0 chữ
Chương 2
Chương 2: Chiến lược của thứ nữ ở cổ đại
Lâm phủ
Gió nhẹ thổi qua, mùi hoa thơm mát.
Trong một khoảng sân đơn sơ ở một góc nhà, một tấm rèm cửa màu xanh lơ hơi rách nát bị nhấc lên.
Một tiểu nha hoàn xinh xắn có hai búi tóc chậm rãi bước vào, nhìn thấy tiểu thư trong phòng đang dựa vào cửa sổ, tay cầm một tập thơ đọc say mê.
Tiểu nha hoàn muốn nói gì đó nhưng lại thôi, chỉ thấy trong lòng có chút bất an. Nhưng nàng ta lại không dám quấy rầy tiểu thư của mình, nên lặng lẽ thay đổi chung trà bên cạnh liền rời đi.
Nhìn cảnh tượng ảm đạm trong sân, tiểu nha hoàn thở dài.
Gần đây bầu không khí trong phủ có chút không tốt, đồ ăn cũng càng ngày càng tệ, sắp đến mùa đông cũng không có người đưa than củi đến. Nhưng tiểu thư dường như không quan tâm, mỗi ngày vẫn bình tĩnh, không ai biết cô đang suy nghĩ gì.
Trong lòng tiểu nha hoàn đang suy nghĩ, mới vừa đi đến cửa viện, liền nhìn thấy vài bóng người cách đó không xa, vẻ mặt lập tức thay đổi muốn quay đầu chạy đi.
Hai thiếu nữ phía trước đều mặc quần áo đẹp đẽ, cài trâm ngọc, đeo trang sức ngọc bích. Nhưng trên mặt lại đầy kiêu căng và ác ý, đúng là hai vị đích tiểu thư của đại phòng luôn thích tìm tiểu thư của mình gây phiền toái, lại xem phía sau họ có một đám bà tử nha hoàn, người bị vây quanh ở trong lại là đại phu nhân Lưu thị.
Tiểu nha hoàn có chút luống cuống không dám nhìn bọn họ nữa, mà là vội vàng trở về phòng, xem ra tiểu thư lại sắp gặp chuyện rồi.
Nỗi hoảng loạn của tiểu nha hoàn cũng không có mang cho thiếu nữ trong phòng chút bối rối nào, cô hơi liếc đối phương, chỉ một liếc mắt này đã làm cho tiểu nha hoàn cảm thấy tim đập của mình bình phục.
“Tiểu thư, người mau trốn đi, tôi xem đại phu nhân và đại tiểu thư bọn họ đến đây không có ý tốt, người mau chạy đi.”
Tiểu thư cười khẽ nói: “Không sao đâu, lát nữa ngươi tìm nơi yên lặng nào đó trốn là được, không cần lo cho ta đâu.”
"Không được!” Tiểu nha hoàn gấp gáp đến quay mòng mòng, nàng biết lý do hôm nay mấy vị đích tiểu thư này đến đây, chỉ vì chuyện du ngoạn trên hồ ngày hôm đó.
Gần đây, phủ Dương Ninh Hầu đã tổ chức yến tiệc mừng xuân, mời các tiểu thư và đám công tử thế gia đến xem hoa ngâm thơ.
Mặt ngoài là như thế, thật ra là phủ Dương Ninh Hầu muốn lựa chọn một thế tử phi thích hợp trong đám tiểu thư thế gia và quý tộc.
Đến lúc này, các phu nhân và tiểu thư trong lòng sớm hiểu rõ mà không nói dĩ nhiên đều chuẩn bị sẵn sàng, từng người trang điểm thật lộng lẫy sợ thua kém người khác.
Lão gia của mình tuy rằng chỉ là một hàn lâm ngũ phẩm, chỉ có thể coi là bình thường ở kinh thành đầy rẫy hoàng tộc và quý tộc, nhưng cũng coi như là thế gia thanh quý. Hai vị tam tiểu thư và tứ tiểu thư lại do đại phu nhân Lưu thị sinh ra là đích tiểu thư, hiện giờ cũng đã tới số tuổi kết hôn, đương nhiên cũng thu được thiệp mời.
