0 chữ
Chương 6
Chương 5: Bất ngờ dẫn lối gặp mặt
Tòa nhà Thịnh Thị, tầng 13, 5 giờ 22 phút chiều.
Buổi thử vai nội bộ của "Tuyên Ninh Điện" kết thúc, các vai chính cơ bản đã được chọn, có người ký hợp đồng tại chỗ, có người cần chờ thông báo, riêng vai nữ chính quan trọng nhất của phim lại vẫn chưa quyết định.
Trong văn phòng của tổ dự án phim truyền hình, đạo diễn Vương Lê và nhà đầu tư Tông Thịnh đã cãi nhau nửa tiếng đồng hồ vì bất đồng ý kiến. Vương Lê kiên quyết dùng Mộc Sắt: "...Tôi đã nói rồi, ngoại hình của cô ấy hợp gu đại chúng nhất lại ăn ảnh, tỷ lệ tam đình ngũ nhãn chuẩn, mắt trong veo, có thiện cảm, xuất thân là sao nhí nên có sẵn fan, làm việc chuyên nghiệp lại có tiếng tốt! Nhϊếp Bàn là người hoàn toàn mới, lần đầu đóng nữ chính không gánh nổi phim, đến lúc đó muốn đổi người cũng không kịp nữa!"
Tông Thịnh cầm tách cà phê, chậm rãi phản bác:
"Gu đại chúng thường tầm thường, Mộc Sắt chỉ là đẹp kiểu quy chuẩn thôi. Nhϊếp Bàn thì khác, trong giới giải trí không có nhiều gương mặt còn khiến người ta kinh diễm được đâu. Cảnh khóc vừa rồi cô ấy diễn cũng rất nhập tâm, gào khóc khản giọng, vô cùng lay động, hoàn toàn có thể diễn tả được sự trưởng thành và thay đổi của nữ chính về sau."
"Ngoại hình của Nhϊếp Bàn quá sắc bén, hoàn toàn trái ngược với thiết lập nhân vật nữ chính, cũng không được lòng khán giả nữ. Diễn xuất của cô ấy không tệ, nhưng còn nhỏ tuổi mà diễn đã nặng kỹ thuật như vậy, cứ như diễn viên lọc lõi lăn lộn lâu năm ở các đoàn phim ấy." Đạo diễn Vương hơi nghi hoặc nhíu mày, lại nói:
"Mộc Sắt nhìn thuận mắt, tự nhiên, cũng rất phù hợp với logic nhân vật ở giai đoạn đầu phim. Khán giả nhìn thấy cô ấy sẽ cảm thấy, "A, cô bé này thật đáng yêu". Loại phim nữ chủ này nếu không thể khiến khán giả nữ đồng cảm được thì đã thất bại một nửa rồi, tôi vẫn cho rằng Mộc Sắt hợp vai nhất."
"Đạo diễn Vương, ông quá chiều lòng khán giả rồi, đó cũng là lý do bao nhiêu năm nay ông vẫn mắc kẹt ở thị trường phim thần tượng đấy."
Một câu của Tông Thịnh khiến mặt Vương Lê tái đi, anh ta quen nói lời lạnh lùng nên không thấy có gì không ổn. "Mộc Sắt là lựa chọn an toàn, nhưng khí chất và ngoại hình của cô ấy đã định sẵn sự tầm thường rồi; còn vẻ đẹp sắc sảo cực đoan của Nhϊếp Bàn sẽ khiến "Tuyên Ninh Điện" thoát khỏi hình tượng nữ chính hoa sen trắng nhàm chán, chắc chắn sẽ mang đến bất ngờ khác biệt."
Cuối cùng, người có tiền vẫn là người chiến thắng.
"Điều kiện của ta tuyệt đối không làm khó ngươi, hơn nữa chúng ta chỉ thỏa thuận miệng, đến lúc đó nếu ngươi muốn đổi ý ta cũng đành chịu thôi, đúng không?"
Lúc đi tới cửa văn phòng, Lương Vi vẫn không ngừng nghĩ lại lời của Mộ Sắt. Cô vẫn chưa hiểu mục đích Mộ Sắt tìm mình là gì, quá mâu thuẫn.
Cô chần chừ đứng trước cửa văn phòng. "Tuyên Ninh Điện" là dự án lớn như vậy lại do Tông Thịnh đầu tư, mà cô, vợ chưa cưới của anh ta, lại là người biết cuối cùng. Cũng khó trách Mộ Sắt cảm thấy cô chưa chắc đã giành được vai nữ chính...
