TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22
Chương 22: Giáo sư Oak nhờ vả.

Yuuji mệt mỏi ngã người ra giường cậu vắt tay lên trán đang nghĩ nghĩ gì đó bất chợt điện thoại trong túi cậu reo lên.

Cậu ngồi dậy lấy điện thoại ra xem thì thấy cuộc gọi đến từ giáo sư Oak, cậu nhanh chóng bấm nghe rồi mở lời.

“Vâng? Cháu nghe ạ giáo sư”.

Giọng nói trầm ấm và khuôn mặt quen thuộc lên hiện lên trên màn hình.

“Yuuji, cháu đang ở thành phố Cerulean à?”

Yuuji nhanh chóng đáp.

“Vâng, đúng rồi giáo sư. Cháu vừa khiêu chiến Gym Cerulean xong và hiện đang ở Trung tâm Pokemon. Nhưng mà sao giáo sư biết cháu đang ở đây ạ?”

Giáo sư Oak cười khúc khích, giọng nói vang lên đầy hài hước.

“Hahaha, cháu không biết chuyện gì sao? Tối qua, có ai đó đã quay một đoạn video ghi lại cảnh cháu cùng với Gardevoir có hình dạng đặc biệt. Đoạn video đó được đăng trên diễn đàn Liên minh Pokemon và lan truyền với tốc độ chóng mặt. Đến bây giờ mọi người vẫn bàn luận sôi nổi lắm nha. Từ sáng đến giờ, ta cũng nhận được hàng trăm cuộc gọi hỏi về cháu đấy.”

Yuuji nghe vậy, khuôn mặt ngạc nhiên lẫn chút bối rối.

“Hả?!…giáo sư nói sao ạ!?”

“Haha, xem ra hành trình sắp tới của cháu không yên ổn rồi nha”.

Giáo sư Oak tiếp tục cười vui vẻ nói.

“Nhưng mà ta cũng không ngờ mới có hơn 1 tháng mà cháu có thể phát triển đến mức này xem ra Giải Đấu Indigo năm nay Gary và Ash không có cơ hội rồi”.

“Với lại ta nhớ loài Gardevoir phần lớn sinh sống ở vùng Hoenn mà làm sao cháu thu phục được vậy”.

“Chuyện này…chỉ là…cháu vô tình nhặt được một quả trứng Pokemon bí ẩn trên đường, nhờ một ít may mắn nên đã nhanh chóng ấp trứng thành công và không ngờ bây giờ đã tiến hóa thành Gardevoir luôn rồi ạ”. Yuuji nghe giáo sư Oak hỏi liền nhanh chóng bịa ra một câu chuyện mà giải thích.

“Như vậy cháu gọi cái này là may mắn sao, haha. Mà hình dạng Gardevoir phía sau cháu…trông hình dạng này có chút giống hình dạng tiến hóa Mega mà giáo sư Sycamore sắp công bố nghiên cứu trong buổi họp báo sắp tới nhưng…”. Giáo sư Oak vẻ mặt nghĩ nghĩ như đang nhớ lại những hình ảnh trong tài liệu lúc trước ông từng xem qua rồi tiếp tục nói.

“Lúc trước khi đi công tác cùng giáo sư tại viện nghiên cứu của giáo sư Sycamore, cháu cũng có hỗ trợ giáo sư Sycamore nghiên cứu về thuyết tiến hóa Mega, cháu cũng có biết chút ít nhưng mà Gardevoir của cháu có chút đặc biệt, không liên quan đến thuyết tiến hóa Mega đâu ạ, hiện tại cháu đang ở nơi công cộng không thích hợp để nói, cháu sẽ nói cho giáo sư sau ạ”. Yuuji lắc đầu phủ nhận rồi mỉm cười nhẹ nhàng quay lại phía sau đưa tay xoa đầu Yukina và nói.

“Yukina em lại đây chào Giáo sư Oak đi.”

Yukina xinh đẹp từng bước duyên dáng, tiến lại gần, cúi chào giáo sư một cách trang nhã.

“Xin chào ngài giáo sư Oak. Tôi là Yukina, Pokemon của chủ nhân Yuuji.”

Giáo sư Oak suýt nghẹn lời, ánh mắt ông lấp lánh sự kinh ngạc.

“Yukina?! Nó… nó biết nói sao! Thật không thể tin nổi!”

“Trước kia ta từng nghe những lời đồn về một con Slowking có trí tuệ siêu việt biết nói tiếng người nhưng không ngờ bây giờ lại được tận mắt chứng kiến một Gardevoir biết nói tiếng người, chuyện này thật khiến ta ngạc nhiên.”

Ánh mắt ông tràn đầy sự ngạc nhiên, không phải là nỗi hoài nghi mà là sự tò mò của một nhà nghiên cứu khi đứng trước điều kỳ diệu chưa từng thấy.

Yuuji nghe vậy cậu cũng không nói gì chỉ mỉm cười rồi đưa tay xoa đầu Yukina.

….