Nhưng điều khiến người kỳ lạ là vị lục tiểu thư Ngọc Mặc, người sớm đã bị lão gia và đại phu nhân vứt bỏ cũng bất ngờ có tên trong danh sách .
Vốn dĩ chuyện này cũng không có gì, có lẽ vì tránh lời đồn, phủ Dương Ninh Hầu muốn đem bữa tiệc làm chu đáo hơn, mới cố ý không xem thường các thứ nữ thế gia.
Gió nhẹ thổi qua, mùi hoa thơm mát.
Trong một khoảng sân đơn sơ ở một góc nhà, một tấm rèm cửa màu xanh lơ hơi rách nát bị nhấc lên.
Một tiểu nha hoàn xinh xắn có hai búi tóc chậm rãi bước vào, nhìn thấy tiểu thư trong phòng đang dựa vào cửa sổ, tay cầm một tập thơ đọc say mê.
Tiểu nha hoàn muốn nói gì đó nhưng lại thôi, chỉ thấy trong lòng có chút bất an. Nhưng nàng ta lại không dám quấy rầy tiểu thư của mình, nên lặng lẽ thay đổi chung trà bên cạnh liền rời đi.
Nhìn cảnh tượng ảm đạm trong sân, tiểu nha hoàn thở dài.
Gần đây bầu không khí trong phủ có chút không tốt, đồ ăn cũng càng ngày càng tệ, sắp đến mùa đông cũng không có người đưa than củi đến. Nhưng tiểu thư dường như không quan tâm, mỗi ngày vẫn bình tĩnh, không ai biết cô đang suy nghĩ gì.
Trong lòng tiểu nha hoàn đang suy nghĩ, mới vừa đi đến cửa viện, liền nhìn thấy vài bóng người cách đó không xa, vẻ mặt lập tức thay đổi muốn quay đầu chạy đi.
Tiểu nha hoàn có chút luống cuống không dám nhìn bọn họ nữa, mà là vội vàng trở về phòng, xem ra tiểu thư lại sắp gặp chuyện rồi.
Nỗi hoảng loạn của tiểu nha hoàn cũng không có mang cho thiếu nữ trong phòng chút bối rối nào, cô hơi liếc đối phương, chỉ một liếc mắt này đã làm cho tiểu nha hoàn cảm thấy tim đập của mình bình phục.
“Tiểu thư, người mau trốn đi, tôi xem đại phu nhân và đại tiểu thư bọn họ đến đây không có ý tốt, người mau chạy đi.”
"Không được!” Tiểu nha hoàn gấp gáp đến quay mòng mòng, nàng biết lý do hôm nay mấy vị đích tiểu thư này đến đây, chỉ vì chuyện du ngoạn trên hồ ngày hôm đó.
Gần đây, phủ Dương Ninh Hầu đã tổ chức yến tiệc mừng xuân, mời các tiểu thư và đám công tử thế gia đến xem hoa ngâm thơ.
Mặt ngoài là như thế, thật ra là phủ Dương Ninh Hầu muốn lựa chọn một thế tử phi thích hợp trong đám tiểu thư thế gia và quý tộc.
Đến lúc này, các phu nhân và tiểu thư trong lòng sớm hiểu rõ mà không nói dĩ nhiên đều chuẩn bị sẵn sàng, từng người trang điểm thật lộng lẫy sợ thua kém người khác.
Lão gia của mình tuy rằng chỉ là một hàn lâm ngũ phẩm, chỉ có thể coi là bình thường ở kinh thành đầy rẫy hoàng tộc và quý tộc, nhưng cũng coi như là thế gia thanh quý. Hai vị tam tiểu thư và tứ tiểu thư lại do đại phu nhân Lưu thị sinh ra là đích tiểu thư, hiện giờ cũng đã tới số tuổi kết hôn, đương nhiên cũng thu được thiệp mời.
Vốn dĩ chuyện này cũng không có gì, có lẽ vì tránh lời đồn, phủ Dương Ninh Hầu muốn đem bữa tiệc làm chu đáo hơn, mới cố ý không xem thường các thứ nữ thế gia.
4
0
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
