0 chữ
Chương 1
Thế giới 1 - Chương 1: Beta giả vạn người ghét
Nước mưa đập vào cửa kính, để lại những vệt nước ngoằn ngoèo như giun bò. Bên ngoài là con phố đông đúc người qua kẻ lại, tiếng còi xe hòa cùng tiếng mưa rơi, quyện thành một bản nhạc hỗn tạp.
Trong quán cà phê.
Một vị khách đang ngồi ở góc quán, trên bàn là một tách cà phê và một chiếc máy tính xách tay.
"Ý anh là, tôi đã chết, giờ bị ràng buộc với anh và buộc phải tới các thế giới khác để hoàn thành nhiệm vụ?"
"Đợi đến khi điểm tích lũy đạt đến một mức nhất định, tôi sẽ có thể quay trở lại trước lúc tử vong? Tức là được sống lại?"
Trong quán cà phê rất yên tĩnh, nhân viên ở quầy thu ngân đang thiu thiu ngủ, quạt điện vẫn đang quay vù vù, nhưng tuyệt nhiên không có một ai nói chuyện.
Bởi vì những lời này là Từ Tịnh Thành đang tự hỏi trong đầu.
Không lâu trước đó, cậu vẫn là một người bình thường, nhưng đã gặp một vụ tai nạn. Khi mở mắt ra, cậu thấy mình ở trong một thế giới xa lạ, và trong ý thức bỗng dưng xuất hiện một hệ thống tự xưng là “Kế hoạch Cứu vớt của Pháo hôi.”
[Đúng vậy.] Trong đầu vang vọng giọng nói máy móc.
[Nhiệm vụ của cậu là đóng vai pháo hôi ở các thế giới khác nhau, thoát khỏi số mệnh bi thảm của nhân vật gốc.]
Nghe có vẻ rất thú vị.
Từ Tịnh Thành chống cằm, hơi nghiêng mặt sang trái, hơi nóng từ tách cà phê phả vào mắt.
"Tôi bắt buộc phải đồng ý? Nếu không đồng ý thì sao?"
Hệ thống: [Cậu sẽ mất cơ hội sống lại, đồng thời tử vong ngay lập tức. Đề nghị suy xét kỹ trước khi đưa ra quyết định.]
"Tại sao lại chọn tôi?" Có thể nhận thấy hệ thống này rất hy vọng cậu nhận lời.
Hệ thống: [Theo số liệu chúng tôi thu thập được, cậu là người vô cùng thích hợp.]
Từ Tịnh Thành cụp mắt, ngón tay đặt trên thành cốc khẽ miết.
"Được, tôi đồng ý." Cậu nói.
Tại sao không đồng ý? Cơ hội sống lại đâu phải ai cũng có được.
Hệ thống: [Cảm ơn vì lựa chọn của cậu.]
Giây tiếp theo, một màn hình trong suốt xuất hiện giữa không trung. Bên ngoài tường kính, người qua lại tấp nập nhưng hoàn toàn không một ai nhận ra.
Hệ thống giải thích: [Hợp đồng khế ước là vật ngoài thế giới, nên người thuộc thế giới này không thể nhìn thấy.]
Từ Tịnh Thành không nói nhiều. Sau khi đọc hết nội dung khế ước, cậu viết tên mình vào góc dưới bên phải.
Một luồng sáng trắng lóe lên, hợp đồng khế ước biến thành chất lỏng và hòa vào trong cơ thể cậu.
[Ký kết hoàn thành.]
[Quan hệ khế ước chính thức được thiết lập.]
[Tôi là hệ thống số 1417 của cậu, sẽ đồng hành cùng cậu hoàn thành các nhiệm vụ ở những thế giới tiếp theo. Nếu có thắc mắc hay gặp khó khăn, cậu có thể tìm đến tôi bất cứ lúc nào.]
Một loạt tiếng nói máy móc vang vọng trong đầu.
Trong quán cà phê.
Một vị khách đang ngồi ở góc quán, trên bàn là một tách cà phê và một chiếc máy tính xách tay.
"Ý anh là, tôi đã chết, giờ bị ràng buộc với anh và buộc phải tới các thế giới khác để hoàn thành nhiệm vụ?"
"Đợi đến khi điểm tích lũy đạt đến một mức nhất định, tôi sẽ có thể quay trở lại trước lúc tử vong? Tức là được sống lại?"
Trong quán cà phê rất yên tĩnh, nhân viên ở quầy thu ngân đang thiu thiu ngủ, quạt điện vẫn đang quay vù vù, nhưng tuyệt nhiên không có một ai nói chuyện.
Bởi vì những lời này là Từ Tịnh Thành đang tự hỏi trong đầu.
Không lâu trước đó, cậu vẫn là một người bình thường, nhưng đã gặp một vụ tai nạn. Khi mở mắt ra, cậu thấy mình ở trong một thế giới xa lạ, và trong ý thức bỗng dưng xuất hiện một hệ thống tự xưng là “Kế hoạch Cứu vớt của Pháo hôi.”
[Nhiệm vụ của cậu là đóng vai pháo hôi ở các thế giới khác nhau, thoát khỏi số mệnh bi thảm của nhân vật gốc.]
Nghe có vẻ rất thú vị.
Từ Tịnh Thành chống cằm, hơi nghiêng mặt sang trái, hơi nóng từ tách cà phê phả vào mắt.
"Tôi bắt buộc phải đồng ý? Nếu không đồng ý thì sao?"
Hệ thống: [Cậu sẽ mất cơ hội sống lại, đồng thời tử vong ngay lập tức. Đề nghị suy xét kỹ trước khi đưa ra quyết định.]
"Tại sao lại chọn tôi?" Có thể nhận thấy hệ thống này rất hy vọng cậu nhận lời.
Hệ thống: [Theo số liệu chúng tôi thu thập được, cậu là người vô cùng thích hợp.]
Từ Tịnh Thành cụp mắt, ngón tay đặt trên thành cốc khẽ miết.
"Được, tôi đồng ý." Cậu nói.
Tại sao không đồng ý? Cơ hội sống lại đâu phải ai cũng có được.
Giây tiếp theo, một màn hình trong suốt xuất hiện giữa không trung. Bên ngoài tường kính, người qua lại tấp nập nhưng hoàn toàn không một ai nhận ra.
Hệ thống giải thích: [Hợp đồng khế ước là vật ngoài thế giới, nên người thuộc thế giới này không thể nhìn thấy.]
Từ Tịnh Thành không nói nhiều. Sau khi đọc hết nội dung khế ước, cậu viết tên mình vào góc dưới bên phải.
Một luồng sáng trắng lóe lên, hợp đồng khế ước biến thành chất lỏng và hòa vào trong cơ thể cậu.
[Ký kết hoàn thành.]
[Quan hệ khế ước chính thức được thiết lập.]
[Tôi là hệ thống số 1417 của cậu, sẽ đồng hành cùng cậu hoàn thành các nhiệm vụ ở những thế giới tiếp theo. Nếu có thắc mắc hay gặp khó khăn, cậu có thể tìm đến tôi bất cứ lúc nào.]
7
0
2 tháng trước
14 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
