0 chữ
Chương 50
Chương 40: Chẳng làm gì, đã thu phục được người
Tổng Giám đốc Giản xem hợp đồng đều là những đơn hàng hàng trăm triệu, bây giờ lại nguyện ý bỏ thời gian ra xem văn kiện, đây là sợ phu nhân và con trai chịu ấm ức sao! Sớm biết vậy lúc đó bà nên bảo chủ nhiệm Phùng thái độ ân cần hơn nữa!
Cũng may chủ nhiệm Phùng giải quyết vấn đề khiến Giản phu nhân rất hài lòng, nếu không thì thật thảm rồi! Hiệu trưởng trường mẫu giáo trong lòng tràn đầy cảm giác thoát chết.
Lúc này Tô Thiển đã về đến Giản gia, cô đang cùng cực cưng nhỏ thu dọn những đồ dùng cần thiết cho ngày mai đi học.
Ban đầu Tô Dương không muốn đi học mẫu giáo, theo cậu bé thì ở đây không được bao lâu, học ba năm ngày cũng chẳng có ích gì.
Là Tô Thiển bảo Tô Dương phải giống như ở chỗ cô, nếu không sẽ không công bằng với ba, Tô Dương tuy không nói ra được chỗ nào không đúng nhưng lại cảm thấy có lý.
Cho nên cậu bé đồng ý đi học mẫu giáo.
Mà ban đầu không tình nguyện bao nhiêu, bây giờ lại càng thêm mong đợi bấy nhiêu.
Cậu bé rất muốn tham gia nhóm Olympic Toán học, mấy bài toán trên bảng đen, cậu bé rất muốn làm! Còn có nhóm Thiên văn học, tiểu hành tinh trên bảng tin, cậu bé biết tên nhưng chưa xem ảnh, cô giáo còn nói buổi tối có thể dùng kính thiên văn của trường để nhìn thấy, cậu bé quá mong chờ!
Tô Thiển nhìn thấy vẻ mặt mong ngóng của con trai, trong lòng lập tức yên tâm.
Thực sự là Tô Dương và những gì thể hiện trong nguyên tác quá khác biệt, trong truyện tiểu bá vương rất thích bên nam chính, kết quả bây giờ Tô Thiển phát hiện con trai hời của cô không những không hề lưu luyến bên nam chính, mà còn luôn miệng nói muốn về chỗ cô. Bây giờ cuối cùng cũng có một nơi khiến tiểu bá vương thích thú rồi.
Người hầu bên cạnh muốn giúp đỡ thu dọn, bảo Tô Thiển đi nghỉ ngơi, bây giờ những người hầu trong biệt thự, rõ ràng coi Tô Thiển như một nửa chủ nhân.
Tô Thiển hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng trong truyện nguyên chủ đến đây sai khiến người hầu không những không ai nghe, mà đối phương còn lạnh lùng chế giễu.
Bây giờ Tô Thiển chẳng làm gì cả, sao lại giống như từng người một đều bị thu phục vậy?
Tô Thiển không hiểu, dứt khoát cũng không để những chuyện này làm phiền mình. Nói cho cùng mọi người đều là nhìn mặt mà bắt hình dong, người hầu nhìn thái độ của chủ nhân và cậu chủ nhỏ đối với Tô Thiển, bọn họ dù muốn lật trời cũng không dám. Hơn nữa khí chất trên người Tô Thiển hoàn toàn không giống người bình thường, bọn họ không dám coi thường.
Thấy Tô Thiển thu dọn đồ đạc, người hầu vội vàng đến muốn giúp một tay. Tô Thiển từ chối, cô cảm thấy thu dọn đồ đi học cho con, không những không mệt mà còn có chút thú vị.
Thì ra đây chính là tâm lý của người mẹ sao?
Tô Thiển nhìn con trai đang cùng cô gấp quần áo cười cong cả mắt. Tiểu bá vương sẽ trở thành tính cách đáng ghét trong truyện, phương pháp giáo dục của nguyên chủ và môi trường sống mà cô ta tạo ra cho Tô Dương chiếm phần lớn nguyên nhân.
Bây giờ thay đổi rồi, Tô Thiển phát hiện tính tình của cực cưng đã cải thiện rõ rệt.
Bởi vì cậu bé không cần phải xông pha vì mẹ, lúc nào cũng xù lông lên như một con nhím, phòng ngừa bản thân và mẹ bị tổn thương, sau khi sự hung hăng này tan biến, tiểu bá vương chính là một cục bột nhỏ đáng yêu.
Hai mẹ con thu dọn xong đồ dùng học tập, liền đi chơi với Dưa Dưa, ngay cả Chu Tường ở phòng bên cạnh cũng nghe thấy tiếng cười của Tô Dương.
Thật là bực bội!
Trong lòng Chu Tường, hai mẹ con Tô Dương giống như chim khách chiếm tổ chim sẻ, rõ ràng vốn dĩ là những người khác biệt một trời một vực với bọn họ, bây giờ lại đường hoàng vào nhà trở thành chủ nhân.