Giáo sư Oak gật gù, ánh mắt sâu xa đầy suy tư. Ông trò chuyện thêm đôi chút với Yuuji và Yukina, không ngừng đặt những câu hỏi đầy tò mò về hình thái tiến hóa của Yukina, khả năng giao tiếp… Nhưng ông bỗng khựng lại như sực nhớ ra điều gì đó.

“À đúng rồi! Suýt nữa thì quên, ta gọi cho cháu là có chuyện muốn nhờ cháu giúp…”

Ông đưa tay lên trán gõ nhẹ rồi cười gượng.

“Chuyện là tuần trước, ta có nhận lời tham gia buổi thuyết giảng tại một trường học Pokemon dành cho các gia đình tài phiệt ở gần thành phố Vermilion. Nhưng mà đến bây giờ ta mới nhớ ra sắp tới ta phải tham gia một cuộc họp quan trọng công bố nghiên cứu của các tiến sĩ, thế nên… ta không thể đến buổi thuyết giảng đó được”.

Giáo sư Oak nhìn Yuuji qua màn hình, ông liên tục gãi đầu vẻ mặt có chút ngại nói.

“Yuuji, cháu có thể giúp ta đến đó thuyết giảng một buổi không? Chủ đề cũng không quá nặng, chỉ là phổ cập kiến thức cơ bản về các hệ Pokemon và chia sẻ một chút kinh nghiệm từ thực tế huấn luyện. Ta tin chắc rằng cháu có thể làm tốt hơn cả ta.”

Yuuji khẽ gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc.

“Vâng được ạ, dù sao cháu cũng đang đi đến thành phố Vermilion nên cũng tiện đường ạ. Hơn nữa, nếu là truyền đạt kiến thức cho thế hệ trẻ thì cháu rất sẵn lòng. Giáo sư cứ gửi lịch trình cụ thể qua cho cháu, cháu sẽ sắp xếp”.

“Vậy ta cảm ơn cháu nhé, ta sẽ gửi tài liệu qua cho cháu ngay.”

Cuộc gọi kết thúc bằng cái vẫy tay thân tình từ giáo sư, để lại Yuuji với ánh mắt sáng lấp lánh, còn Yukina vẫn đứng cạnh cậu, dịu dàng nắm lấy tay cậu.

Sau khi cuộc gọi kết thúc, Yuuji nhẹ nhàng tựa lưng vào ghế, đôi mắt khẽ khép lại. Việc liên tục chiến đấu và những diễn biến bất ngờ trong suốt mấy ngày qua khiến cậu có chút mệt mỏi. Yukina lặng lẽ ngồi bên cạnh, bàn tay mềm mại kê đầu Yuuji lên đùi mình rồi đôi tay cô nhẹ nhàng sờ lên khuôn mặt của cậu, luồng năng lượng êm dịu từ cô truyền sang như một dòng nước ấm áp xoa dịu toàn thân Yuuji.

“Chủ nhân, nếu mệt quá thì hãy ngủ một lát đi ạ.” Yukina thì thầm.

Yuuji khẽ nhắm mắt cảm nhận, đôi môi nở một nụ cười mỏi mệt nhưng ấm áp. Chỉ một lát sau, cậu đã thiếp đi.

Không rõ thời gian trôi qua bao lâu, một giọng nói quen thuộc vang lên từ Pokedex gọi cậu khiến cậu giật mình tỉnh dậy.

“Huấn luyện viên Yuuji! Pokemon của cậu đã hoàn toàn hồi phục rồi, cậu có thể đến nhận lại nhé!”

Yuuji mở mắt, ngồi dậy chậm rãi. Trước mặt cậu là Yukina xinh đẹp vẫn đang chăm sóc cậu từ nãy đến giờ.

“Cảm ơn em Yukina…”. Cậu nhẹ nhàng xoa đầu Yukina rồi nhanh chóng đứng dậy đi đến nhà vệ sinh rửa mặt rồi điều chỉnh lại trang phục, đầu tóc.

Xong cậu và Yukina sắp xếp gọn gàng lại căn phòng rồi nhanh chóng rời đi đến quầy phục vụ nhận lại Pokemon. Cậu nhẹ nhàng nhận lại từng quả Pokeball, ánh mắt nhìn qua từng cái như đang xác nhận rằng các đồng đội của mình thật sự ổn.

“Cảm ơn y tá Joy vì đã chăm sóc các bạn ấy.”

“Không có gì, đó là công việc của tôi mà.” Joy mỉm cười.

“Chúc cậu may mắn trên hành trình tiếp theo!”

Yuuji gật đầu cảm ơn, rồi cùng Yukina rời khỏi trung tâm, hòa vào ánh chiều tà đang phủ xuống thành phố Cerulean. Cậu đứng trên bậc thềm một lát, ngẩng nhìn bầu trời. Phía trước là một chặng đường mới và dám đông bắt đầu kéo đến chỗ cậu.

“Chúng ta đi thôi Yukina.” Yuuji khẽ nói.

Yukina nghe như hiểu suy nghĩ của Yuuji liền lập tức dùng Teleport dịch chuyển hai người rời đi.

26

2

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.