TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Thế giới 1 - Chương 30: Chị gái là bạch liên hoa

Bà Triệu nhẫn nhịn rất vất vả. Bàn tay đặt bên người đã nắm thành quyền, gân xanh trên mu bàn tay đều nổi lên, nhưng vẫn không chịu buông ra. Thấy vậy, Thu Yểu trong lòng cười nhạt một tiếng, rồi cũng lười nhìn thêm.

Lúc về đến nhà, vừa kịp giờ cơm tối. Có thể là vì cuối tuần, nên người trong nhà có mặt khá đông đủ. Thu Yểu vừa vào cửa đã phát hiện, ông Viên ở nhà, Viên Tư Mộng cũng ở nhà, còn có cả đại thiếu gia nhà họ Viên, Viên Tư Cẩn, cũng ở nhà.

Thấy Thu Yểu vào cửa, ông Viên khẽ nhíu mày, nhưng trong nháy mắt đã khôi phục lại, nở một nụ cười hiền hậu: “Tĩnh Thu về rồi à.”

Ông Viên đối với nguyên chủ, thực chất là coi như người vô hình. Chẳng qua chỉ là trong nhà thêm một đôi đũa mà thôi, còn những thứ khác, thái độ của ông Viên cho thấy, cô đừng có mà mơ tưởng. Đương nhiên, bề ngoài vẫn phải giữ hòa khí. Cho nên, khi đối mặt với Thu Yểu, thái độ của ông Viên rất hòa nhã, nhưng trong đáy mắt lại không có lấy nửa phần ý cười.

Viên Tư Cẩn là một người đàn ông kiểu cao lãnh. Trong ký ức của nguyên chủ, người anh kế này cũng là một người lạnh nhạt, tính cách rất giống ông Viên. Nhưng lúc trước trong chuyện cướp công lao cứu người, Viên Tư Cẩn cũng có ra sức.

“Các em gái về rồi à, các em đúng là có lộc ăn rồi, dì Châu hôm nay làm không ít món ngon đâu.” Viên Tư Mộng ngày thường nhìn người bằng nửa con mắt, nhưng trước mặt ông Viên và Viên Tư Cẩn, lại ra vẻ một người chị tốt.

Nguyên chủ đã quen với điều này, Triệu Tuyết Như lại càng phải quen. Vốn dĩ, cô ta trong căn nhà này chính là sống ở tầng lớp thấp nhất, nào dám đối nghịch với con gái ruột của ông Viên? Dù có đối nghịch, cũng chỉ là lúc có bà Triệu ở đó mà thôi.

“Chào chú Viên, chào anh, chào chị.” Thu Yểu vừa vào cửa liền ra vẻ một cô gái ngoan ngoãn, còn chủ động chào hỏi.

Ông Viên mỉm cười gật đầu, Viên Tư Cẩn cũng có phản ứng tương tự, chỉ là trên mặt không có ý cười. Ngược lại, nụ cười giả tạo trên mặt Viên Tư Mộng có hơi cứng lại một chút, nhưng cô ta phản ứng nhanh, ngày thường cũng đã quen với việc mang hai bộ mặt.

“Mau vào đi em.” Viên Tư Mộng không chỉ biểu hiện như một người chị lương thiện và hòa nhã, lúc này còn chủ động nắm lấy tay Thu Yểu, ra vẻ rất thân mật. “Hơn nửa tháng nay em không về nhà, ba và dì đều rất nhớ em, em gái cũng vậy. Kể cả có đang yêu đương, cũng không thể cứ thế mà dọn ra ngoài, không danh không phận ở cùng một chỗ với người ta, như vậy ảnh hưởng không tốt chút nào.”

Viên Tư Mộng trưng ra một bộ mặt hòa nhã, trước mặt ông Viên mà mách lẻo về Thu Yểu. Kỳ thực những người này xem mình thế nào, đối với Thu Yểu cũng không có ảnh hưởng gì. Nhưng thứ gọi là nước bẩn này, Thu Yểu lại không hề thích.

“Chị nghe ai nói, em đang yêu đương, còn dọn ra ngoài sống chung với người ta vậy?” Thu Yểu không chút khách khí hỏi lại, trên mặt cũng trưng ra một nụ cười giả tạo y hệt Viên Tư Mộng.