Điện thoại trên bàn reo lên, Chu Tường nhìn rõ người gọi vội vàng nhấc máy, sau đó liền là một giọng điệu quan tâm và lo lắng.
"Được, Bính Đình, tớ đợi cậu."
Nói chuyện khoảng mười phút, Chu Tường cúp điện thoại, đáy mắt cô ta lóe lên vẻ đắc ý, lần này cô ta nhất định sẽ vạch trần bộ mặt thật của Tô Thiển trước mặt Giản ca ca!
Muốn làm chủ nhân Giản gia? Cô ta không xứng!
Cũng may chủ nhiệm Phùng giải quyết vấn đề khiến Giản phu nhân rất hài lòng, nếu không thì thật thảm rồi! Hiệu trưởng trường mẫu giáo trong lòng tràn đầy cảm giác thoát chết.
Lúc này Tô Thiển đã về đến Giản gia, cô đang cùng cực cưng nhỏ thu dọn những đồ dùng cần thiết cho ngày mai đi học.
Ban đầu Tô Dương không muốn đi học mẫu giáo, theo cậu bé thì ở đây không được bao lâu, học ba năm ngày cũng chẳng có ích gì.
Là Tô Thiển bảo Tô Dương phải giống như ở chỗ cô, nếu không sẽ không công bằng với ba, Tô Dương tuy không nói ra được chỗ nào không đúng nhưng lại cảm thấy có lý.
Mà ban đầu không tình nguyện bao nhiêu, bây giờ lại càng thêm mong đợi bấy nhiêu.
Cậu bé rất muốn tham gia nhóm Olympic Toán học, mấy bài toán trên bảng đen, cậu bé rất muốn làm! Còn có nhóm Thiên văn học, tiểu hành tinh trên bảng tin, cậu bé biết tên nhưng chưa xem ảnh, cô giáo còn nói buổi tối có thể dùng kính thiên văn của trường để nhìn thấy, cậu bé quá mong chờ!
Tô Thiển nhìn thấy vẻ mặt mong ngóng của con trai, trong lòng lập tức yên tâm.
Thực sự là Tô Dương và những gì thể hiện trong nguyên tác quá khác biệt, trong truyện tiểu bá vương rất thích bên nam chính, kết quả bây giờ Tô Thiển phát hiện con trai hời của cô không những không hề lưu luyến bên nam chính, mà còn luôn miệng nói muốn về chỗ cô. Bây giờ cuối cùng cũng có một nơi khiến tiểu bá vương thích thú rồi.
Tô Thiển hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng trong truyện nguyên chủ đến đây sai khiến người hầu không những không ai nghe, mà đối phương còn lạnh lùng chế giễu.
Bây giờ Tô Thiển chẳng làm gì cả, sao lại giống như từng người một đều bị thu phục vậy?
Tô Thiển không hiểu, dứt khoát cũng không để những chuyện này làm phiền mình. Nói cho cùng mọi người đều là nhìn mặt mà bắt hình dong, người hầu nhìn thái độ của chủ nhân và cậu chủ nhỏ đối với Tô Thiển, bọn họ dù muốn lật trời cũng không dám. Hơn nữa khí chất trên người Tô Thiển hoàn toàn không giống người bình thường, bọn họ không dám coi thường.
Thì ra đây chính là tâm lý của người mẹ sao?
Tô Thiển nhìn con trai đang cùng cô gấp quần áo cười cong cả mắt. Tiểu bá vương sẽ trở thành tính cách đáng ghét trong truyện, phương pháp giáo dục của nguyên chủ và môi trường sống mà cô ta tạo ra cho Tô Dương chiếm phần lớn nguyên nhân.
Bây giờ thay đổi rồi, Tô Thiển phát hiện tính tình của cực cưng đã cải thiện rõ rệt.
Bởi vì cậu bé không cần phải xông pha vì mẹ, lúc nào cũng xù lông lên như một con nhím, phòng ngừa bản thân và mẹ bị tổn thương, sau khi sự hung hăng này tan biến, tiểu bá vương chính là một cục bột nhỏ đáng yêu.
Hai mẹ con thu dọn xong đồ dùng học tập, liền đi chơi với Dưa Dưa, ngay cả Chu Tường ở phòng bên cạnh cũng nghe thấy tiếng cười của Tô Dương.
Thật là bực bội!
Trong lòng Chu Tường, hai mẹ con Tô Dương giống như chim khách chiếm tổ chim sẻ, rõ ràng vốn dĩ là những người khác biệt một trời một vực với bọn họ, bây giờ lại đường hoàng vào nhà trở thành chủ nhân.
Điện thoại trên bàn reo lên, Chu Tường nhìn rõ người gọi vội vàng nhấc máy, sau đó liền là một giọng điệu quan tâm và lo lắng.
"Được, Bính Đình, tớ đợi cậu."
Nói chuyện khoảng mười phút, Chu Tường cúp điện thoại, đáy mắt cô ta lóe lên vẻ đắc ý, lần này cô ta nhất định sẽ vạch trần bộ mặt thật của Tô Thiển trước mặt Giản ca ca!
Muốn làm chủ nhân Giản gia? Cô ta không xứng!
2
0
3 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
