TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Thế giới 1 - Chương 18: Chị gái là bạch liên hoa

Bị Thu Yểu dỗi cho một câu, Tiểu Thất có chút trầm cảm. Lòng tốt bị xem như lòng lang dạ thú, nó dứt khoát không quan tâm nữa, cứ thế im lặng nhìn Thu Yểu tự mình giải quyết. Hừ, đợi đến lúc cô tự mình giải quyết không được thì sẽ phải cầu cứu bản đại vương thôi! Tiểu Thất kiêu ngạo nghĩ.

“A? Sao thế? Sợ à?” Nghe Thu Yểu hỏi vậy, cô gái cầm đầu cứng cổ đáp lại một câu, mặt vẫn còn vênh váo. Các cô ở lớp 3 chính là lũ đầu gấu trùm sỏ, không tin là Thu Yểu biết thân phận của các cô mà không sợ.

Nhìn vẻ mặt tự tin và độc ác của đối phương, Thu Yểu lại im lặng một chút, sau đó nhẹ nhàng nhảy xuống, tiếp đất không một tiếng động ngay bên ngoài buồng vệ sinh.

Bốn cô gái lúc đầu còn chưa phản ứng kịp. Đến khi nhận ra, Thu Yểu đã cười tủm tỉm mở cửa nhà vệ sinh, sau đó làm một động tác mời.

“Mày có ý gì? Mày có biết chị đại của bọn tao là ai không?” Một cô gái khác thấy chướng mắt, sau khi hoàn hồn khỏi sự kinh ngạc vì Thu Yểu tiếp đất không tiếng động, đột nhiên nhảy ra, ngón tay chỉ thiếu nước chọc thẳng vào mũi Thu Yểu.

Kết quả, giây tiếp theo, cô ta còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị Thu Yểu túm lấy gáy, ném thẳng vào buồng vệ sinh mà Thu Yểu vừa bước ra.

Cô gái: ???

Tôi là ai?

Tôi đang ở đâu?

Tôi định làm gì?

Ý nghĩa của cuộc đời là gì?

Sự bí ẩn của vũ trụ nằm ở đâu?



Cô gái bị túm đến mức nghi ngờ nhân sinh, nửa ngày vẫn chưa phản ứng lại, cả người đờ đẫn như bị sét đánh. Ba cô gái còn lại còn chưa hết kinh ngạc vì màn tiếp đất không tiếng động của Thu Yểu. Đến khi họ kịp phản ứng, thì cũng đã lần lượt bị Thu Yểu túm gáy ném vào trong buồng.

Người cuối cùng bị ném vào là kẻ cầm đầu. Thu Yểu còn vỗ vỗ lên mặt cô ta. Cô gái cầm đầu lúc này mới phản ứng lại, vẻ mặt vừa mờ mịt vừa có chút sợ hãi nhìn Thu Yểu.

Mà Thu Yểu vẫn giữ nụ cười tủm tỉm, trông như một con sói bà ngoại không có ý tốt: “Ây da, ngại quá, vừa rồi tôi chưa rửa tay.”

Cô gái: ???

Bốn cô gái lúc đầu còn chưa ý thức được có gì không đúng. Mãi một lúc sau, khi Thu Yểu đã bắt đầu tháo cái chốt khóa nhỏ bên trong cánh cửa, các cô mới phản ứng lại.

“A a a, nó chưa rửa tay đã túm mình.”

“Cũng túm cả mình nữa.”

“Đau quá, mẹ ơi.”

“Mẹ kiếp, nó còn sờ mặt mình.”



Bốn cô gái tạm thời vẫn chưa nắm rõ tình hình. Đến khi họ cuối cùng cũng thoát ra khỏi cú sốc vì bị Thu Yểu sờ mó khi chưa rửa tay, thì cô đã thành công tháo được cái chốt khóa nhỏ ra. Chốt khóa bên ngoài cũng theo đó rơi xuống. Thu Yểu thuận tay lấy cái chốt khóa đó, cài lại vào bên ngoài cửa.

Sau đó… rầm một tiếng, cô đóng sầm cửa lại, rồi khóa trái từ bên ngoài.

