TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 27
Chương 27

“Thật tốt quá.” Lâm Dục Tú nói với Nhạc Thủy, “Ta cảm thấy mình đã chọn đúng tông môn rồi.”

Nhạc Thủy nhướng mày, mỉm cười đáp: “Ta cứ tưởng ngươi sớm đã nhận ra điều đó rồi chứ.”

Nàng biết rất rõ, tiểu cô nương này từ sau khi nhập môn liền thuận buồm xuôi gió, lại còn được Thương Thanh kiếm quân ưu ái.

Lâm Dục Tú nghe ra ý tứ trong lời nói của nàng, khẽ chớp mắt, không đáp gì. Trong lòng lại thầm nghĩ: Cũng không hẳn, trước giờ ta vẫn luôn gộp Thiên Huyền Tông với Thương Thanh lão tặc vào làm một, quy tội chung cả.

Được rồi, là ta giận cá chém thớt.

“Nhạc Thủy sư tỷ, năm mươi linh thạch ấy để ta trả lại cho ngươi.” Lâm Dục Tú nói.

“Không cần, chỉ là năm mươi linh thạch thôi mà, coi như sư tỷ mời ngươi.” Nhạc Thủy phẩy tay, không mấy để tâm.

Lâm Dục Tú nghe vậy, nghĩ ngợi một chút rồi nhẹ nhàng đáp: “Vậy thì ta cảm ơn sư tỷ. Sư tỷ là người vừa hiền vừa tốt, lại đẹp nết đẹp người, thật là tuyệt nhất.”

“...Tiểu nha đầu này miệng dẻo thật đấy.”

Có điều lời lẽ quá ngọt, khiến người nghe cũng hơi ngán, Nhạc Thủy thầm nghĩ trong bụng – nói chuyện khéo đến mức khiến người ta khó đỡ.

Bước vào Bách Thảo bí cảnh.

Vừa đặt chân vào trong, Lâm Dục Tú lập tức cảm nhận được rõ ràng sự biến đổi trong hoàn cảnh xung quanh.

Khắp nơi cây cỏ xanh mướt tươi tốt, so với bên ngoài còn um tùm, tràn đầy sức sống hơn vài phần. Linh khí nơi đây cũng dày đặc hơn nhiều, có thể nói là một mảnh đất linh thiêng hiếm có.

Nàng đưa mắt quan sát bốn phía. Trên núi mọc đầy linh thực và dược thảo, chủng loại phong phú vô kể. Có một số nàng nhận ra, nhưng cũng có rất nhiều loài hoàn toàn xa lạ.

“Lâm sư muội, theo ta.” Nhạc Thủy gọi nàng, dẫn đường men theo sườn núi tiến về phía trước, vừa đi vừa nói: “Thiên Tinh Thảo ưa bóng, ưa ẩm, thường mọc ở nơi ấm áp hướng bắc, gần các vùng có nước.”

“Ngoài ra, loài thảo này thường mọc ba cây cùng lúc, nhưng chỉ có một cây có thể hấp thu tinh hoa tốt nhất để sinh trưởng vượt trội.”

Nói đến đây, Nhạc Thủy dừng bước dưới một gốc cây râm mát, khom người vạch bụi cỏ phía trước ra. Trong bụi rậm có ba gốc Thiên Tinh Thảo mọc sát nhau.

“Vì mọc cùng một chỗ nên chúng sẽ tranh nhau hấp thu linh khí, cuối cùng chỉ còn một cây phát triển mạnh nhất.”

“Trác sư huynh yêu cầu chính là cây tốt nhất ấy — thường là cây có lá to bản, căng mọng, nhìn qua tinh thần sung mãn nhất.” Nhạc Thủy vừa nói vừa tiến về phía trước.

“Khi chọn hái Thiên Tinh Thảo, cần làm thế này...”

“…Phải chú ý đừng làm tổn hại đến lá cây, dùng xẻng nhỏ như thế này mà đào nhẹ tay.”

“Cuối cùng, sau khi lấy được thì đặt ngay vào hộp phong kín để bảo tồn dược tính.”





Nhạc Thủy kiên nhẫn, tỉ mỉ chỉ dạy từng bước cho Lâm Dục Tú, từ cách ngắt lấy Thiên Tinh Thảo đến cách giữ nguyên dược lực của nó.

Lâm Dục Tú chăm chú dõi theo từng động tác của nàng, lắng nghe lời giảng giải, hễ có chỗ nào không hiểu đều lập tức hỏi lại.

“Đã nắm được chưa?” Nhạc Thủy đứng thẳng người, nhìn nàng hỏi.

“...Đại khái là biết.” Lâm Dục Tú trả lời không chắc chắn lắm.

Cứu mạng!

Phiền phức quá, khó quá, rắc rối quá đi!

4

0

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.