Lương Vi bất giác cười tự giễu, lẽ nào đến người ngoài cũng nhìn ra đôi vợ chồng chưa cưới bọn họ chỉ còn cái vỏ bọc thôi sao?
Vì đến muộn, lúc Lương Vi nói chuyện xong với Mộ Sắt thì buổi thử vai đã bắt đầu. Tự cho mình là một người vợ chưa cưới chu đáo, cô cố đợi đến khi buổi thử vai kết thúc mới đến tìm Tông Thịnh – không ngờ một người bận rộn đến mức bình thường không có cả thời gian hẹn hò như anh ta lại có thời gian đi xem diễn viên thử vai.
Trong lúc tần ngần đó, cô lại tình cờ nghe được cuộc tranh cãi của Tông Thịnh và đạo diễn Vương. Nghe thấy tên một người phụ nữ khác liên tục được nhắc đến từ miệng người chồng chưa cưới vốn luôn lạnh lùng của mình, dù là chuyện công việc cũng không khỏi khiến Lương Vi cảm thấy là lạ. Thấy họ đã bàn xong, Lương Vi vội vàng gõ cửa phòng.
"Vào đi."
10 phút sau, Lương Vi mắt hoe đỏ đẩy cửa văn phòng ra. "Tổng giám đốc Tông quả là chí công vô tư, Thịnh Thị dưới sự lãnh đạo của ngài chắc chắn sẽ thống trị giới giải trí, hึ."
Nói xong, cô kiêu ngạo ngẩng cao đầu, nhanh chân rời đi.
Cô cả nhà họ Lương tuyệt đối không ngờ chồng chưa cưới lại vì một người mới mà bác bỏ ý kiến của mình. Đầu óc rối bời, cô đi xuống lầu, vừa ngẩng lên đã thấy Mộ Sắt đang ung dung ngồi trên sofa ở sảnh tầng một. Cô ấy dường như lúc nào cũng thong dong tự tại như vậy. Ý nghĩ này vừa nảy ra đã bị một ý nghĩ khác đè xuống: "Cô biết thừa anh ta sẽ chọn Nhϊếp Bàn?"
"Cô Lương."
Mộ Sắt gật đầu với Lương Vi đang có vẻ hơi thảm hại, lặp lại câu nói của đối phương lúc họ mới gặp: "Tìm chỗ nào nói chuyện chứ?"
Lương Vi lập tức có cảm giác mình bị cô ấy dắt mũi từ đầu đến cuối. Trực giác mãnh liệt này khiến nỗi tủi thân đang dâng lên trong lòng cô bỗng chốc chuyển thành sự tò mò vô hạn.
Thế là, hai người phụ nữ trước đó không hề quen biết đã sóng vai nhau đi ra khỏi tòa nhà.
Buổi thử vai nội bộ của "Tuyên Ninh Điện" kết thúc, các vai chính cơ bản đã được chọn, có người ký hợp đồng tại chỗ, có người cần chờ thông báo, riêng vai nữ chính quan trọng nhất của phim lại vẫn chưa quyết định.
Trong văn phòng của tổ dự án phim truyền hình, đạo diễn Vương Lê và nhà đầu tư Tông Thịnh đã cãi nhau nửa tiếng đồng hồ vì bất đồng ý kiến. Vương Lê kiên quyết dùng Mộc Sắt: "...Tôi đã nói rồi, ngoại hình của cô ấy hợp gu đại chúng nhất lại ăn ảnh, tỷ lệ tam đình ngũ nhãn chuẩn, mắt trong veo, có thiện cảm, xuất thân là sao nhí nên có sẵn fan, làm việc chuyên nghiệp lại có tiếng tốt! Nhϊếp Bàn là người hoàn toàn mới, lần đầu đóng nữ chính không gánh nổi phim, đến lúc đó muốn đổi người cũng không kịp nữa!"
"Gu đại chúng thường tầm thường, Mộc Sắt chỉ là đẹp kiểu quy chuẩn thôi. Nhϊếp Bàn thì khác, trong giới giải trí không có nhiều gương mặt còn khiến người ta kinh diễm được đâu. Cảnh khóc vừa rồi cô ấy diễn cũng rất nhập tâm, gào khóc khản giọng, vô cùng lay động, hoàn toàn có thể diễn tả được sự trưởng thành và thay đổi của nữ chính về sau."
