TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28: Tiểu giống cái à, sói hoang sắp leo lên rồi đấy

Diệp Lam Tâm ngẩng đầu nhìn, thấy một nam tử tóc bạc đang lười biếng nằm nghiêng trên cành cây phía trên mình.

“Là huynh!” Nhận ra đó chính là người từng cứu mình lần trước, Diệp Lam Tâm mừng rỡ như bắt được cọc cứu mạng.

Đôi mắt tím liếc qua ánh mắt tràn đầy hy vọng của nàng, chàng lạnh nhạt nói: “Đừng nhìn nữa. Ta đã trả xong món nợ với con Bạch Xà kia rồi. Đừng mong ta cứu nàng.”

“Nhưng nhìn một giống cái yếu hơn cả côn trùng bị dã thú ăn thịt cũng khá thú vị đấy.” Nam tử tóc bạc bật người đứng dậy, hai chân nhẹ nhàng đáp xuống cành cây nơi Diệp Lam Tâm đang ngồi. Một thân trường bào hoa lệ khiến chàng trông như yêu nghiệt, ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống Diệp Lam Tâm cùng nụ cười tà mị treo nơi khóe môi.

“Huynh...” Diệp Lam Tâm tức đến nghẹn lời. Cái tên này sao lại vô tình đến thế?

“Tiểu giống cái à, sói hoang sắp leo lên rồi đấy!” Đôi mắt tím nheo lại, vẻ mặt như đang xem kịch hay.

Một con sói nhảy vọt lên, suýt nữa đã ngoạm trúng chân nàng.

“Á! Cứu mạng!” Diệp Lam Tâm sợ hãi nhảy bật lên, tay chân như con nhện bám chặt lấy nam tử tóc bạc.

“Cút.” Chàng ghét bị giống cái đυ.ng vào, ngón tay thon dài từng chút một bẻ tay Diệp Lam Tâm ra, từng ngón, từng ngón một.

“Á...” Mất điểm tựa, Diệp Lam Tâm ngã mạnh xuống đất.

Nam tử tóc bạc hơi nhíu mày, tay giơ ra theo phản xạ định đỡ lấy nàng. Nhưng khi thấy hình xăm con Bạch Xà trắng muốt rõ ràng trên trán nàng, ánh mắt chàng tối sầm lại, tay lập tức rụt về giấu vào ống tay áo.

Một giống cái vô dụng, lại còn là giống cái của kẻ khác, Ngân Hồ đại nhân chàng đây cần gì phải cứu.

Điều mà Ngân Hồ không biết là, chính chàng đang ghen.

“Đồ khốn, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả!” Diệp Lam Tâm đứng dậy, xoa cái mông đau điếng, vừa mắng vừa lườm chàng.

Từ khi đến Thú Thế, chỉ dựa vào khuôn mặt này mà nàng được người ta cung phụng ăn ngon mặc đẹp, đây là lần đầu tiên bị một nam nhân đối xử tệ bạc như vậy. Dù ở cô nhi viện thế kỷ 21, từ nhỏ đến lớn nàng cũng chỉ có bắt nạt người khác chứ chưa từng bị ai ức hϊếp bao giờ!

“Tiểu giống cái, nhìn đằng sau nàng kìa.” Nam tử tóc bạc vẫn mang vẻ mặt tà ác đáng đánh đòn, thản nhiên nói.

“Grào!” Diệp Lam Tâm vừa xoay người liền thấy một con sói hoang lao thẳng vào lưng nàng.

“Cứu mạng!” Diệp Lam Tâm cắm đầu chạy, cũng chẳng buồn cãi nhau với nam tử tóc bạc nữa, mạng quan trọng hơn, tính mạng là vô giá!

1

0

2 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.