TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Chương 28: Chứng hoang tưởng bị hại của nam chính

Cái gọi là không thích tên người khác, chiêu này của Tô Thiển chỉ có thể lừa được trẻ con năm tuổi, Giản Chiêm Ngôn đương nhiên sẽ không tin thật. Anh chỉ muốn xem thử rốt cuộc Tô Thiển thực sự không hứng thú với Tôn Lãnh Ước hay chỉ đang chơi đùa anh ta để giở thủ đoạn.

Nghe xong lý do Tô Thiển đưa ra, Tô Dương cũng không hỏi thêm, toàn bộ tâm trí của cậu bé lúc này đều đặt hết vào chú chó sắp mua.

Cho đến giờ Tô Dương vẫn chưa quyết định sẽ mua giống chó gì, nhìn ảnh con nào cũng muốn mua. Hỏi Tô Thiển, cô chỉ nói mua chó phải dựa vào "duyên mắt”.

Tô Dương rất muốn hỏi “duyên mắt” là gì, chẳng lẽ mẹ thích chó có đôi mắt tròn xoe? Nghĩ vậy, Tô Dương liền lấy điều này làm tiêu chí chọn chó. Khi đến cửa hàng thú cưng, câu đầu tiên Tô Dương nói là:

“Cháu muốn mua một chú chó có đôi mắt tròn xoe.”

Tô Thiển: ??

Cô chưa từng nghe con trai nói thích chó mắt tròn bao giờ mà?

Dưới sự nhiệt tình giới thiệu của nhân viên cửa hàng, cuối cùng cậu bé Tô Dương chọn một chú chó Golden Retriever và ra về. Ngồi trong xe rời cửa hàng, Tô Dương như đang khoe thành tích, giơ chú chó lên trước mặt mẹ rồi nói:

“Mẹ ơi, đây là chú chó mắt tròn mẹ nói nè! Có tròn không!”

Duyên mắt, thành mắt tròn.

Khóe miệng Tô Thiển giật giật, giờ thì cô hiểu chuyện gì xảy ra rồi, khả năng lý giải của con trai cô đúng là trình độ doanh nghiệp!

“Duyên mắt...” Tô Thiển ngập ngừng, quyết định để hiểu lầm dễ thương này tiếp tục, “Tròn lắm, bảo bối chọn giỏi thật, mẹ rất thích.”

Hai mẹ con ríu rít nói chuyện về chú chó mới.

Ngồi bên cạnh đang xem tài liệu, khóe miệng Giản Chiêm Ngôn khẽ cong lên. Ban đầu anh cũng không hiểu sao Tô Dương lại nói “mắt tròn”, giờ thì rõ rồi.

Trẻ con thật ra cũng đáng yêu phết.

Từng nghĩ trẻ con là sinh vật đáng sợ nhất thế gian, Giản tổng giờ cũng thay đổi suy nghĩ.

Mua chó xong, Tô Thiển bảo Tô Dương đưa chú chó về biệt thự sắp xếp chỗ ở mới nhưng Tô Dương lại nói muốn mang chó theo giúp mẹ chọn vải. Cuối cùng Tô Thiển không thắng được con trai, không nỡ làm cậu bé cụt hứng nên đành đồng ý. Lý do chính là vì nam chính cũng sẽ đi đến xưởng nguyên liệu, Tô Thiển không muốn đi đường dài một mình với anh ta, nên mới để cục cưng đi theo.

Tô Thiển đã tính kỹ rồi, sau này sẽ cố gắng ít tiếp xúc với nam chính, nếu không cần thiết thì không gặp, như vậy sẽ tránh được đa số rắc rối. Ngay cả khi bắt buộc phải gặp, cũng phải tránh việc ở riêng với anh ta.

Trong lòng nam chính, ấn tượng về cô vốn chẳng tốt, nếu tình tiết bắt đầu đảo loạn, có xảy ra chuyện gì thì dù không phải do cô làm, cô cũng dễ bị đổ oan.

