TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Như bị ma xui quỷ khiến, anh mở điện thoại, ngón tay lướt nhanh trên màn hình, gửi một tin nhắn vào nhóm chỉ có bốn người:

[Anh Rất Đẹp Trai: Cái thằng nhóc Ngu Phàm mà chú Thẩm đưa tới ấy, giả vờ giỏi thật, cố tình không lấy đồ ngủ để trần mà bắt tôi mang vào. Không phải quyến rũ tôi thì là gì?]

Tin vừa gửi đi, nhóm lập tức có người phản hồi:

[Tùng Bách: Cũng tham lam quá đấy, không chỉ nhắm vào tài sản nhà họ Thẩm, còn muốn gặm cả miếng thịt ngon nhà cậu, đúng là biết nâng giá bản thân.]

[G: Cứ thuận nước đẩy thuyền, đúng lúc có cơ hội.]

[J: …]

(G ở đây là Cố Thời Xuyên, J là Giang Kỳ.)

Nhìn những phản hồi đó, tâm trạng Hạ Ôn Hành dần bình tĩnh lại, đầu óc cũng bớt rối hơn chút.

Đúng thật, mới ngày đầu đã dám làm vậy, sau này chẳng phải còn buông thả hơn sao?

Nghĩ đến kế hoạch của mình, Hạ Ôn Hành hơi nhếch mày.

Ngoài màu tóc và mắt ra, anh ta không có đặc điểm gì nổi bật của con lai, chỉ là cao lớn hơn người thường, khung xương cũng to hơn, xương chân mày cao hơn một chút.

Lúc này, khi nhướng mày lên, trên mặt không còn vẻ thiên thần tóc vàng nữa, mà là một ác quỷ mang đầy toan tính.

Anh ta muốn xem thử, với cái dạ dày lớn như vậy, liệu có tiêu hóa nổi hai miếng thịt lớn nhà họ Thẩm và nhà họ Hạ không.

Hạ Ôn Hành dụi tắt điếu thuốc, đầu ngón chân xoay xoay lên tàn thuốc, cùng lúc nghiền nát luôn những ý nghĩ không đúng lúc kia.

Anh ta quay đầu lại, đưa tay đẩy cửa phòng ký túc xá, ánh đèn vàng ấm áp bên trong tràn ra.

Ngu Phàm đang ngồi trên ghế, một tay cầm máy sấy tóc, tay kia vuốt nhẹ mái tóc, những giọt nước nhỏ li ti lấp lánh dưới ánh đèn.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Ngu Phàm quay đầu lại, tóc bị gió ấm thổi nghiêng sang một bên, che mất nửa khuôn mặt bên trái.

Hạ Ôn Hành đi thẳng tới chỗ cậu.

Ngu Phàm vẫn còn nhớ hành vi quái lạ của anh ta khi nãy, tay nắm máy sấy càng chặt hơn, đốt ngón tay trắng bệch cả ra.

Đến gần, anh ta cúi đầu xuống, gần như chạm vào tóc Ngu Phàm bằng đầu mũi.

“Dùng sữa tắm gì mà thơm thế?” Giọng Hạ Ôn Hành trầm thấp, cố ý đè giọng xuống, mang theo chút mờ ám.

Động tác của Ngu Phàm khựng lại, máy sấy vẫn thổi nóng hổi, nhưng cậu lại cảm thấy cả người như bị thiêu đốt.

Cậu rất hiếm khi tiếp xúc gần với người khác như vậy, cảm giác cực kỳ không thoải mái, không nhịn được mà rụt cổ lại.

“À, chỉ là sữa tắm bình thường thôi.”

Ngu Phàm ấp úng trả lời, mùi chanh nhè nhẹ từ người Hạ Ôn Hành khiến đầu óc cậu choáng váng.

Cậu nghiêng đầu, âm thầm lùi người về sau.

6

0

1 tháng trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.