TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13: Niên đại 90: Đại tra nam vô tình ích kỉ (13)

“Ông chủ cho.” Anh nói dối, mặt không hề biến sắc.

Ngải Xảo biết anh ban ngày làm công trường, tối còn theo người địa phương học nghề, làm việc vặt, nên không khỏi cảm thán: “Người ta tốt thật.”

Dù sao gà cũng chẳng rẻ.

“Ông ấy bảo anh làm việc hăng say, học lẹ, lại thấy em đang mang bầu, hai vợ chồng mình sống nơi đây cũng chẳng dễ nên để cho em tẩm bổ.”

Quý Hoài ném con gà vào góc: “Mai anh dậy sớm làm thịt giúp em, nấu bát canh bồi dưỡng nhé.”

Họ đã sắm thêm nồi cơm điện và đồ dùng nấu nướng. Giờ Ngải Xảo tự nấu cơm, làm canh, vừa tiết kiệm lại đủ chất.

“Có muốn nuôi lấy trứng không?” Cô bất chợt hỏi.

Quý Hoài nghe xong bật cười, ngẩng lên nhìn cô đang ngồi trên sofa: “Em tưởng còn ở quê chắc? Chẳng lẽ còn phải làm ổ cho nó, mua gạo nuôi nó nữa?”

Ngải Xảo đỏ mặt.

Cô đang mặc áo ngủ, đứa bé trong bụng đột nhiên đạp một cái, bụng nhô lên một cục vừa khéo bị Quý Hoài nhìn thấy.

Anh đặt tay lên bụng cô, giọng pha chút ý cười: “Mẹ con đầu óc hơi chậm chạp, con đừng học mẹ nhé.”

Vừa dứt lời, mặt Ngải Xảo nhăn lại. Cô khẽ “Ui” một tiếng, cú đạp này mạnh thật.

Đứa bé hư!

“Mẹ con biết lỗi rồi, con đừng bắt nạt mẹ nữa. Ngoan nào, đi ngủ đi.” Anh nhẹ nhàng xoa xoa: “Ba đi tắm đây.”

Anh vừa nói xong, nhóc con trong bụng lập tức im re.

Ngải Xảo bất lực, còn thấy hơi kỳ lạ. Cô cúi đầu nhìn bụng, thì thầm: “Nghe lời ba thế sao?”

Đợi một lúc lâu, bụng cô vẫn không động tĩnh.

Thường ngày quấy phá ghê thế, giờ thì đúng là im như ngủ rồi.

Đêm khuya.

Hai người nằm trên giường.

Ngải Xảo gối đầu lên vai anh, anh ôm cô từ phía sau, một tay kia vòng qua eo cô , đặt lên bụng đang nhô cao. Giờ đây, ngày nào anh cũng sờ bụng, trò chuyện vài câu với cái thai ấy. Lúc rảnh thì chơi đùa với nhóc con bên trong, chờ nó đạp vào lòng bàn tay, kiên nhẫn vô cùng.

“Em thấy anh khác xưa rồi.” Cô nghiêng đầu, đôi mắt hạnh nhìn thẳng anh.

Ở gần thế này, Quý Hoài thấy rõ làn da cô mịn màng, trắng như tuyết, sờ thật thích. Anh đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô, chậm rãi mân mê: “Khác thế nào?”

“Trước đây anh không như vậy.” Ngải Xảo không nói rõ, cô đặt tay lên bụng: “Ngày xưa anh chẳng trò chuyện với con mấy.”

Anh luôn bảo cô là quan trọng nhất, con chỉ đứng thứ hai. Nên hầu như chẳng để tâm đến con.

Khám thai cũng do cô tự đi.

Hồi đó, cô bênh con, dù sao cũng là con của cả hai. Giờ anh lại quan tâm, ngày nào cũng chơi với con, cô ngược lại thấy hơi ghen.

Phụ nữ là khó hiểu vậy đấy.

7

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.