Cho nên, xác định một tư tưởng trung tâm thôi càng ít gặp càng tốt!

*****

Xưởng nguyên liệu nằm trong khu công nghiệp phát triển của thành phố B, nơi đây tập trung nhiều công ty, ví dụ như chế biến thực phẩm, nguyên liệu mỹ phẩm, nguyên liệu may mặc... Có rất nhiều nhà máy lớn nhỏ.

Tô Thiển ngồi xe của Giản Chiêm Ngôn đến cổng, bên cạnh bảng tên xưởng đứng một người đàn ông mặc vest xanh lam, vừa thấy Giản Chiêm Ngôn liền cúi người bắt tay, trông có vẻ là giám đốc xưởng.

Đúng như Tô Thiển đoán, người đến chính là xưởng trưởng. Lúc nhận được cuộc gọi, ông ta sững sờ Giản tổng muốn đến? Giản tổng nào?

Xác nhận là tổng tài tập đoàn Giản thị, chân ông mềm nhũn đến giờ, trợ lý đặc biệt còn dặn không được để lộ, chỉ cho phép một mình ông ra tiếp.

Làm ông ta căng thẳng suốt không biết có chuyện gì xảy ra nữa.

“Đây là cô Tô, cô ấy cần một ít vải, ông đưa cô ấy đến kho chọn đi.” Giản Chiêm Ngôn nói vậy. Xưởng trưởng lập tức đồng ý, bước đến:

“Chào cô Tô, tôi tên là Liên Chí, là xưởng trưởng ở đây. Cô đi theo tôi, tôi dẫn cô đến kho.”

Trên đường đi đến kho sẽ đi qua khu làm việc của công nhân, hành lang có kính nên có thể nhìn thấy cảnh công nhân đang làm việc.

Tại sao gọi là xưởng nguyên liệu? Vì nơi này không chỉ sản xuất thành phẩm mà còn tự dệt vải, có thêu thùa, có tơ tằm, có dệt thủ công...

Chỉ mấy dãy hành lang thôi, Tô Thiển đã thấy mấy kỹ thuật khác nhau rồi, có cả thủ công lẫn máy móc, thậm chí cô còn thấy được công nghệ di sản văn hóa phi vật thể.

Xưởng trưởng thấy Tô Thiển hứng thú, vừa đi vừa giới thiệu, Tô Thiển cũng lắng nghe say mê, gật gù liên tục.

Tô Dương ôm chó đi theo phía sau mẹ, may mà chó Golden còn nhỏ, mới một tháng tuổi nên không nặng lắm, cậu bé ôm cũng không thấy mệt.

Giản Chiêm Ngôn và Tô Dương đi song song, anh kín đáo quan sát Tô Thiển.

Thấy cô trò chuyện vui vẻ với xưởng trưởng, trong mắt anh hiện lên vẻ nghi hoặc chẳng lẽ mình nghĩ sai rồi? Cần quan sát thêm.

Đến kho, Tô Thiển vui mừng không giấu nổi nơi này không phải kho, là thiên đường của cô thì đúng hơn! Trời ơi, có cả những loại vải kiếp trước cô muốn tìm mà tìm mãi không ra!

“Nếu cô Tô muốn loại vải gì thì cứ chọn, xưởng chúng tôi đều có hàng tồn.” Xưởng trưởng cười nói, ông nhìn ra được cô gái này thật sự yêu thích vải vóc.

Tô Thiển cũng không tham, cô chỉ chọn vài tấm vải có thể dùng được ở giai đoạn hiện tại.

Gắng kìm nén ham muốn dọn sạch cả kho, Tô Thiển lưu luyến rời đi. Trước khi đi còn cảm ơn xưởng trưởng, trên đường về cũng cảm ơn Giản Chiêm Ngôn.

“Cảm ơn anh Giản đã giúp tôi tìm được mấy loại vải này.”

Tô Thiển lén hỏi giá vải từ xưởng trưởng, dù biết đối phương chẳng thiếu chút tiền đó, cô vẫn nói một câu: “Tôi sẽ chuyển tiền vào thẻ của anh Giản.”

