0 chữ
Chương 40
Chương 40
Ba nhiệm vụ này khá ổn! Diệp Li liền cởi giày và áo khoác, xuống nước để tìm tôm hồ thanh. Theo hướng dẫn của hệ thống, nàng vạch một đám rong thì quả nhiên tìm thấy tôm hồ.
Sau khi lấy một ít mẫu nước hồ, nàng chia nguồn nước trong không gian của mình thành một phần nhỏ có độ mặn y hệt hồ nước, rồi thả một ít tôm hồ thanh vào đó.
Như vậy về sau có thể ăn tôm hồ bất kỳ lúc nào rồi ~
...
"Tiểu Li, nàng làm gì thế? Trong hồ nguy hiểm, trời cũng sắp tối rồi, đừng lội sâu quá." Giọng Long Dận đột nhiên vang lên từ trong nước làm Diệp Li giật mình, suýt nữa đánh rơi cá chép năm màu trong tay. May mà nàng phản ứng nhanh, thu cá vào không gian đúng lúc.
Nhưng trong mắt Long Dận thì con cá trong tay Diệp Li dường như bị hắn làm cho sợ mà chạy mất. Hắn gãi đầu cười gượng, rồi quay người lặn xuống nước: "Tiểu Li, để ta bắt lại cho nàng. Nàng cứ về bờ trước đi, thịt hổ đã nướng gần xong rồi."
Diệp Li gật đầu, nhưng trong ánh mắt liếc về xung quanh, nàng bỗng cảm nhận được một ánh nhìn nóng rực đang dõi theo mình. Nàng quay đầu nhìn lại nhưng không thấy gì cả.
Chẳng lẽ là nhìn nhầm rồi?
Diệp Li thử bước vài bước về phía đó, nước hồ lập tức dâng từ ngang hông lên đến tận ngực.
Tuy nàng biết bơi nhưng trời đã chạng vạng, ban đêm thường nguy hiểm hơn gấp bội, vì vậy nàng dừng lại định quay về bờ.
Vừa mới xoay người đi được mấy bước thì đột nhiên cảm giác cổ tay bị kéo giữ lại. Ban đầu nàng tưởng là Long Dận trở về sau khi bắt cá, nhưng khi quay đầu nhìn lại thì lập tức chạm phải một đôi mắt thăm thẳm như bầu trời đêm rực rỡ tinh tú.
Đôi mắt ấy sâu không thấy đáy, ánh lên ngọn lửa nóng bỏng pha lẫn dục niệm.
Nước hồ lướt nhẹ qua làn da lấp lánh ánh sáng của hắn, hai bên người là vây cá trong suốt màu lam nhạt, dưới ánh trăng phát ra thứ ánh sáng nhè nhẹ, dung mạo tuấn mỹ chói lòa khiến người ta không khỏi thán phục sự thần kỳ của tạo hóa.
Từ xương quai xanh trở xuống, toàn bộ cơ thể nam tử đều ngập trong làn nước. Hắn nhìn Diệp Li chăm chú, mái tóc dài như tơ lụa đung đưa trong làn nước như dải lục bình giữa hồ.
[Phát hiện nam chính cần công lược: Ngư Châu, dị năng giả đỉnh phong cấp tám, thuộc tộc Nhân Ngư, tính cách âm trầm thâm hiểm, độ khó công lược: bốn sao.]
[Nhiệm vụ công lược: Tăng tối đa độ hảo cảm của Ngư Châu hoặc kết lập khế ước bạn lữ với hắn, đồng thời thu được “nước mắt giao nhân” và tìm lại món đồ hắn đã đánh mất.]
"Có phải ngươi đã đánh mất thứ gì đó không?"
Ngư Châu nghe vậy thì hơi ngẩn ra, bàn tay đang nắm cổ chân Diệp Li theo bản năng nới lỏng, nhưng chỉ một lát sau lại siết chặt trở lại.
"Ngươi là ai! Sao ngươi dám nắm tay tiểu giống cái của ta!" Giọng nói lạnh buốt như muốn đông cứng cả hồ nước.
Mấy đạo lôi điện màu tím lập tức đánh thẳng về phía Ngư Châu, hắn lập tức buông cổ tay Diệp Li ra rồi lùi nhanh về sau, vỗ mạnh mặt hồ tạo thành bức tường nước cao hai trượng, chặn lại toàn bộ sấm sét.
Sau khi lấy một ít mẫu nước hồ, nàng chia nguồn nước trong không gian của mình thành một phần nhỏ có độ mặn y hệt hồ nước, rồi thả một ít tôm hồ thanh vào đó.
Như vậy về sau có thể ăn tôm hồ bất kỳ lúc nào rồi ~
...
"Tiểu Li, nàng làm gì thế? Trong hồ nguy hiểm, trời cũng sắp tối rồi, đừng lội sâu quá." Giọng Long Dận đột nhiên vang lên từ trong nước làm Diệp Li giật mình, suýt nữa đánh rơi cá chép năm màu trong tay. May mà nàng phản ứng nhanh, thu cá vào không gian đúng lúc.
Nhưng trong mắt Long Dận thì con cá trong tay Diệp Li dường như bị hắn làm cho sợ mà chạy mất. Hắn gãi đầu cười gượng, rồi quay người lặn xuống nước: "Tiểu Li, để ta bắt lại cho nàng. Nàng cứ về bờ trước đi, thịt hổ đã nướng gần xong rồi."
Chẳng lẽ là nhìn nhầm rồi?
Diệp Li thử bước vài bước về phía đó, nước hồ lập tức dâng từ ngang hông lên đến tận ngực.
Tuy nàng biết bơi nhưng trời đã chạng vạng, ban đêm thường nguy hiểm hơn gấp bội, vì vậy nàng dừng lại định quay về bờ.
Vừa mới xoay người đi được mấy bước thì đột nhiên cảm giác cổ tay bị kéo giữ lại. Ban đầu nàng tưởng là Long Dận trở về sau khi bắt cá, nhưng khi quay đầu nhìn lại thì lập tức chạm phải một đôi mắt thăm thẳm như bầu trời đêm rực rỡ tinh tú.
Đôi mắt ấy sâu không thấy đáy, ánh lên ngọn lửa nóng bỏng pha lẫn dục niệm.
Nước hồ lướt nhẹ qua làn da lấp lánh ánh sáng của hắn, hai bên người là vây cá trong suốt màu lam nhạt, dưới ánh trăng phát ra thứ ánh sáng nhè nhẹ, dung mạo tuấn mỹ chói lòa khiến người ta không khỏi thán phục sự thần kỳ của tạo hóa.
[Phát hiện nam chính cần công lược: Ngư Châu, dị năng giả đỉnh phong cấp tám, thuộc tộc Nhân Ngư, tính cách âm trầm thâm hiểm, độ khó công lược: bốn sao.]
[Nhiệm vụ công lược: Tăng tối đa độ hảo cảm của Ngư Châu hoặc kết lập khế ước bạn lữ với hắn, đồng thời thu được “nước mắt giao nhân” và tìm lại món đồ hắn đã đánh mất.]
"Có phải ngươi đã đánh mất thứ gì đó không?"
Ngư Châu nghe vậy thì hơi ngẩn ra, bàn tay đang nắm cổ chân Diệp Li theo bản năng nới lỏng, nhưng chỉ một lát sau lại siết chặt trở lại.
"Ngươi là ai! Sao ngươi dám nắm tay tiểu giống cái của ta!" Giọng nói lạnh buốt như muốn đông cứng cả hồ nước.
1
0
1 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
