TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Thế giới 1: Lấy thân báo quốc - Chương 3: Bệnh nghề nghiệp

Mảnh đất mà Ninh Phức đang đào khoai nằm cạnh con đường nhỏ mà đám nam thanh niên trí thức trong nông trường thường đi qua khi tan ca, lúc này có một chàng trai dừng lại lên tiếng hỏi cô.

Ninh Phức đứng thẳng người, tiện thể thả lỏng cái lưng đang mỏi nhừ, mỉm cười lịch sự với nam thanh niên ấy: “Cảm ơn, nhưng không cần đâu.” Cô vẫn còn thấy xót mắt: “Tôi làm được mà.”

Nói xong, cô lại cúi đầu tiếp tục công việc.

Chỉ cần cô có ý muốn nhờ người giúp, điểm tích lũy trong ngày rất có thể sẽ bị trừ.

Muỗi tuy nhỏ nhưng vẫn là thịt, trước khi tìm được cách kiếm điểm hiệu quả hơn, Ninh Phức không thể bỏ lỡ bất kỳ cơ hội đào khoai nào!

Nam thanh niên kia còn định nói thêm gì đó thì bị đồng đội phía sau kéo mạnh một cái: “Đi thôi đi thôi!” Giọng anh ta chẳng hề nhỏ chút nào: “Cô gái này chính là người từng mặt dày theo đuổi Cao Hàm đó... Đừng có ngu dại mà dây vào, tránh xa ra một chút!”

Mấy từ bị anh ta lược đi hiển nhiên chẳng tốt đẹp gì, nhưng chỉ riêng hai chữ “mặt dày” thôi cũng đã đủ để nói lên hình tượng của Ninh Phức trong mắt đám thanh niên trí thức rồi.

Chàng trai định giúp cô là người mới đến, còn chưa nghe tai tiếng của Ninh Phức.

Anh ta chỉ lờ mờ nghe nói có một cô thanh niên trí thức từng theo đuổi Cao Hàm của đội họ đến mức ai ai cũng biết, chuyện tình một chiều đó còn bị người ta coi là trò cười nhưng thế nào cũng không thể liên hệ những lời đồn ấy với cô gái trước mặt.

Cô trông thật trẻ trung, đơn thuần, xinh đẹp,

Ánh chiều tà phủ xuống khiến gương mặt cô càng thêm động lòng người.

Sống mũi cao thanh tú, khóe môi hơi cong mang theo nụ cười dịu dàng trời sinh, làn da trắng mịn như sữa dê tươi.

Khi cô ngẩng đầu, đôi mắt đen láy sáng ngời khiến người ta liên tưởng đến những con nai nhỏ có linh tính, không biết sợ người trong núi rừng hoang dã.

Thế nhưng, khóe mắt cô hơi ửng đỏ, dường như sắp khóc, giọng nói lại vẫn bình thản: “Tôi làm được.”

Không ai tin một người như cô lại từng làm ra những chuyện đó.

Ninh Phức lại ném thêm một củ khoai vào rổ.

Cô biết, chỉ trong khoảnh khắc ngẩng đầu vừa rồi, cô đã công lược xong một nam phụ của thế giới này rồi.

Haizz.

Chuyện này đối với cô cũng như một căn bệnh nghề nghiệp lâu năm vậy...

Chỉ tiếc rằng, một lần công lược vừa nhanh chóng vừa hoàn hảo như vậy, đối với hệ thống Tấm Lòng Son lại chẳng khác nào móc tim cho kẻ mù.

8

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.