TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Chương 38: Trọng Sinh: Tôi Là Nữ Vương Công Nghệ (38)

...

Triệu An lúc này cũng bắt đầu thấy hối hận:

“Haiz... đúng là không có kinh nghiệm!”

Anh ta mở cốp xe, cùng An Tiểu Tuyết vất vả kéo cái bao bố ra, vừa thở hổn hển vừa càu nhàu: “Ba giờ sáng đúng là không ổn, muộn quá. Đáng lẽ phải ra tay lúc một giờ, giờ trời sáng rồi!”

An Tiểu Tuyết cũng thở dài: “Biết vậy còn nói gì nữa!”

“Nhưng mà thôi, coi như lấy kinh nghiệm, lần sau chắc chắn không bị vậy nữa.”

“Huống chi, không chọn 3 giờ cũng không được mà!”

“Anh không biết chứ, hồi em còn yêu thằng Chu thiếu này, nó coi đánh rank còn quan trọng hơn em, không 3 giờ thì nó chưa ngủ đâu.”

Cô cũng xem như một cô bạn gái quan tâm thật lòng đấy chứ.

“Anh đừng giận nha, nhưng nói thật thì... với thể lực của hai người, anh không được khỏe lắm đâu.”

“Trước đây em ngại nói vì sợ anh mất mặt.”

An Tiểu Tuyết là sinh viên đại học đàng hoàng, giờ lại càng có tinh thần học hỏi cầu tiến.

Không định giấu nữa.

Giấu giấu giếm giếm sao mà rút kinh nghiệm, nâng cao kỹ năng phạm tội được chứ?

Cô dùng gương mặt bạch liên hoa ngây thơ của mình, trang nghiêm nói đầy thiện ý: “Em nói thật đó anh, thể lực anh không bằng người ta đâu. Nếu thằng đó chưa ngủ mà anh đã ra tay, lỡ đánh không lại thì chẳng phải công cốc à?”

Triệu An: ...

...

Sở Hà nghe đến đó, không nhịn được liếc mắt nhìn ra ngoài.

Qua khe hở dưới gầm xe, cô thấy chân của anh An run rẩy hẳn một cái.

Một giây sau, Triệu An như muốn nổ tung: “Ai không khỏe?”

“Ai yếu?”

“Sao mà anh đánh không lại nó chứ? Một thằng công tử bột, ngày ngày ăn chơi sa đọa, sao anh có thể thua được? Anh từng làm huấn luyện viên thể hình đấy biết không!!!”

“Anh có cơ bắp tay đó!!!”

Càng nói càng tức, tay cũng không buồn giữ cái bao nữa, thả phịch xuống đất.

An Tiểu Tuyết: ...

Còn Chu Bạch trong bao, bị đập cho choáng váng tỉnh lại: (皿`)

Nếu không bị bịt miệng chắc gào ầm lên rồi.

Cục đá đập trúng bắp đùi tê rần đang bị trói chặt!

An Tiểu Tuyết cũng giật mình, nhưng ngay sau đó lại hơi khó chịu.

“Anh xem anh kìa, sao mà nghe lời khó nghe không được hả? Em nói thật mà.”

“Còn nữa, đó là cơ nhị đầu cánh tay, chứ không phải "hồng nhị đầu" gì đó, bảo sao lúc làm huấn luyện viên một thẻ tập cũng không bán nổi, em còn tưởng do anh xấu trai chứ!”

“Còn nữa, cái gì mà ăn chơi? Chu thiếu cũng một lòng một dạ với em đấy chứ, chỉ quen mỗi em thôi.”

Cô lý lẽ đầy mình, vừa nói vừa bảo vệ cho tên người yêu cũ từng cắm sừng mình.

“Anh cũng đừng coi thường thiếu gia con nhà giàu, người ta không chơi game thì cũng dậy sớm tập thể dục đàng hoàng.”

“Còn anh làm huấn luyện viên thể hình... Em không biết chắc à? Toàn là do ăn bột đạm mà ra.”

