TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Diệp Minh Sanh không thấy bất ngờ về cái chết của mình.

Trước khi chết cậu đã bị một tổ chức ngầm bắt giữ rồi giam trong một mật thất suốt nửa năm, bị ép phải nghiên cứu một loại thuốc có thể chuyển thiên phú của người này sang người khác.

Tuy cậu chẳng phải loại người lương thiện gì, nhưng cậu cũng có giới hạn của riêng mình. Việc cậu học y và nghiên cứu thuốc là xuất phát từ mong muốn cứu người, chứ không phải để hại người.

Với cậu thì nếu có khả năng cứu chữa, mà lại để cho một bệnh nhân phải chết vì sai sót của mình thì đó chính là một tội lớn, huống chi là còn cố ý nghiên cứu chế tạo ra loại thuốc nghe thôi đã thấy là để hại người.

Cậu giả vờ hợp tác để kéo dài thời gian, suốt nửa năm sau mới tìm được cơ hội trốn thoát khỏi mật thất. Nhưng tổ chức kia lại theo dõi quá chặt, cậu chưa chạy được bao lâu thì đã bị phát hiện.

Trong lúc bỏ trốn, cậu bị trúng đạn và chết ngay tại chỗ.

Diệp Minh Sanh cảm thấy rất bình thường đối với cách chết như vậy, hoàn toàn có thể chấp nhận được. Tuy cậu không biết lúc chết trông mình như thế nào, nhưng trong lòng thì lại vô cùng thanh thản.

Dù sao thì cậu vốn dĩ cũng không có ràng buộc gì ở thế giới đó, những gì nên làm cậu đều đã làm, thậm chí còn đã làm vượt mức nên không có gì để mà phải tiếc nuối hay đau khổ cả.

Nhưng cậu không hiểu được tại sao mình lại xuyên không.

Nói đúng ra là xuyên sách.

Việc xuyên không thì còn có thể chấp nhận được, vì nghe nói trong lịch sử từng có những nhân vật xuyên không nửa thật nửa giả được ghi chép rằng có khả năng là đang thực sự tồn tại. Nhưng thế giới trong tiểu thuyết thì chẳng phải là hư cấu sao? Tại sao nó lại có thể trở thành một thế giới thật, còn để cho cậu xuyên vào?

Diệp Minh Sanh cảm thấy cái chết lần này của mình cũng thật đáng giá, không chỉ có thêm một kiếp sống mới, mà còn tiện thể giải quyết luôn vấn đề chưa thể giải thích rằng linh hồn sau khi chết có thật sự tồn tại hay không.

Đúng chuẩn cuộc đời của nhân vật chính!

Nhưng mà cậu lại không phải vai chính, nói chính xác hơn thì là nhân vật mà cậu xuyên vào không phải nhân vật chính, mà là một... Pháo hôi ác độc.

“Thế nào? Dám làm mà không dám nhận à?” Một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo, còn có tràn đầy châm biếm vang lên.

Diệp Minh Sanh vội vàng hoàn hồn, chột dạ nhìn người đàn ông đang ngồi trên xe lăn trước mặt mình.

Người đàn ông này rất đẹp, ngũ quan sắc nét, lông mày rậm như kiếm, mắt sáng, sống mũi cao thẳng, đường nét hàm dưới rõ ràng. Làn da trắng, môi hơi nhạt, rõ ràng là một người rất ít khi ra nắng, sức khỏe cũng không tốt. Hắn mặc áo sơ mi đen và quần đen, cúc áo sơ mi cài đến tận nút cuối cùng, toát lên vẻ yếu ớt nhưng lại mang theo cảm giác cấm dục. Bất quá một người đẹp như vậy mà giờ phút này lại đang nhìn cậu bằng ánh mắt lạnh lẽo, như là hận không thể gϊếŧ chết cậu ngay lập tức.

5

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.