TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Diệp Li lặng lẽ nhìn cảnh tượng trước mặt, không hề có ý định tiếp tục. Nàng nâng cằm Đằng Hi lên, môi son khẽ hé: “Sao? Đã cảm nhận được cảm giác bị ép buộc, thân bất do kỷ rồi chứ?”

“Những giống cái bị huynh đem ra bán chẳng phải cũng đều là như vậy sao?”

Đồng tử Đằng Hi khẽ run lên. Dù cơ thể hắn đã bị dược lực nung đỏ đến mức thần trí mơ hồ, nhưng vẫn nghe rõ câu nói của Diệp Li. Hắn hé miệng muốn phản bác, nhưng đã bị Diệp Li lấy tay che lại.

Diệp Li gọi trong lòng: [Y Y, đưa ta thuốc giải của xuân dược.]

[Cái gì? Ký chủ định cho Đằng Hi uống thuốc giải ư? Đây chính là cơ hội trời cho đấy! Chỉ cần cưỡng ép phát sinh quan hệ là nhiệm vụ chinh phục này xem như đã hoàn thành một nửa rồi!]

Diệp Li lắc đầu, kiên quyết đưa tay đòi thuốc: [Điểm mấu chốt của nhiệm vụ này không phải là ký kết khế ước bạn đời, mà là khiến Đằng Hi tự nguyện chấm dứt việc đấu giá giống cái.]

Nếu nàng cưỡng ép ký khế ước với Đằng Hi rồi lấy đó uy hϊếp hắn ngừng buôn bán, trong lòng hắn nhất định sẽ sinh hận. Chờ có cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua nàng, thậm chí có thể vì hận mà càng ra sức buôn bán hơn, trái lại gây ra phản tác dụng.

Hơn nữa dùng thuốc ép buộc kẻ khác vốn không phải là điều Diệp Li xem trọng.

Y Y trầm tư một lúc rồi đáp: [Cũng có lý…] Sau đó tiêu hao 100 điểm tích lũy để đổi thuốc giải xuân dược cho Diệp Li.

“Ư… ưm…” Ngươi lại cho ta uống thứ gì nữa?

Diệp Li cầm lấy bình thuốc, rút nút sứ rồi nghiêng người đổ thuốc vào miệng Đằng Hi. Hắn liên tục lắc đầu, không ngừng vùng vẫy, hắn đường đường là Đằng Hi, đã bao giờ bị đối xử thế này đâu chứ?

Nhìn thấy thuốc quý trượt khỏi môi hắn mà lòng Diệp Li như rướm máu, thứ chảy xuống đâu phải thuốc, mà là điểm tích lũy sống còn của nàng đấy!

Nàng ngừng tay, vỗ vào má hắn: “Uống vào đi, là thuốc giải xuân dược đấy.”

Đằng Hi nghe vậy thì giảm bớt chống cự, đôi mắt màu xanh nhìn nàng chằm chằm, bên trong chứa đầy nghi hoặc và mơ hồ.

Nhìn thấy ánh mắt phức tạp ấy, Diệp Li hít sâu một hơi rồi vỗ nhẹ gương mặt hắn.

“Lần này ta sẽ không đi đến bước cuối cùng với huynh, cũng không ép huynh ký kết khế ước bạn đời với ta.”

“Ta chỉ muốn huynh hiểu rõ những giống cái bị đem đi đấu giá đang sống trong hoàn cảnh như thế nào. Chính bởi vì nơi này thu mua với giá cao nên mới khiến biết bao giống cái phải rời xa quê nhà, trôi giạt bốn phương.”

5

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.