và hiểu rõ hơn về công việc của Giáo sư Oak, Yuuji cảm thấy vô cùng phấn khích. Tuy nhiên, một câu hỏi vẫn còn lởn vởn trong đầu cậu.

Cậu quay sang Giáo sư, ánh mắt ngập ngừng nhưng đầy sự nghiêm túc.

“Giáo sư, nếu… nếu cháu chưa thể khôi phục lại ký ức, liệu cháu có thể ở lại đây lâu hơn để học hỏi và từ từ tìm lại ký ức của mình được không ạ?”

Giáo sư Oak nhìn Yuuji, đôi mắt ông lấp lánh sự hiểu biết và lòng nhân hậu. Ông dừng bước, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Yuuji.

“Yuuji, ta biết cháu đang gặp khó khăn khi đã mất đi ký ức của mình. Ta rất sẵn lòng cho phép cháu ở lại đây, cháu có thể học hỏi rất nhiều điều, và ta tin rằng thời gian sẽ giúp cháu tìm lại ký ức của mình .”

Ông mỉm cười, ánh mắt ấm áp.

“Cháu cứ ở lại đây, có gì ta sẽ giúp đỡ và hướng dẫn cháu. Như vậy, cháu cũng có thể giúp đỡ ta trong những nghiên cứu nếu cháu muốn.”

Yuuji cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời từ Giáo sư. Cậu gật đầu, trong lòng tràn đầy sự biết ơn.

“Cháu cảm ơn Giáo sư rất nhiều. Cháu muốn ở lại đây, học hỏi và tìm hiểu thêm về thế giới Pokemon.”

Giáo sư Oak mỉm cười rộng rãi, hài lòng với quyết định của Yuuji.

Yuuji cũng cảm thấy như mình vừa tìm thấy một chỗ đứng vững chắc trong thế giới mới này. Cậu không còn lo lắng nữa vì cậu biết rằng ở đây, cậu sẽ được học hỏi và phát triển từng ngày.

29

1

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.