"Ngoại hình của Nhϊếp Bàn quá sắc bén, hoàn toàn trái ngược với thiết lập nhân vật nữ chính, cũng không được lòng khán giả nữ. Diễn xuất của cô ấy không tệ, nhưng còn nhỏ tuổi mà diễn đã nặng kỹ thuật như vậy, cứ như diễn viên lọc lõi lăn lộn lâu năm ở các đoàn phim ấy." Đạo diễn Vương hơi nghi hoặc nhíu mày, lại nói:
"Mộc Sắt nhìn thuận mắt, tự nhiên, cũng rất phù hợp với logic nhân vật ở giai đoạn đầu phim. Khán giả nhìn thấy cô ấy sẽ cảm thấy, "A, cô bé này thật đáng yêu". Loại phim nữ chủ này nếu không thể khiến khán giả nữ đồng cảm được thì đã thất bại một nửa rồi, tôi vẫn cho rằng Mộc Sắt hợp vai nhất."
Một câu của Tông Thịnh khiến mặt Vương Lê tái đi, anh ta quen nói lời lạnh lùng nên không thấy có gì không ổn. "Mộc Sắt là lựa chọn an toàn, nhưng khí chất và ngoại hình của cô ấy đã định sẵn sự tầm thường rồi; còn vẻ đẹp sắc sảo cực đoan của Nhϊếp Bàn sẽ khiến "Tuyên Ninh Điện" thoát khỏi hình tượng nữ chính hoa sen trắng nhàm chán, chắc chắn sẽ mang đến bất ngờ khác biệt."
Cuối cùng, người có tiền vẫn là người chiến thắng.
"Điều kiện của ta tuyệt đối không làm khó ngươi, hơn nữa chúng ta chỉ thỏa thuận miệng, đến lúc đó nếu ngươi muốn đổi ý ta cũng đành chịu thôi, đúng không?"
Lúc đi tới cửa văn phòng, Lương Vi vẫn không ngừng nghĩ lại lời của Mộ Sắt. Cô vẫn chưa hiểu mục đích Mộ Sắt tìm mình là gì, quá mâu thuẫn.
Lương Vi bất giác cười tự giễu, lẽ nào đến người ngoài cũng nhìn ra đôi vợ chồng chưa cưới bọn họ chỉ còn cái vỏ bọc thôi sao?
Vì đến muộn, lúc Lương Vi nói chuyện xong với Mộ Sắt thì buổi thử vai đã bắt đầu. Tự cho mình là một người vợ chưa cưới chu đáo, cô cố đợi đến khi buổi thử vai kết thúc mới đến tìm Tông Thịnh – không ngờ một người bận rộn đến mức bình thường không có cả thời gian hẹn hò như anh ta lại có thời gian đi xem diễn viên thử vai.
Trong lúc tần ngần đó, cô lại tình cờ nghe được cuộc tranh cãi của Tông Thịnh và đạo diễn Vương. Nghe thấy tên một người phụ nữ khác liên tục được nhắc đến từ miệng người chồng chưa cưới vốn luôn lạnh lùng của mình, dù là chuyện công việc cũng không khỏi khiến Lương Vi cảm thấy là lạ. Thấy họ đã bàn xong, Lương Vi vội vàng gõ cửa phòng.
"Vào đi."
10 phút sau, Lương Vi mắt hoe đỏ đẩy cửa văn phòng ra. "Tổng giám đốc Tông quả là chí công vô tư, Thịnh Thị dưới sự lãnh đạo của ngài chắc chắn sẽ thống trị giới giải trí, hึ."
Nói xong, cô kiêu ngạo ngẩng cao đầu, nhanh chân rời đi.
Cô cả nhà họ Lương tuyệt đối không ngờ chồng chưa cưới lại vì một người mới mà bác bỏ ý kiến của mình. Đầu óc rối bời, cô đi xuống lầu, vừa ngẩng lên đã thấy Mộ Sắt đang ung dung ngồi trên sofa ở sảnh tầng một. Cô ấy dường như lúc nào cũng thong dong tự tại như vậy. Ý nghĩ này vừa nảy ra đã bị một ý nghĩ khác đè xuống: "Cô biết thừa anh ta sẽ chọn Nhϊếp Bàn?"
"Cô Lương."
Mộ Sắt gật đầu với Lương Vi đang có vẻ hơi thảm hại, lặp lại câu nói của đối phương lúc họ mới gặp: "Tìm chỗ nào nói chuyện chứ?"
Lương Vi lập tức có cảm giác mình bị cô ấy dắt mũi từ đầu đến cuối. Trực giác mãnh liệt này khiến nỗi tủi thân đang dâng lên trong lòng cô bỗng chốc chuyển thành sự tò mò vô hạn.
Thế là, hai người phụ nữ trước đó không hề quen biết đã sóng vai nhau đi ra khỏi tòa nhà.
4
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