Chẳng qua chỉ là đọ kỹ năng diễn xuất thôi mà, tới đây đi, tổn thương lẫn nhau đi!

Viên Tư Mộng không thể nào ngờ được, Thu Yểu, người trước đây đánh không trả, mắng không cãi lại, lúc nào cũng chỉ biết cúi đầu để che giấu sự tồn tại của mình, lại có thể dám ở trước mặt ba mà hỏi vặn lại cô ta.

Nguyên chủ quả thực rất sợ cha con nhà họ Viên. Dù sao thì khí thế trên người hai người họ rất mạnh, Viên Tư Cẩn lại lúc nào cũng trưng ra một bộ mặt lạnh. Nguyên chủ vốn dĩ chỉ là ở nhờ, rất sợ đối phương không thích mình, cũng sợ mình gây ra phiền phức, lại làm bà Triệu khó xử. Tuy là tình mẹ con “hoa nhựa”, nhưng nguyên chủ là người luôn thích suy nghĩ cho người khác, đối với người mẹ này cũng đặc biệt khoan dung.

Nhưng Thu Yểu thì không sợ. Viên Tư Mộng dám nói xấu sau lưng, Thu Yểu liền dám phản bác cô ta ngay trước mặt mọi người.

Viên Tư Mộng vốn đã định bịa ra một lý do, khiến cho ấn tượng của ba cô ta về Thu Yểu xấu đến cực điểm, sau đó bà Triệu lại nói thêm vào, có lẽ ông Viên cũng sẽ không ngăn cản. Bà Triệu cho rằng, âm mưu của mình, người khác không hề hay biết. Đối với điều này, Viên Tư Mộng chỉ muốn cười lạnh ba tiếng. Nếu không phải cô ta cố tình ngầm giật dây, liệu mấy bà bạn nhà giàu kia có đem tin tức quan trọng như vậy nói cho bà Triệu không? A.

Viên Tư Mộng thầm đảo mắt. Nếu không phải vì sau này muốn dễ dàng tống khứ Thu Yểu ra ngoài hơn, thực ra Viên Tư Mộng cũng không muốn phải chịu đựng sự ghê tởm mà giả làm chị em thân thiết với cô.

Bây giờ đối mặt với câu hỏi của Thu Yểu, Viên Tư Mộng hít một hơi thật sâu, tự nhủ phải bình tĩnh, trên mặt nở một nụ cười xấu hổ nhưng không mất đi vẻ lịch sự: “Không có sao? Vậy chắc là chị nghe nhầm rồi.”

Viên Tư Mộng vừa nói, vừa dùng ánh mắt liếc nhìn Triệu Tuyết Như, như thể muốn Thu Yểu nghĩ rằng, những lời cô ta nói là do bị Triệu Tuyết Như ảnh hưởng. Đổ tội cho Triệu Tuyết Như đấy, cứ đi mà tìm cô ta. Hai chị em các người đấu đá nhau đến chết thì càng tốt.

“Em chỉ cảm thấy, cứ quấy rầy trong nhà mãi cũng không tốt lắm, cho nên mới dọn về chỗ của ba ở.” Thấy Viên Tư Mộng như vậy, Thu Yểu nhìn về phía Triệu Tuyết Như một cách đầy ẩn ý, sau đó cười trả lời.

“Ra là như vậy, vậy đúng là chị nghe nhầm rồi. Em gái nhất định phải tha thứ cho chị đấy nhé, nếu không chị sẽ không bỏ qua đâu.” Viên Tư Mộng lúc này còn làm nũng.

Trong mắt ông Viên, đó là một cô con gái rất đáng yêu, tuy nói sai nhưng biết sai liền sửa, kịp thời xin lỗi. Hơn nữa, cô ta đã nói như vậy trước mặt mọi người, thái độ lại tốt như thế, nếu Thu Yểu không tha thứ, vậy chính là không biết điều, không cho Viên Tư Mộng thể diện. Bây giờ Thu Yểu còn đang ở Viên gia, không cho Viên Tư Mộng thể diện, cũng tương đương với việc không cho cả nhà ông Viên thể diện. Dường như bây giờ Thu Yểu ngoài việc tha thứ ra, cũng không còn con đường thứ hai nào khác.

6

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.