TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 17
Chương 17

Căn phòng vắng lặng, khe khẽ phát ra tiếng nước chảy từ gáo dừa dội xuống da thịt.

Trước mắt Ảnh Nhị, tấm màn mỏng manh khẽ đong đưa theo gió, ẩn hiện một thân ảnh mảnh khảnh đang ngâm mình trong làn nước ấm.

Màn hơi mỏng nhẹ bốc lên, bao phủ lấy thiếu niên như lớp sương mờ che đi sắc tục trần thế.

Nước đổ xuống bờ vai, chậm rãi lướt qua xương quai xanh, hoà cùng mái tóc đen dài buông xoã; phần nước sót đọng trên chiếc cổ thon dài trắng nõn ấy, nhỏ giọt vào mặt nước trong veo, gợn lên từng vòng sóng nhẹ.

Ảnh Nhị vốn định bước vào để bắt mạch, nhưng khoảnh khắc tấm rèm bị gió thổi hất sang một bên, toàn bộ khung cảnh ấy liền hiện ra không sót một nét, hắn như chôn chân tại chỗ.

Đôi đồng tử giãn ra hết mức, sống lưng như bị lưỡi phong lạnh lẽo chém dọc một nhát. Bông sen trắng giữa làn sương thủy, vừa thuần khiết, vừa mềm mại, lại yếu ớt đến mức khiến người ta chỉ dám ngắm nhìn, cứ như vậy nhảy thẳng vào tim hắn.

“Ngươi...”

Ảnh Nhị bật thốt, nhưng tiếng thốt ra lại khàn khàn như có lửa đốt nơi cuống họng.

Nếu như không có những dấu đỏ dày đặc kia, hắn cũng không phẫn nộ đến mức lên tiếng.

Lên tiếng rồi lại chẳng biết phải nói gì?

Sau tiếng thình thịch rung động ấy, là tiếng tan vỡ của mộng tưởng tương lai.

Bông sen trắng mà hắn mới phát hiện, ấy thế mà bị người ta vấy bẩn trước mất rồi.

Đáng tiếc!

Bạch Kiều đang ngẩn người thì bị giật mình bởi giọng nói ấy, theo phản xạ nghiêng đầu về phía cửa, đối diện ngay một nam nhân tuấn tú đang nhìn mình chằm chằm.

Đồng tử Bạch Kiều co lại, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, cậu vội vàng dùng tay kéo lấy chiếc khăn lụa trắng đắp vội lên vai, thân hình càng rụt sâu xuống nước.

"Ra ngoài."

Hắn là ai?

Rõ ràng ca ca nói phòng này là của cậu, sẽ không có ai dám tự tiện bước vào. Sao bây giờ lại nhảy ra một tên biếи ŧɦái, thất thố rồi còn không chịu lui ra, cứ đứng lì mãi ở đấy làm gì?

Nếu không phải lúc ấy trở về, cả thể chất lẫn tinh thần đều mệt mỏi đến thϊếp đi một giấc dài, trên dưới vẫn chưa kịp gột rửa, cậu cũng chẳng đến mức vừa tỉnh lại liền xách nước tắm rửa trong đây. Để bây giờ bị một người xa lạ bắt gặp trong tình cảnh này, ít nhiều gì cũng cảm thấy xấu hổ.

Chưa kể lát nữa còn phải tìm lý do lấp liếʍ cho qua chuyện này, nam nhân xa lạ kia tám chín phần là người vương phủ, mọi vết tích trên người cậu lại bị đối phương nhìn thấy hết cả rồi, không thể để hắn sinh nghi.

6

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.