TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Thế giới 1 - Chương 14: Chị gái là bạch liên hoa

Tiểu Thất có chút bối rối. Theo logic thông thường, khi nhắc đến người phụ nữ cặn bã đã hãm hại mình thê thảm như vậy, Thu Yểu phải nghiến răng nghiến lợi mới đúng. Nhưng sao bây giờ cô lại có vẻ thản nhiên như không, thậm chí còn pha lẫn vài phần thích thú xem kịch thế này? Cơ sở dữ liệu của Tiểu Thất hiện lên vô số dấu chấm hỏi. Đáng tiếc, Thu Yểu không hề để ý đến nó.

Thu Yểu cũng không vội nói chuyện, chỉ lặng lẽ nhìn Triệu Tuyết Như tự mình biểu diễn. Thấy Thu Yểu không vội vàng phản bác như trước kia để rồi tự để lại sơ hở trong lời nói cho mình gài bẫy, Triệu Tuyết Như trong lòng cứng lại, nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi.

Cô ta khẽ mím môi, ra vẻ có chút khó xử, giọng nói tuy nhỏ nhưng lại đủ để mọi người xung quanh nghe thấy: “Tĩnh Thu, có phải chị đang yêu đương nên mới dọn ra khỏi nhà không?”

Câu nói này chứa đựng lượng thông tin rất lớn. Yêu đương liền dọn ra ngoài, có người sẽ hiểu lầm rằng đây là đã dọn đến sống chung với bạn trai. Nhưng họ bây giờ vẫn còn là học sinh cấp ba, tuy đã thành niên nhưng dù sao cũng không hay cho lắm. Dù đã thành niên, họ vẫn là học sinh, vẫn thuộc phạm trù yêu sớm. Hơn nữa, sang năm là phải thi đại học, Thu Yểu đây là đang tự sa ngã sao?

Mấy cô gái đi theo sau Triệu Tuyết Như vốn là những người được cô ta cố tình tìm đến, đều là những cái loa phóng thanh của lớp. Bất cứ chuyện gì, chỉ cần để mấy người này biết, không đầy nửa ngày, cả trường sẽ biết. Lúc này, tuy mặt họ không biểu cảm gì, nhưng trong mắt đều lấp lánh vẻ hóng hớt. Không chỉ vậy, tay họ còn đang lén lút bấm điện thoại, vừa nhìn là biết đang gửi tin đồn trong các nhóm chat kín.

Đây là một quả dưa lớn! Khối của họ lần đầu tiên phát hiện có người yêu đương đến mức sống chung.

[Vương XX]: [Sốc!!! Bọn họ mới vừa thành niên đã làm ra chuyện này rồi!]

[Lý X]: [OMG! Những bí mật đêm khuya mà bạn không biết của một mỹ nữ.]



Tuy Thu Yểu không biết mấy cô gái kia đang có hành động gì, nhưng cô đoán cũng đoán được. Cô lười cả việc phóng thần thức ra ngoài, chỉ cần nhìn vẻ mặt hưng phấn và động tác gõ chữ bay nhanh trên tay của họ là biết họ đang chia sẻ quả dưa vừa nghe được. Dù từ đầu đến cuối cô chỉ mới nói có hai từ, nhưng không chịu nổi khi có một kẻ địch tự bóp thế này.

“Em đoán xem?” Thu Yểu không vội phản bác Triệu Tuyết Như mà chỉ cười nói, giọng điệu có thể nói là rất ôn hòa.

Thu Yểu không chịu nói thêm nửa lời, càng không chịu đưa ra bất cứ câu chuyện nào cho cô ta, khiến cho vở kịch một vai này của Triệu Tuyết Như sắp không diễn nổi nữa. Nhưng Triệu Tuyết Như mấy năm nay có thể đi theo bên cạnh bà Triệu, dù bị Viên Tư Mộng đủ kiểu đả kích mà vẫn không bị đuổi khỏi Viên gia, chứng tỏ thủ đoạn và tâm cơ của cô ta cũng không ít. Lúc này, tự nhiên không thể dễ dàng lùi bước.