Giản Chiêm Ngôn không nói gì, Tô Thiển cũng không nói thêm, cô chỉ cần không nợ nần nam chính là được.

“Cô Tô tìm vải để làm gì?” Giản Chiêm Ngôn bất ngờ lên tiếng.

Tô Thiển đáp: “Tôi cần vải để may quần áo, tôi học chuyên ngành thiết kế thời trang.”

Giản Chiêm Ngôn nhìn gương mặt bình thản của Tô Thiển, nhìn vài giây cô cũng không né tránh. Tô Thiển nheo mắt hỏi lại: “Có vấn đề gì sao?”

“Không có vấn đề.” Giản Chiêm Ngôn thu ánh mắt lại, ngón tay gõ nhẹ lên ghế da, nhìn ra ngoài cửa sổ, mày khẽ nhíu.

Chẳng lẽ mình thực sự đã nghĩ sai?

Về chuyện Tô Thiển tham gia cuộc thi thiết kế thời trang, Giản Chiêm Ngôn là biết.

Cuộc thi đó có tài trợ từ tập đoàn Giản thị, Tô Thiển hiện tại không mở miệng xin tiền nhưng Giản Chiêm Ngôn cho rằng mục đích của cô chính là ở đó cô muốn mượn thế lực nhà họ Giản để trục lợi cho bản thân.

Sau vài lần gặp gỡ và tiếp xúc, Giản Chiêm Ngôn nhận ra Tô Thiển là một người rất thông minh, ít nhất là thông minh đến mức dù đã gặp vài lần, anh vẫn không thể nhìn thấu con người cô. Tính cách của cô hoàn toàn không giống với những gì anh đã điều tra được, cũng không giống với những đánh giá từ người khác về cô.

Chính vì thế, Giản Chiêm Ngôn càng thêm cảnh giác với Tô Thiển. Những người giỏi che giấu bản thân thường không phải là người đơn giản. Đặc biệt là giữa họ còn có mối quan hệ thông qua Tô Dương. Giản Chiêm Ngôn có thể chấp nhận việc Tô Thiển mở miệng đòi hỏi quá đáng để giải quyết mọi chuyện một lần cho xong, điều anh lo lắng là cô lại không nói ra điều mình muốn, âm thầm lên kế hoạch cho điều gì đó lớn hơn.

Giản Chiêm Ngôn không sợ Tô Thiển chơi trò tâm kế, anh chỉ sợ Tô Dương vì thế mà bị tổn thương.

Anh cứ nghĩ Tô Thiển sẽ nhân cơ hội lần này ở nhà máy nguyên liệu để nói đến chuyện cô tham gia cuộc thi thiết kế thời trang, sau đó nhờ anh giúp đỡ. Kết quả là đến khi anh chủ động hỏi, cô vẫn không hé miệng, thậm chí còn không muốn nói rằng mình cần vải để dự thi thiết kế.

Cô nhất định đang có mưu tính gì lớn hơn Giản Chiêm Ngôn nghĩ vậy.

Nếu Tô Thiển biết được trong lòng Giản Chiêm Ngôn đang nghĩ gì, cô nhất định sẽ đập hết số vải hôm nay vừa lấy được vào đầu anh.

Đồ đàn ông mắc chứng hoang tưởng!

Lý do Tô Thiển giấu chuyện tham gia thi đấu chỉ đơn giản là không muốn nói chuyện với nam chính nhiều, còn về phía nhà tài trợ cuộc thi, cô hoàn toàn không quan tâm, vì thế cũng không để ý rằng ở mục nhà tài trợ có tên Tập đoàn Giản thị.

Cầm được vải rồi, Tô Thiển tưởng rằng Giản Chiêm Ngôn sẽ đưa cô về nhà trước. Nhưng khi nhìn ra cửa sổ thấy phong cảnh ngày càng xa lạ, Tô Thiển mới nhận ra có gì đó không đúng.

Đây đâu phải đường về nhà cô!

2

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.