TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 5.1: Nồng nàn mê hoặc, sống động gợi cảm

Cửa phòng Tống Đường khép hờ.

Cô còn chưa kịp lên tiếng, Tống Thanh Yểu đã đẩy cửa bước vào.

Trên tay cô ta ôm một chồng quần áo to.

Cô ta cẩn thận đặt lên giường Tống Đường, giọng nói đầy chân thành xúc động: "Chị à, em không có ý chê chị quê đâu."

"Nhưng bây giờ chị đã lên thành phố rồi, mặc đồ vá thì hơi kỳ một chút."

"Đây đều là những bộ em thích nhất, em sẵn sàng tặng chị."

"Chị xinh thế này, mặc lên chắc chắn sẽ rất đẹp!"

"Chị nghỉ ngơi sớm nhé, em về phòng đây."

Sợ Tống Đường phát hiện bất thường quá sớm, vừa dứt lời Tống Thanh Yểu đã nhanh chóng rời đi.

Tống Đường mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm đống quần áo trên giường.

Trong truyện cũng có đoạn Tống Thanh Yểu tặng quần áo cho nguyên chủ.

Cô ta cố ý gấp lại kỹ lưỡng, nhìn từ bên ngoài chẳng thấy gì khác lạ.

Nhưng thực chất, toàn bộ đều đã bị cắt rách.

Nguyên chủ chưa từng thấy nhiều quần áo đẹp đến vậy, được Tống Thanh Yểu tặng cả chồng như thế, mừng đến phát điên.

Khi Tống Thanh Yểu rời đi, nguyên chủ hí hửng thử đồ, mới phát hiện toàn bộ đều hỏng.

Cú sốc ấy khiến cô giận đến mức bốc hỏa.

Cô ôm đống đồ đi tìm Tống Thanh Yểu làm rõ, khiến cả Tống Tòng Nhung và Tần Tú Chi bị kéo vào.

Tống Thanh Yểu lập tức khóc lóc nói mình tặng đồ lành nguyên, bị Tống Đường vu khống, khiến người ta đau lòng không chịu nổi.

Tống Tòng Nhung và Tần Tú Chi vốn đã thiên vị cô ta, đương nhiên tin lời cô ta.

Từ đó, họ cho rằng nguyên chủ bụng dạ hiểm độc, càng thêm thất vọng với cô.

Khi đọc truyện, Tống Đường từng nghĩ chiêu này của Tống Thanh Yểu thật thâm độc.

Nguyên chủ nếu làm ầm lên thì sẽ bị cho là vu khống, nếu không nói gì mà mặc lên thì chỉ chuốc lấy xấu hổ, bị mọi người chê cười.

Tiếc là, lần này Tống Thanh Yểu gặp phải không phải nguyên chủ, mà là cô – Tống Đường.

Sáng mai, cô nhất định sẽ cho Tống Thanh Yểu một "bất ngờ lớn".

***

Đêm, nồng nàn rạo rực.

Tối nay, Lục Cẩn Ngôn lại mơ thấy nụ hôn bên bờ sông kia.

Nhưng cảnh trong mơ không hề giống như thực tế.

Anh mặc không phải quần áo ngày hôm đó, mà là một bộ chiến giáp.

Tóc búi cao, đầu đội mũ quan, rõ ràng là ăn mặc kiểu cổ đại.

Anh trong mơ, giống hệt một vị đại tướng đã từng tung hoành sa trường, dày dạn trận mạc.

Tống Đường trong mơ cũng không mặc bộ quần áo hoa đỏ quê mùa hôm đó, mà là một bộ y phục cổ truyền bằng lụa mỏng đỏ rực.

Cô trong mơ vừa thuần khiết vừa mê hoặc, như yêu tinh ngưng tụ tinh hoa trời đất mà thành.

Một nụ cười nhẹ thôi, cũng có thể khuynh đảo chúng sinh.

Nằm trong lòng anh, cô mềm mại, dịu dàng như đám mây bồng bềnh ngọt ngào.

Môi cô đỏ mọng, tươi tắn như cánh hoa, dán chặt lấy môi anh đầy to gan, tùy tiện.

Bàn tay không an phận của cô còn dám...

Ngay lúc ấy, anh nghe thấy giọng nói mềm mại đầy nũng nịu của cô vang lên.

"Đại tướng quân, giúp thϊếp đi..."

4

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.