TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28: Tiểu đồ đệ thế thân của sư tôn lạnh lùng (28)

Con đường này chỉ đủ để Sở Nam Thư khom lưng mà đi, cậu vừa rẽ trái rẽ phải thì phát hiện trên vách tường còn có một số viên đá phát sáng đủ màu sắc.

Hệ thống quét phát hiện đây là những đá luyện khí có độ tinh khiết cực cao và chất lượng rất tốt, mỗi màu sắc đại diện cho một thuộc tính khác nhau, mà mỗi thuộc tính lại có công năng riêng biệt.

Dù hiện tại có vẻ chưa cần dùng đến, nhưng cậu vẫn quyết định thu thập hết, phòng khi cần dùng sau này!

Vì vậy, Sở Nam Thư lại vui vẻ mang túi Càn Khôn, cẩn thận thu hết những thứ đó vào trong túi.

Đúng lúc sư tôn vừa mới thay cho cậu một cái túi trữ vật mới.

Thật lâu sau, Sở Nam Thư mới từ trong đường hầm chui ra.

Mức độ nguy hiểm của cấm địa này tăng dần từ vòng ngoài vào vòng trong.

Mà khu vực nguy hiểm nhất ở vòng trong, cũng chính là nơi nguy hiểm nhất toàn bộ cấm địa, chính là dãy núi tuyết hùng vĩ sừng sững giữa trung tâm vòng trong.

Hiện tại, Sở Nam Thư đang ở vị trí giữa của vòng ngoài.

Vừa ra ngoài, cậu đã phát hiện, cây cối nơi đây hoàn toàn khác biệt với bên ngoài.

Chúng không vô hại dễ thương như cây cối ở Linh Dược Phong, cũng không to lớn mà tràn đầy linh khí như cây trên Hàn Thanh Phong.

Cấm địa này giống như một khu rừng nguyên sinh khổng lồ, phóng đại lên nhiều lần. Sở Nam Thư cảm thấy cây cổ thần trên Hàn Thanh Phong đã rất lớn rồi, nhưng cây cối trong cấm địa này lại như phiên bản phóng đại hơn mười lần của chúng.

Chủng loại cũng vô cùng kỳ quái, mỗi cây đều có tán lá che kín trời, thẳng đứng vươn đến tận mây, cành lá dày đặc như một bàn tay khổng lồ che phủ trên đầu Sở Nam Thư.

Cảm giác áp lực cực lớn.

Trong lòng Sở Nam Thư không khỏi rung động, thầm sinh ra vài phần kính sợ trước sức mạnh của tự nhiên.

Trong lúc cậu còn đang trầm mê ngắm nhìn, mặt đất đột nhiên rung chuyển. Cậu lập tức sử dụng khinh công bay lên một cành cây, dùng những tán lá che chắn để giấu mình thật kỹ.

Cành cây trông có vẻ mảnh khảnh so với thân cây khổng lồ, nhưng lại đủ để cậu nằm duỗi người, thậm chí còn dư lại một khoảng rộng.

Chỉ thấy một con dị thú dạng lợn cao hơn cả Sở Nam Thư, với bộ nanh chưa mọc đầy, chạy ào qua.

Thân thể của nó được phủ bởi một lớp giáp màu nâu, mỗi bước chạy của thân hình khổng lồ ấy đều khiến mặt đất chấn động dữ dội. Tiếng rống lớn của nó khiến tai Sở Nam Thư ù đi.

[Tít tít! Dị thú dạng lợn non, ăn cỏ, chỉ số nguy hiểm: nửa sao (có thể húc bay người). Bản tính nhút nhát, trí tuệ thấp.]

Nhưng mà… đã mọc cả nanh rồi mà vẫn ăn cỏ à?

Sở Nam Thư âm thầm châm biếm trong lòng.

Đột nhiên, con dị thú dạng lợn bị một con dị thú dạng hổ, to lớn và kinh khủng hơn, từ bụi cỏ lao ra cắn đứt cổ. Máu tươi từ vết cắn bắn ra tung tóe, con lợn dị thú rống lên một tiếng đau đớn, rồi co giật vài lần, nằm bất động.

[Tít tít! Dị thú dạng hổ trưởng thành, ăn thịt, chỉ số nguy hiểm: hai sao (sở hữu răng nanh và móng vuốt sắc bén, là kẻ săn mồi bẩm sinh).]

Con dị thú dạng hổ vùi đầu ăn ngấu nghiến, móng vuốt sắc nhọn dễ dàng xé toạc lớp giáp của con lợn. Khung cảnh ấy đầy máu me và ghê rợn.

Điều khiến Sở Nam Thư cảm thấy lạnh sống lưng nhất chính là, nơi con hổ lao ra lại là vị trí phía sau chỗ cậu vừa đứng để quan sát xung quanh.

Có lẽ chỉ cần thêm một chút nữa thôi, cậu đã mất mạng rồi.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi đến thế giới này, cậu tận mắt chứng kiến cảnh tượng tàn khốc của quy luật kẻ mạnh ăn kẻ yếu.

[Ký chủ đại đại…] Hệ thống cảm nhận được cảm xúc trùng xuống của Sở Nam Thư.

“Không sao.”

Kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu là quy luật của thế gian. Xã hội loài người nào có khác gì? Cậu không đồng tình, nhưng cũng không thể phản bác.

Cũng giống như mối quan hệ giữa cậu và Mạnh Thiển Niên.

23

0

3 tháng trước

7 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.