TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28

Cái đồ không biết lớn nhỏ.

"Đổi phòng với ta." Ảnh Nhị hậm hực lên tiếng.

"Không đổi." Ảnh Lục lạnh lùng đáp, chẳng chút nể nang.

Hiếm khi Ảnh Nhị chịu nhịn, hắn cười nhạt: "Nếu không muốn lây bệnh thì đổi cho ta. Gian của ta cách xa gian Ảnh Thất, an toàn cho ngươi."

Dưới tấm mạng che, Ảnh Lục nhếch môi, đưa mắt liếc xéo Ảnh Nhị:

"Sợ lây cho ta thì nãy ngươi đã không động vào ta rồi."

Nói đoạn, hắn dừng lại, bổ sung thêm:

"Mà có bệnh thật, thì đằng nào ngươi chẳng phải chữa cho ta."

Tên này vẫn thiếu đánh y như trước.

Ảnh Nhị còn nhớ hồi đầu gặp Ảnh Lục.

Khi ấy, Ảnh Lục diện nữ trang. Ảnh Nhị tưởng Ảnh Lục là nữ tử.

Mà không phải mình hắn tưởng, đến cả cái vương phủ này đều tưởng y như hắn.

Nguyên nhân đều tại cái dung nhan yêu nghiệt không phân định nam nữ kia mà thành.

Từ đó, một kẻ phong lưu như Ảnh Nhị liền bị Ảnh Lục đưa vào danh sách đen.

Ngoài chuyện công vụ, Ảnh Lục cực kì bài xích người khác đến gần.

Sau này trưởng thành, Ảnh Lục dứt khoát dùng mạng che che đi dung nhan thực sự.

Ảnh Nhị cũng tiếc nuối một thời gian, nhưng cái bản tính của Ảnh Lục thối quá, dần dần hắn cũng hết hứng thú với người này.

Nhìn xem, bây giờ cũng thế!

Cái đồ mặt lạnh này, đẹp mấy cũng không ai ưa nổi.

"Không đổi thì thôi. Ai cần."

Ảnh Nhị tức giận bỏ đi.

Nếu không phải Ảnh Tam canh quá chặt, hắn đã tìm cách chung phòng cùng Ảnh Thất luôn rồi. Cần gì phải mở miệng phí lời với cái tên này.

Ảnh Nhị đi rồi, Ảnh Lục vẫn đứng đó, hai mắt nheo lại, kỳ quái nhìn theo bóng lưng của hắn.

*

Gian trong, Hạ Uyên Thần ngồi trong thùng nước ấm, tay dang sang hai bên nắm vào mép gỗ, đôi mắt khép hờ.

Nội tâm xao động dần dần lắng xuống.

"Ảnh Nhất."

"Có thần."

Ảnh Nhất đứng sau bình phong, hắn không cần phụ trách việc tắm rửa của chủ tử, bởi vì Hạ Uyên Thần ngoài cho người chuẩn bị đồ dùng và nước ấm, ngài sẽ không cho bất kì ai chạm vào.

"Ngươi nói, ta với hắn không thù không oán, sao hắn lại muốn gϊếŧ ta?"

Theo báo cáo ghi nhận tình huống lúc ấy, rõ ràng Mộ Dung Trạm đã hạ dược hắn, mục đích là gì thì ai cũng rõ.

Thế nhưng, khi dược hiệu phát tác, Mộ Dung Trạm lại dẫn người đuổi gϊếŧ hắn, hành động này hoàn toàn trái với lẽ thường?

Chẳng lẽ hắn đã nghĩ oan cho Mộ Dung Trạm?

Không đúng.

Nếu người hạ dược không phải Mộ Dung Trạm, thì chỉ nên giữ thái độ chán ghét, nào cần thiết phải ra tay đoạt mạng.

Nhưng nếu đúng Mộ Dung Trạm làm, vậy cùng lắm là đuổi bắt thôi, chứ cớ gì lại bày bố binh đao chém gϊếŧ nhau như kẻ thù?

Rõ ràng, đây mới chỉ là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.

7

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.