TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4
Chương 4

Nguyễn Lê không ngờ rằng thời đại này lại có chuyện kết hôn theo phân phối, mà còn là cưỡng chế năm người một lúc! Chẳng qua, cô nhớ lại vẻ mặt ghét bỏ của Bạch Hạc lúc trước, chắc hẳn là anh không hài lòng với kết quả phân phối của hệ thống. Ép duyên đúng là hại chết người mà!

Nguyễn Lê hỏi: "Vậy nếu nữ giới và thú nhân nam không hài lòng với nhau thì có thể ly hôn không?"

"Ly hôn?"

Bạch Hạc cười nhạo một tiếng, đôi mắt nhạt màu lạnh lùng nhìn chằm chằm cô: "Thú nhân nam sau khi ly hôn sẽ bị trục xuất đến hoang tinh, nơi đó hung thú thành đàn, rất khó sống sót."

Nguyễn Lê dò hỏi: "Nói đi, trước đây tôi đã làm gì anh mà anh có vẻ ghét tôi vậy?"

"Cô!"

Bạch Hạc nghẹn một cục tức trong ngực. Anh nhớ lại trước khi Nguyễn Lê mất trí nhớ, cô luôn dùng giọng điệu châm chọc, nhạo báng mà sỉ nhục anh là "Người mù", còn luôn chỉ trích anh không xứng làm thú phu của mình.

Bạch Hạc lạnh lùng nói: "À, cô làm gì thì tự cô hiểu rõ."

"Đã về rồi à? Muốn ăn gì tôi đi nấu cơm."

Húc Mặc đẩy cửa bước vào đã thấy hai người đang đứng trong phòng khách, không khí có vẻ hơi căng thẳng. Anh nhướng mày, xem ra lại cãi nhau rồi, dù sao cũng không liên quan đến anh.

Ánh mắt Nguyễn Lê chuyển sang chàng trai tuyệt sắc ở cửa, khuôn mặt anh tinh xảo mà kiêu ngạo, xương chân mày hoàn hảo cao ráo, một đôi mắt hồ ly dài, luôn có cảm giác cười như không cười. Đây là ai? Đẹp quá đi mất! Mlem mlem.

Sự say mê hiện rõ trên mặt Nguyễn Lê một lần nữa khiến Bạch Hạc đang đứng trước mặt cô lại cau mày. Cô không phải ghét nhất loại thú nhân nam có vẻ ngoài lẳиɠ ɭơ này sao? Thế nhưng, không có tiếng mắng nhiếc "đồ phóng đãng" như trong tưởng tượng, cô lại lần nữa dùng giọng điệu nũng nịu hỏi: "Tiểu soái ca, anh là ai thế ạ?"

Nụ cười trên mặt Húc Mặc cứng đờ, đáy mắt lóe lên một tia nguy hiểm. Nếu người phụ nữ không biết điều này hôm nay muốn kiếm chuyện với anh. Khóe miệng anh từ từ phác họa một nụ cười, lại càng thêm quyến rũ.

"Thư Chủ, tôi là thú phu của cô, Húc Mặc."

Giống như vẻ ngoài mê hoặc của anh, giọng nói cũng quyến rũ như hồ ly làm người ta cồn cào ruột gan, hơi liếc nhìn sự phong tình tà mị ẩn giấu trong đôi mắt ấy khiến nội tâm Nguyễn Lê chịu một vạn điểm bạo kích. Một soái ca như vậy đang vứt mị nhãn cho cô! Tốt lắm, tốt lắm, lại là một ông chồng của cô, nhưng hình như anh không có ác ý gì với cô.

2

0

2 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.