TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Quyển 1 - Chương 30

Trước kia Đậu Văn Ngọc vốn định mua căn biệt thự này tặng cho Thượng Thời để ít nhất mỗi lần đến tìm anh thì cậu ta không phải ở trong cái phòng trọ rách nát kia.

Thế nhưng Thượng Thời không chấp nhận, không chịu làm kẻ ăn bám, Đậu Văn Ngọc tức giận nên giữ lại ở, hơn nữa còn không cho Thượng Thời tự tiện đến đây nếu chưa được phép.

Đậu Văn Ngọc không coi Thượng Thời là chồng nhưng vẫn luôn xem mình là đại thiếu gia nhà họ Đậu.

"Đi thôi." Trình Mạc Nguyên liếc nhìn Thượng Thời đang hơi ngẩn người, anh ta vẫn khá hài lòng với phản ứng này của anh.

Vốn dĩ chỉ là một con thỏ trắng miễn cưỡng biết cắn người, bày đặt làm sói xám cái gì?

Thượng Thời thấy Trình Mạc Nguyên đã đi đến cửa thì chỉ có thể theo sau, có điều anh căn bản không có chìa khóa, cũng không biết mật mã.

Nghĩ kỹ thì việc Trình Mạc Nguyên đến đây cũng có lý, dù quan hệ giữa Đậu Văn Ngọc và Trình Mạc Nguyên không tốt đến đâu thì Trình Mạc Nguyên vẫn là khách, là trưởng bối, không thể để anh ta ở khách sạn được.

Có điều, Thượng Thời không có chìa khóa, nhưng Trình Mạc Nguyên thì có.

Trình Mạc Nguyên dùng bàn tay trắng bệch đẩy cửa ra, cứ như đang về nhà mình vậy. Bật đèn lên, anh ta đi một vòng kiểm tra rồi chậm rãi giải thích với Thượng Thời: “Cậu tò mò vì sao tôi có chìa khóa nhà Văn Ngọc không?"

Hẵn ta còn đợi Thượng Thời trả lời nhưng thoáng cái đã thấy anh chạy đến trước mặt mình, hơi cúi người xuống, quần áo bó sát vòng eo, phác họa đường cong quyến rũ.

Thượng Thời đang nhìn đống đồ chơi người lớn bày trên sofa. Anh vốn có thói quen sạch sẽ, không đưa tay chạm vào, chỉ hơi khom lưng nhìn, còn chuyện chìa khóa thì anh thật sự không để ý lắm.

Nếu Trình Mạc Nguyên thực sự muốn đối phó Đậu Văn Ngọc thì đừng nói là chìa khóa, ngay cả việc công ty của cha anh ta có sai phạm gì không, chắc anh ta cũng tìm ra được.

Trình Mạc Nguyên đi đến bên cạnh Thượng Thời, nói bằng giọng điệu chậm rãi: “Tôi lấy được chìa khóa từ tay bạn trai cũ của Văn Ngọc. Có lẽ cách chia tay của Văn Ngọc hơi kích động, cậu nhóc kia tức quá nên..."

Biệt thự này được Đậu Văn Ngọc mua sau khi kết hôn, vậy nên rất dễ đoán ra cậu bạn trai kia bị Đậu Văn Ngọc đá vào thời điểm nào.

Ngay từ đầu Trình Mạc Nguyên đã biết Thượng Thời không có chìa khóa biệt thự nên đang đào hố cho anh nhảy, còn vì sao ư? Đơn giản là anh ta muốn Đậu Văn Ngọc không thoải mái thôi.

Dù Thượng Thời có vô dụng đến đâu thì cũng là người bên gối của Đậu Văn Ngọc, nếu ngay cả người bên gối cũng có ý khác, Đậu Văn Ngọc còn sống yên ổn được sao?

Chỉ là Thượng Thời phản ứng quá đỗi bình thản, khiến Trình Mạc Nguyên cảm thấy công sức của mình như đổ xuống sông xuống biển, nhưng trước giờ anh ta đều không làm việc vô ích.

"Vậy chú muốn ở phòng nào?"

Dù sao căn nhà này cũng không phải của anh, Trình Mạc Nguyên ở đâu cũng được.

Đậu Văn Ngọc ở nhà một mình, đúng là dịp để bày bừa. Chắc hẳn dì giúp việc chưa kịp dọn dẹp nên rác rưởi mới vương vãi khắp nơi, đến cả mấy món đồ chơi tế nhị kia cũng bị vứt lung tung.

Trình Mạc Nguyên vốn chỉ định gật đầu cho qua, hành lý có thể sai người đến thu dọn sau. Nhưng Thượng Thời cứ như cục bông, mặc cho anh ta tác động bao nhiêu lực cũng chẳng hề hấn gì, điểm này khiến anh ta để ý.

"Được thôi."

17

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.