Bốn cô gái muốn ra ngoài, chỉ có thể nhờ sự giúp đỡ của người bên ngoài. Đương nhiên, nếu họ có thân thủ nhanh nhẹn như Thu Yểu, cũng có thể thử lật người nhảy qua cánh cửa cao gần hai mét xem sao.

Làm xong tất cả những việc này, Thu Yểu đặt tấm biển “Đang sửa chữa” lên cửa nhà vệ sinh nữ.

Trường học mỗi tầng lầu đều có nhà vệ sinh, bên cạnh sân thể dục còn có một nhà vệ sinh siêu lớn. Dù sao thì trường cũng đông học sinh, mà lịch sinh hoạt của mọi người lại giống nhau. Nếu tất cả đều chen chúc nhau đi vệ sinh trong cùng một khoảng thời gian thì chỉ một nhà vệ sinh ở mỗi tầng chắc chắn sẽ không đủ dùng. Cho nên, cơ sở vật chất của ngôi trường này vô cùng đầy đủ. Những chuyện sửa chữa như thế này cũng là việc cực kỳ bình thường.

Thu Yểu vừa rồi vào nhà vệ sinh ở tầng một, mọi người thấy không vào được thì sẽ đi ra khu sân thể dục. Chỗ đó lớn hơn, không gian rộng rãi hơn, có thể chứa được nhiều người hơn.

Lúc này, tiếng chuông tan học vừa lúc vang lên. Tiết Thể dục tuy đã là một tiết học thoải mái, nhưng lúc tan học vẫn yêu cầu tập hợp, coi như một nghi thức, sau đó mới được giải tán. Thu Yểu cũng kịp giờ xếp hàng. Lúc quay về, ánh mắt cô vô tình hay hữu ý lướt qua Nguyễn Nhạc Nhạc một chút.

Tiểu Thất lúc này vẫn chưa hoàn hồn. Nó còn đang nghĩ, nếu Thu Yểu không đối phó được với tình huống bắt nạt học đường này, nó có thể cung cấp rất nhiều kiến nghị và lựa chọn. Dù sao thì nó cũng là một khí linh cao cấp, siêu lợi hại mà.

Kết quả thì sao? Thu Yểu nhẹ nhàng một mình cân bốn, chẳng tốn chút sức lực nào đã xử lý xong bốn cô gái kia. Bốn người bị nhốt trong nhà vệ sinh, lúc này có lẽ đang khóc không ra nước mắt. Nhìn thấy tấm biển sửa chữa ngoài cửa, rất nhiều nữ sinh sẽ không nhìn vào trong mà đi thẳng về phía sân thể dục. Giờ ra chơi chỉ có mười phút, ai sẽ lãng phí thời gian vào những chuyện không cần thiết chứ?

Hơn nữa, tầng một đều là học sinh lớp 12, thời gian của họ lại càng quý giá, không ai đi lo chuyện bao đồng. Hành lang giờ ra chơi còn ồn ào hơn cả cái chợ vỡ, cho dù bốn cô gái có gây ra động tĩnh gì, người bình thường cũng không nghe thấy được. Bốn cô gái đó chắc đang tuyệt vọng lắm…

Tiểu Thất nghĩ đến đây cũng cảm thấy hơi thở của mình trở nên gấp gáp, hơn nữa hơi thở này còn có mùi vị… Nhận ra mình là một khí linh, không có hô hấp, Tiểu Thất lại ảo não dùng bàn tay que diêm của mình vỗ một cái vào thân hình trắng núc nà.

“Cô từng gặp phải tình huống này rồi à?” Thấy Thu Yểu sau khi tan học liền đi thẳng đến văn phòng chủ nhiệm lớp, đây là định đi mách lẻo sao? Tiểu Thất không nhịn được, hỏi một câu.

“Coi như là vậy đi.” Thu Yểu suy nghĩ một chút, mơ hồ trả lời.

Gặp rồi thì là gặp rồi, chưa gặp thì là chưa gặp, cái gì mà “coi như là vậy đi”? Tiểu Thất có chút không hiểu, đương nhiên, với đôi tay que diêm hiện giờ của nó thì đúng là cũng không thể gãi đầu được. Nhưng nó vẫn cố gắng gãi vài cái, cuối cùng thật sự không gãi tới, lúc này mới từ bỏ: “Coi như là vậy đi là có ý gì?”

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.