TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26: Bà già tỉnh táo chưa?

Mấy hôm trước, lại còn có thể một lúc lấy ra 22 vạn!

Đường Tình chắc chắn có tiền! Giang Tiểu Nga chẳng quan tâm con gái nhỏ dùng cách gì, chỉ cần nó có tiền, thì tiền đó là của bà ta, là để cho Đường Sài lấy vợ.

Có vợ rồi, là có cháu trai, Giang Tiểu Nga càng nghĩ càng thấy sướиɠ, "Mày là do Giang Tiểu Nga tao đẻ ra, mẹ ruột đòi tiền mày thì mày phải đưa!"

"Tao còn chưa tính sổ với mày đâu, 22 vạn mày đưa đó, Đường Sài nói rồi, chỉ là tiền xe thôi, tiền đăng ký biển số lưu hành còn cần nữa, mày tốt nhất đưa luôn một thể đi, không thì em trai mày mua xe về để ở nhà cũng chỉ là đồ trưng bày."

"Em trai mày còn trông mong mấy hôm nữa, lái xe mới đi thị trấn xem mắt với con gái nhà người ta, đây là chuyện cả đời của em trai mày, mày mà làm lỡ, tao không tha cho mày đâu!"

Hừ, đúng là bà mẹ ruột rẻ mạt, coi con gái ruột của mình như nô ɭệ vậy!

Hệ thống cũng nghe không nổi nữa, trong đầu liên tục chửi bậy, "Oa, mụ phù thủy già này, hôm nay cô kiếm 150 tệ khó khăn biết bao nhiêu, bà ta đúng là sư tử ngoạm mà!"

"Tức chết Hệ thống rồi! Tức chết Hệ thống rồi! Đường Tình, chúng ta không thể nhường bà ta được!"

Nói đúng lắm, thật sự không thể dung túng bà mẹ này...

Chén nước vốn định đưa cho Giang Tiểu Nga, đột nhiên đổi hướng, hắt thẳng vào mặt bà ta!

Giang Tiểu Nga còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy đứa con gái nhỏ vốn luôn ngoan ngoãn nghe lời đang khoanh tay, đứng nhìn mình từ trên cao xuống, "Bà già, tỉnh táo chưa?"

"Bà tưởng chỗ tôi là tổ chức từ thiện à, đến đòi tiền tôi cho con trai bà lấy vợ? Với cái thằng vô dụng Đường Sài kia, nó cũng xứng sao?"

"Hôm nay kể cả bà không đến, tôi cũng định tìm bà đấy, hai chúng ta nên tính toán một chút, rốt cuộc là ai đã lấy tiền của ai."

Giang Tiểu Nga không thể tin nổi nhìn đứa con gái nhỏ trước mặt, mới mấy ngày không gặp, Đường Tình lại dám chống đối mình rồi!

"Hay lắm, quả nhiên con gái là đồ bỏ đi, mày lại dám dùng nước hắt vào mặt tao!" Giang Tiểu Nga cũng không khách khí, lập tức nhảy xuống khỏi sô pha, vớ lấy chiếc giày ném về phía Đường Tình.

Đôi giày vải rách nát dính đầy vụn đất bị Đường Tình nhẹ nhàng né được, cô cười nhạo: "Bà đã thấy tôi là đồ bỏ đi, sao còn đến tìm tôi đòi tiền?"

"Thằng con trai vô dụng kia của bà đáng tin cậy, sao bà không đi tìm Đường Sài mà đòi?"

Đứa con trai cưng của mình ở chỗ Đường Tình lại bị cô gọi là đồ vô dụng hết lần này đến lần khác, Giang Tiểu Nga tức khắc đỏ cả mắt! "Con nhỏ chết tiệt, mày nói linh tinh gì thế!"

Trong mắt Giang Tiểu Nga, Đường Tình mới là kẻ vô dụng thực sự, từ nhỏ đến lớn, Đường Tình làm chút việc là đổ bệnh, vai không vác nổi, tay không xách nổi, lại còn đòi đi học cái thứ vớ vẩn gì đó!

Con gái đi học thì có ích gì, cuối cùng chẳng phải cũng gả đi sao! Cho Đường Tình đi học chính là nuôi vợ cho nhà người ta. Hồi đó nếu không phải bí thư thôn dẫn thầy giáo đến nhà khuyên nhủ hết lời, Giang Tiểu Nga tuyệt đối không đời nào đồng ý.

"Hay lắm, tao đã nói là không nên cho mày ra ngoài đi học, bây giờ cánh cứng rồi phải không! Lời mẹ mày nói cũng không nghe nữa!"

"Mày là từ trong bụng tao chui ra, bao nhiêu năm ăn của tao mặc của tao, tao đòi tiền mày là chuyện đương nhiên."

"Vậy sao? Sao tôi lại nhớ hồi nhỏ bà chẳng hề cho tôi tiền đi học nhỉ?" Khoanh tay, Đường Tình nhìn từ trên cao xuống bà mẹ lùn tịt nhưng rắn rỏi trước mặt, "Tiểu học là giáo dục bắt buộc, bà cũng đâu có đóng học phí, tiền ăn từ cấp hai trở đi đều là tôi tự lo, bà già này bỏ ra đồng nào?"

"Mấy lời bà vừa nói doạ ai thế? Học phí bà chưa từng đóng, đồ ăn thức mặc đều là nhặt nhạnh bên ngoài, trong thôn đông một mảnh tây một mảnh vải vụn chắp vá lại, bà đã lo lắng gì cho tôi?"

14

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.