0 chữ
Chương 25
Chương 25: Bá Giáng dữ lắm
Nhân viên không khỏi rùng mình, kiểu người này chắc chắn rất áp đảo trong chuyện tình cảm.
Không hiểu sao lại thấy có chút hấp dẫn.
Tô Cửu Ca lúc này đang dựa đầu vào giường, luyện công bằng cách trồng cây chuối, tư thế này để lộ một đoạn eo trắng nõn, thon gọn.
Điện thoại đặt bên cạnh, bật loa ngoài.
Trong máy, Tiết Triết đã lải nhải dạy dỗ gần một tiếng, đến mức điện thoại cũng nóng ran.
Nội dung đại khái là: Chuyện rối loạn hôm qua anh không muốn nhắc lại nữa, nhưng hôm nay là cơ hội trời cho, nhất định phải nắm bắt, cố gắng “ghép đôi” với Bá Giáng cho bằng được.
Tô Cửu Ca thở dốc, giọng đứt quãng: “Anh Triết, em… em thật sự không làm được đâu.”
Tiết Triết nghe thấy cô thở hổn hển, ngừng lại mấy giây rồi hỏi: “Em đang làm gì vậy?”
Tô Cửu Ca: “Em đang trồng cây chuối luyện công.”
Tiết Triết “ồ” một tiếng, rồi lại quay về chủ đề cũ: “Đối diện với một cực phẩm như Bá Mỹ Nhân mà em còn không được, vậy em phải đối diện với ai mới được? Mấy ông chú bụng phệ, vai u thịt bắp à?”
Trong đầu Tô Cửu Ca thoáng hiện lên gương mặt của “Đại Vương”, nghĩ lại thì… có khi như thế thật lại dễ chịu hơn.
Ít ra thì cô cũng có kinh nghiệm.
Cô biết quản lý lo lắng các cô sẽ bỏ lỡ cơ hội này mà không thể nổi tiếng: “Anh Triết, dạo này bọn em đang luyện vũ đạo mới, tháng này nhất định sẽ cho khán giả thấy được sự nỗ lực của tụi em…”
“Nhưng trước tiên phải có nhiệt độ đã! Không có độ hot thì ai quan tâm các em? Các em cố gắng cho ai xem?” Tiết Triết vẫn nhớ rõ trước đây Tô Cửu Ca từng hùng hồn nói với anh, chỉ cần có thể nổi tiếng, cái gì cô cũng sẵn sàng làm.
Tiết Triết thở dài, tưởng đâu cô đã hiểu chuyện: “Ngốc quá, em có biết hiện giờ Bá Giáng hot đến mức nào không? Nếu thật sự có thể ghép đôi với anh ta, cả nhóm các em cũng đỡ phải phấn đấu 20 năm!”
Tô Cửu Ca vừa trồng cây chuối vừa nghiên cứu động tác chân cho bài nhảy, lời của Tiết Triết chỉ nghe lọt một bên tai. Trước đây phải dựa vào “Đại Vương” là bị ép buộc, còn bây giờ tình hình đã khác, huống hồ mỗi lần nhớ lại cảnh Bá Giáng cầm đuốc định “xử” mấy chị em cô là cô lại thấy sợ, nên viện cớ: “Bá Giáng dữ lắm, nói gì cũng không nghe đâu.”
Tiết Triết bị cô chọc cười: “Có người đàn ông nào thật sự không mềm lòng đâu? Lần sau anh ta dữ với em thì gọi anh ta một tiếng anh trai xem phản ứng thế nào.”
Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ, là Lý Phương gọi cô ra ghi hình. Tô Cửu Ca lộn người xuống, vội vàng cúp máy, bật lại thiết bị thu âm trên áo: “Xin lỗi, em ra ngay đây…”
Không hiểu sao lại thấy có chút hấp dẫn.
Tô Cửu Ca lúc này đang dựa đầu vào giường, luyện công bằng cách trồng cây chuối, tư thế này để lộ một đoạn eo trắng nõn, thon gọn.
Điện thoại đặt bên cạnh, bật loa ngoài.
Trong máy, Tiết Triết đã lải nhải dạy dỗ gần một tiếng, đến mức điện thoại cũng nóng ran.
Nội dung đại khái là: Chuyện rối loạn hôm qua anh không muốn nhắc lại nữa, nhưng hôm nay là cơ hội trời cho, nhất định phải nắm bắt, cố gắng “ghép đôi” với Bá Giáng cho bằng được.
Tô Cửu Ca thở dốc, giọng đứt quãng: “Anh Triết, em… em thật sự không làm được đâu.”
Tiết Triết nghe thấy cô thở hổn hển, ngừng lại mấy giây rồi hỏi: “Em đang làm gì vậy?”
Tô Cửu Ca: “Em đang trồng cây chuối luyện công.”
Trong đầu Tô Cửu Ca thoáng hiện lên gương mặt của “Đại Vương”, nghĩ lại thì… có khi như thế thật lại dễ chịu hơn.
Ít ra thì cô cũng có kinh nghiệm.
Cô biết quản lý lo lắng các cô sẽ bỏ lỡ cơ hội này mà không thể nổi tiếng: “Anh Triết, dạo này bọn em đang luyện vũ đạo mới, tháng này nhất định sẽ cho khán giả thấy được sự nỗ lực của tụi em…”
“Nhưng trước tiên phải có nhiệt độ đã! Không có độ hot thì ai quan tâm các em? Các em cố gắng cho ai xem?” Tiết Triết vẫn nhớ rõ trước đây Tô Cửu Ca từng hùng hồn nói với anh, chỉ cần có thể nổi tiếng, cái gì cô cũng sẵn sàng làm.
Tô Cửu Ca vừa trồng cây chuối vừa nghiên cứu động tác chân cho bài nhảy, lời của Tiết Triết chỉ nghe lọt một bên tai. Trước đây phải dựa vào “Đại Vương” là bị ép buộc, còn bây giờ tình hình đã khác, huống hồ mỗi lần nhớ lại cảnh Bá Giáng cầm đuốc định “xử” mấy chị em cô là cô lại thấy sợ, nên viện cớ: “Bá Giáng dữ lắm, nói gì cũng không nghe đâu.”
Tiết Triết bị cô chọc cười: “Có người đàn ông nào thật sự không mềm lòng đâu? Lần sau anh ta dữ với em thì gọi anh ta một tiếng anh trai xem phản ứng thế nào.”
Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ, là Lý Phương gọi cô ra ghi hình. Tô Cửu Ca lộn người xuống, vội vàng cúp máy, bật lại thiết bị thu âm trên áo: “Xin lỗi, em ra ngay đây…”
9
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
