TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3.1: Mẹ ruột tiếp tục thể hiện uy quyền

Mẹ Từ vốn dĩ đang rất hung hăng muốn đánh người nhưng chưa chạm được vào Tô Thiển đã bị ném xuống đất, rêи ɾỉ đau đớn. Mọi người vội vã chạy tới đỡ mẹ Từ dậy, cảnh tượng trở nên hỗn loạn.

"Tư thế của cô Từ thật đáng nể, làm tôi bị dọa sợ luôn không ngờ lại vô dụng đến vậy." Tô Thiển kéo ghế ngồi xuống, trên mặt nở nụ cười nhạt, giọng nói đầy châm biếm.

Mẹ Từ ôm bụng, tức đến mức tay run lên. Từ sau khi nhà có tiền, chưa ai dám đối xử với cô như vậy.

"Mày dám đánh tao, gọi cảnh sát, gọi cảnh sát! Phải cho nó vào tù!"

"Ra khỏi nhà trẻ rẽ trái là đến đồn công an, bây giờ cô đến đó còn nhanh hơn là gọi điện chờ cảnh sát đến. Tất nhiên, ở nước ta phòng vệ chính đáng không bị coi là phạm pháp, mà camera ghi hình lại hết rồi. Đây không phải là chuyện con nít đánh nhau, không phải để phụ huynh làm càn, tôi có nơi để nói lý lẽ."

Biết mình là người ra tay trước và không có lý, mẹ Từ không còn kêu gào đòi gọi cảnh sát nữa. Cô ta ngồi dậy, chỉ tay vào Tô Thiển, nghiến răng nói: "Ban đầu tao định bỏ qua, nhưng mày không biết điều, chuyện này chưa xong đâu!"

Vừa nói, mẹ Từ vừa lấy điện thoại trong túi ra. Cô giáo đứng sau nhìn thấy màn hình thì sắc mặt thay đổi nhẹ. Cô giáo dùng khẩu hình nói với người bên cạnh:

“Là chồng cô ta.”

Bảo vệ và các giáo viên lập tức nghiêm túc hơn, đối xử với mẹ Từ nồng nhiệt hơn hẳn. Bảo vệ đi lấy ghế, cô giáo Trương còn chen qua một giáo viên khác để vỗ lưng giúp mẹ Từ dễ thở.

Chồng của mẹ Từ điều hành một công ty dân sinh, theo cách nói ở thành phố B thì gọi là “ngồi đất nổ” tức là dân bản địa chính gốc, có thế lực ở khắp nơi trong thành phố. Một bà mẹ đơn thân như Tô Thiển, người ta chỉ cần nói vài lời là có thể khiến cô không sống nổi ở thành phố B.

Tiếng “tút tút” vang lên từ đầu dây bên kia, không ai nhấc máy.

“Ngày nào cũng họp không dứt! Lại còn để chế độ im lặng!” Mẹ Từ tức giận mắng vài câu rồi tắt điện thoại.

Cô ta cầm chìa khóa xe trên bàn lên, quay đầu nói với Tô Thiển: “Mày cứng đầu lắm phải không? Đợi đấy, lát nữa tao bắt mày quỳ xuống xin tha! Có giỏi thì đừng có trốn.”

Thấy Tô Thiển chẳng buồn liếc nhìn mình, l*иg ngực mẹ Từ phập phồng dữ dội, trong lòng thầm nghĩ dù có thế nào cũng không thể bỏ qua cho con tiện nhân này!

9

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.