TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 63
Chương 63: Học tập khiến tôi vui vẻ (63)

Ngọc Sanh đợi một lát, phát hiện hệ thống im bặt.

“Pháo hôi, cậu làm gì thế? Rớt mạng rồi à? Tiếp tục báo cáo đi chứ.”

Hệ thống giật mình tỉnh lại, trời ơi, nó lại thất thần khi đang giám sát cho ký chủ.

Nó lại phạm phải lỗi nghiêm trọng như vậy, nó không còn là một hệ thống xuất sắc nữa rồi.

Để bù đắp lỗi lầm của mình, hệ thống dùng quyền hạn trực tiếp bật hack cho Ngọc Sanh.

Trực tiếp truyền trực tiếp tình hình bên Từ Diệp Vĩ sang.

“Không ngờ đấy, pháo hôi, cậu còn có chức năng này nữa cơ à.”

[Cũng tạm thôi, chỉ là khá tốn năng lượng, mỗi thế giới nhiều nhất dùng được một lần.]

Hệ thống được khen ngợi tự hào ưỡn ngực, toàn thân lông nhung đều phồng lên.

Ngọc Sanh nhìn màn hình trực tiếp, khẽ nhíu mày: “Pháo hôi à, tuy nhà họ Từ không thể so sánh với nhà họ Lê, nhưng dù sao cũng là một công ty niêm yết đúng không. Sao cái tên Từ Diệp Vĩ này nhìn có vẻ không ổn lắm nhỉ?”

“Ồ, Từ Diệp Vĩ phát đạt là nhờ vợ ông ta, Bành San. Khi đó nhà họ Từ gần như sụp đổ, hoàn toàn dựa vào việc liên hôn với nhà họ Bành mới vực dậy được. Những năm nay, nhà họ Từ cũng nhờ phúc của nhà họ Bành, hoàn toàn dựa vào sự hỗ trợ của nhà họ Bành.”

“Được lắm, một tên ăn bám mà còn dám lén lút bên ngoài.”

“Ông ta luôn làm rất kín đáo. Cho đến khi Bộ Diễm đến gây chuyện lần đó Bành San mới biết. Nhưng lúc đó bà ấy đã sắp sinh rồi, vì con nên mới không ly hôn.”

“Đáng tiếc, chứng nào tật nấy.”

“Bành San những năm nay một lòng chăm sóc Từ Khải Thừa. Căn bản không quan tâm Từ Diệp Vĩ làm gì bên ngoài.”

“Cũng đúng, dù sao Từ Diệp Vĩ cũng không dám ly hôn với bà ấy. Chỉ cần không ly hôn, nhà họ Từ vẫn là của Từ Khải Thừa.”

Ngọc Sanh xoa xoa cằm, cô bây giờ có chút tò mò, Từ Diệp Vĩ sẽ thuyết phục Bành San chấp nhận thuyết “song sinh” như thế nào.

Bên kia, Bộ Triết và Từ Diệp Vĩ đã đạt được đồng thuận.

Bộ Triết nóng lòng đứng dậy đi về phía Ngọc Sanh.

Hệ thống lặng lẽ tắt trực tiếp.

“Nói chuyện rõ ràng rồi chứ?” Ngọc Sanh hỏi.

“Ừm, ông ấy nói sẽ xử lý tốt chuyện gia đình rồi đón tôi về, và công bố thân phận của tôi.”

Ngọc Sanh gật đầu: “Vậy cậu ăn no thì về trường đọc sách đi, đề thi còn thiếu không?”

Bộ Triết: “…”

Hệ thống: […]

“Không cần khách sáo với tôi đâu, thế này nhé, chiều nay tôi đi hiệu sách, tiện thể mua cho cậu hai bộ luôn nhé.”

“Cảm ơn.”

Hệ thống từ hai chữ đơn giản này nghe ra một chút vẻ sống không còn gì luyến tiếc.

Ký chủ quả nhiên là ác quỷ.

Giải quyết xong chuyện của Bộ Triết, Ngọc Sanh trở về trường học để học.

Dù sao cô vẫn là một học sinh.

Phải học hành chăm chỉ, tiến bộ mỗi ngày.

Buổi tối, đến đúng giờ như mọi khi, Bộ Triết lại không về.

Ngọc Sanh gõ gõ hai xấp đề thi mới toanh trên bàn.

Không phải vì sợ làm đề thi nên không về đó chứ?

Chậc, trốn tránh thật đáng xấu hổ.

[Nhưng có tác dụng!]

“Chỉ cậu là biết nói hả?”

[Tôi sai rồi, tôi đi tra xem Bộ Triết ở đâu ngay đây.]

Hệ thống im lặng ba giây, sau đó kêu lên chói tai.

[Á á á, Bộ Diễm tự sát rồi, bà ta dùng việc tự sát để uy hϊếp Bộ Triết, không cho Bộ Triết về nhà họ Từ nhận người thân.]

Ngọc Sanh ngoáy ngoáy tai.

Người bình tĩnh như cô, tại sao lại có một cái hệ thống giống như gà mái bị cắt tiết thế này?

“Ở đâu? Cho tôi định vị.”

[Ở bệnh viện rồi.]

Ngọc Sanh vội vã chạy đến.

Đến bệnh viện mới biết, Bộ Diễm đã đến chặn Bộ Triết bên ngoài cổng trường.

Trước mặt rất nhiều học sinh tan học buổi tối, bà ta mắng chửi Bộ Triết tham vinh hoa phú quý, bỏ rơi người mẹ đã nuôi nấng cậu ta bao năm, để đi nhận người bố đã bỏ rơi hai mẹ con.

Cuối cùng còn tự cắt cổ tay ngay trước mặt Bộ Triết.

Ngọc Sanh cúi đầu, ánh mắt u tối không rõ.

Bộ Diễm? Hay lắm.

3

0

2 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.