“Kể cả chị có yêu đương đi nữa thì mẹ vẫn là mẹ, chị đừng làm mẹ tức giận được không?” Nói đến đây, Triệu Tuyết Như gần như sắp khóc thành tiếng.

Thấy Thu Yểu không có phản ứng, Triệu Tuyết Như mím chặt môi, giọng nói cũng nghẹn ngào đi nhiều: “Giữa trưa em có gọi điện, là trợ lý của mẹ nghe máy. Chị ấy nói buổi sáng mẹ đã phải vào bệnh viện. Chuyện chị dọn ra ngoài ở đã làm mẹ rất tức giận rồi, em nghe trợ lý nói, buổi sáng chị còn gọi điện cho mẹ nữa.”

Nói đến đó, Triệu Tuyết Như lại làm ra vẻ mặt muốn nói lại thôi. Thế nhưng Thu Yểu không thèm đáp lại nửa câu, chỉ trưng ra vẻ mặt: “Mời em tiếp tục màn trình diễn của mình.”

Triệu Tuyết Như suýt nữa thì cắn nát cả răng, không thể tiếp tục diễn vở kịch một vai này được nữa. Thấy Thu Yểu chỉ cười nhạt không nói gì, Triệu Tuyết Như nghiến răng, giọng vẫn run rẩy, xen lẫn chút nức nở: “Mẹ có không tốt thế nào đi nữa thì cũng là mẹ, chị đừng làm mẹ tức giận được không, tối nay về nhà với em nhé?”

Nói xong, Triệu Tuyết Như còn cúi đầu, lau đi những giọt nước mắt cá sấu, sau đó mới ngẩng đầu lên, đáng thương nói tiếp: “Con trai bên ngoài có tốt đến mấy thì mẹ mới là nhà của mình chứ. Kể cả chị không hòa hợp với chị gái bên nhà dượng thì chẳng phải vẫn còn có mẹ ở giữa điều tiết sao.”

Ồ, lại bắt đầu tiết lộ thông tin mới sao? Cũng phải, tin đồn thì phải tung ra từ từ, nếu không tung ra quá nhiều một lúc sẽ làm người hóng chuyện bị bội thực, sau đó sẽ chẳng còn hứng thú nữa. Bằng chứng cũng phải tung ra dần dần, nếu không, một phát tung bằng chứng kết liễu luôn thì đối phương sẽ bị lãng quên rất nhanh, như vậy thì còn gì thú vị nữa.

Thu Yểu nhìn Triệu Tuyết Như đang đắm chìm trong màn kịch của chính mình, cảm thấy nếu tương lai cô ta không vào giới giải trí thì thật quá đáng tiếc. Tài năng thiên bẩm này không cần bồi dưỡng gì thêm mà đã có thể thu phóng tự nhiên.

“Nói xong rồi à?” Thấy Triệu Tuyết Như cắn môi, vẻ mặt vừa đáng thương vừa khó xử, lại cố tỏ ra đang suy nghĩ cho mình, Thu Yểu khẽ cười một tiếng, hỏi ngược lại.

Không hiểu vì sao, khi nghe giọng nói của Thu Yểu, Triệu Tuyết Như chỉ cảm thấy cả người cứng đờ. Cái cảm giác áp bức vô danh đó lại ùa về. Cô ta cảm thấy đây có lẽ chỉ là ảo giác. Hứa Tĩnh Thu vẫn là Hứa Tĩnh Thu, một Hứa Tĩnh Thu yếu ớt không chịu nổi một đòn, hiền lành dễ bắt nạt, cô ta có gì phải sợ chứ?

Nghĩ vậy, Triệu Tuyết Như nhẹ nhàng cắn môi dưới, trưng ra một bộ mặt chực khóc nhưng cố nén, giả vờ kiên cường mỉm cười: “Tĩnh Thu, đừng tùy hứng nữa, tối nay cùng về nhà đi, nói lời xin lỗi với mẹ nhé.”

“Triệu Tuyết Như, ngày nào cũng diễn kịch như vậy, em không thấy mệt sao?” Thu Yểu không quan tâm Triệu Tuyết Như diễn thế nào, vừa mở miệng đã chọc thẳng vào chỗ đau nhất.

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.