TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20: Phong quan

Hoàng thất tiền triều từng nuôi lượng lớn người tế sống, dùng cho tế lễ và tuẫn táng.

Phần lớn nhân lực của Huyền Ấn Giám hiện tại, chính là được tuyển chọn từ những người ấy mà ra.

Dù là họ từng bước từ chốn địa ngục bò lên cũng không ai dám thật sự phá thần đường, mạo phạm quỷ thần.

Nhưng Giang Ngọc Tuân không giống.

Y rõ ràng không hề có chút kính sợ nào với thần linh.

Nghĩ đến đây, Ứng Trường Xuyên từ từ mở mắt.

Lần này, trong ánh mắt kia, là một sự hứng thú chân thực.

Thiên tử cầm lấy tờ lụa trên án.

Ánh đèn lay động, chiếu rõ chữ “Gϊếŧ” màu chu sa trên lụa, cùng đôi mắt xám tro lạnh lẽo kia.

Chỉ trong một cái chớp mắt, lửa đã bùng lên, nuốt trọn mảnh lụa, thiêu nó thành tro tàn.

Ngay sau đó, gió thổi đến, cuốn tro bụi tan biến vào không trung.

...

Sáng sớm hôm sau, tại cung Tiên Du.

Giang Ngọc Tuân gần như cả đêm không chợp mắt, đầu óc mơ màng đi theo sau thái giám, nghe hắn giới thiệu các điện các xung quanh.

Mà y, nửa chữ cũng chẳng nghe lọt vào tai.

Nửa đêm hôm qua, người của Ứng Trường Xuyên mang thánh chỉ phong quan đến tận điền trang.

Vừa đọc xong liền ép y lên xe ngựa, đêm hôm tức tốc vào cung nhậm chức.

Có chức quan, tất nhiên là chuyện tốt.

Đại Chu tiếp nối chế độ cũ, dùng đãi ngộ cao để giữ quan thanh liêm, bổng lộc quan viên hết sức hậu hĩnh.

Ứng Trường Xuyên nay mới hai mươi ba, cho dù đúng như sử sách ghi chép, hắn chẳng bao lâu sẽ băng hà...

Trừ đi ba năm bị phạt, y vẫn còn bốn năm lĩnh bổng lộc.

Loạn thế, có tiền mới sống được.

Giang Ngọc Tuân vốn tính toán kỹ lưỡng: trước là thu hút sự chú ý của Ứng Trường Xuyên, nhắc nhở hắn nhớ sắc phong mình làm quan.

Sau đó nhẫn nhịn bốn năm, trông nom điền trang, trước khi đại loạn kéo đến thì rút lui ẩn cư, sống cuộc đời tự cung tự cấp.

Nhưng... tại sao lại là chức thị trung?

“Haiz...” Thiếu niên thất thần thở dài, ủ rũ.

Chức thị trung, vốn tương đương thư ký thân cận của hoàng đế, lẽ ra là một vị trí béo bở.

Thế nhưng ở Đại Chu, nó lại trở thành nghề nguy hiểm bậc nhất.

Nguyên do không gì khác vì kể từ khi đăng cơ đến nay, Ứng Trường Xuyên đã đích thân xử trảm đúng ba vị thị trung!

Theo chế độ phong quan theo xuất thân, con cháu võ tướng đa phần được phong làm chấp kim ngô, phụ trách trị an trong thành Chiêu Đô.

Chức quan đó bổng lộc cao, trách nhiệm ít, hoàng đế lại ở xa. Quả thực vô cùng sung sướиɠ.

Đến lượt y thì sao? Lại thành thị trung.

... Ứng Trường Xuyên, ngươi thù dai thật đấy.

Sớm biết có ngày hôm nay, thà để bị lưu đày còn hơn!

6

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.