TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Thế giới 1 - Chương 47: Con của công nhân vệ sinh

Khi câu nói ấy vừa dứt, cả hội trường liền vang lên những tràng pháo tay nhiệt liệt.

Trong đó, người vỗ tay to nhất, hăng hái nhất chính là Lâm Dũng.

Trên mặt ông là nụ cười rạng rỡ, vừa vỗ tay vừa tự hào khoe với người bên cạnh:

“Đó là con gái tôi đấy, ha ha.”

“Wow, thì ra là con gái của anh à? Con bé giỏi thật đấy!”

“Ha ha, không dám nhận đâu, nhưng đúng là nhà tôi Bối Bối thông minh thật.”

“Phải đó, ba môn đều được điểm tuyệt đối cơ mà. Con trai nhà tôi học ba môn chỉ vừa mới đủ điểm đậu thôi. Tôi đang tính về nhà vác cái chổi tre ‘nói chuyện’ với nó một trận đây.”

“Tôi nghe nói cái giải toàn thành đó khó lắm đúng không? Mà còn có cả tiền thưởng nữa thì phải?”

“Ha ha, đúng là có chút tiền thưởng thật, mà số tiền đó nhà tôi Bối Bối đưa tôi đi trị cái lưng rồi.”

“Ôi, chuyện là sao vậy?”

Ngay lập tức, không ít phụ huynh xung quanh liền vây lại nói chuyện với Lâm Dũng, dù sao thì ông cũng là ba của học sinh giỏi nhất khối, ai cũng muốn tranh thủ hỏi han vài câu, biết đâu học lỏm được bí quyết dạy con thành tài.

Trong số họ, cũng có người từng nghe nói ba của Lâm Bối Bối là công nhân vệ sinh. Nhưng ở đây vẫn còn nhiều người có văn hóa, có hiểu biết, không ai tỏ ra khinh thường. Họ hiểu rằng làm công nhân vệ sinh cũng là lao động chân chính, đổ mồ hôi để kiếm tiền, chẳng có gì phải xấu hổ cả.

Khi biết Lâm Bối Bối dùng tiền thưởng để chữa bệnh cho ba, nhiều phụ huynh càng cảm động hơn nữa.

“Anh Lâm à, con gái anh thật sự là một đứa con hiếu thảo. Anh giỏi thật, biết cách dạy con.”

“Đúng vậy đó, tôi thấy con bé nhà anh chắc chắn sau này sẽ thành đạt, rồi sẽ khiến anh nở mày nở mặt thôi.”

“…”

Lâm Bối Bối lúc này đã lên sân khấu nhận giấy khen, nhìn thấy ba mình bị các phụ huynh vây quanh trò chuyện mà cười tươi như hoa, cô bé cũng bật cười theo.

Lần đầu tiên… đây là lần đầu tiên, ba vì thành tích của cô mà tự hào, mà hạnh phúc, mà được người khác ngưỡng mộ như thế.

Nhìn thấy ba vui vẻ đến vậy, thật tuyệt.

Cô bé nghĩ, sau này chắc chắn còn rất nhiều cơ hội như thế nữa. Cô sẽ càng cố gắng hơn, nhất định có một ngày sẽ hoàn toàn trở thành niềm tự hào của ba.

Trên đường trở về, Lâm Dũng vẫn chìm đắm trong niềm vui. Về đến nhà, ông lấy từng tấm giấy khen của Bối Bối ra xem đi xem lại, khuôn mặt cười không khép được miệng.

3

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.