...

Theo lý thì giờ này không nên tranh cãi chuyện này.

Nhưng mà, lòng tự tôn đàn ông không thể bị xúc phạm!

Triệu An nổi điên: “Em nói láo! Anh không có!!!”

Gào đến khản cổ, nhất quyết bảo vệ lòng tự trọng!

“Nếu anh yếu, sao em còn ở bên anh? Em đi mà cưới cái thằng công tử bột kia kìa!!”

An Tiểu Tuyết cũng giận tím mặt: “Em mà cưới được thì em cưới rồi!”

“Nhưng tụi mình quen nhau lâu rồi, em cũng muốn... tìm chút cảm giác kí©h thí©ɧ thôi.”

Chẳng may bị phát hiện sớm quá, giấc mộng hào môn tan vỡ rồi còn đâu?

Hai người vẫn đang cãi nhau, thì trong bao bỗng Chu Bạch oẹ một tiếng, người co giật, nôn mửa!

“Yue...”

Triệu An như bị điện giật, bật dậy như cá gặp lửa: “H-h-hắn sao vậy?”

An Tiểu Tuyết cũng sợ, nhưng nhìn cái bao không động tĩnh gì thì lại bình tĩnh lại: “Chắc say xe nên muốn nôn thôi.”

Hai người thở phào nhẹ nhõm.

Chủ đề "yếu hay không yếu" cũng coi như xong.

Triệu An hết chuyện, liền nói bâng quơ: “Mà sao không thấy hắn nôn ra gì vậy? Mình bắt cóc sớm quá, chắc hắn còn chưa ăn gì ha?”

“Không có chuyện đó.”

An Tiểu Tuyết nghiêm túc trả lời:

“Anh quên rồi à? Anh dán băng keo kín mồm hắn, chắc hắn nôn không ra nổi lại nuốt ngược vào rồi.”

Triệu An giật giật khóe mắt.

Trong không khí bỗng vang lên tiếng chim hót đầy lúng túng và câm lặng.

Một lúc sau, hai người lại kéo bao lên lần nữa.

“Thôi kệ đi, mau lôi hắn vào, còn gọi điện đòi tiền.”

Đợi bọn họ vừa bước vào trong nhà, Sở Hà cũng nhanh chóng chui ra khỏi gầm xe.

Cô phủi phủi bụi trên người, lúc này dựa lưng vào tường, vẻ mặt như đang ngẫm nghĩ chuyện nhân sinh.

Thế nào mới gọi là “không yếu” nhỉ?

Mạnh hay không, đánh giá kiểu gì được?

Lần đó Trường Canh vô tình ngất xỉu, trợ lý y tế bảo là do bị linh lực cấp 3S của cô kí©h thí©ɧ...

Nhưng mà cô có làm gì đâu mà!

Hay là, lúc đó anh ấy đã yếu sẵn rồi?

Không khí núi rừng mùa hè thật mát mẻ, từng cơn gió nhẹ mang đến sự dễ chịu thoải mái, còn Sở Hà thì dựa nghiêng vào bức tường, hai tay ôm lấy ngực, nhớ về chuyện cũ...

Không hiểu sao, cô chợt dụi mũi một cái, cảm giác cả người cứ bồn chồn lạ thường.

Hai tên bắt cóc thể lực chẳng ra sao hì hục kéo bao tải chứa Chu thiếu gia vào trong nhà.

Kéo lên, lôi xuống mệt muốn tắt thở, nghỉ lấy hơi một lúc lâu mới định ra ngoài xem tình hình, chuẩn bị thực hiện cuộc gọi quan trọng nhất trong đời.

Haiz... Làm việc chưa có kinh nghiệm là vậy đấy.

Lúc nào cũng thấy thiếu thiếu gì đó, chẳng yên tâm nổi.

...

“Lề mề ghê.”

Sở Hà “phụt” một tiếng nhổ que kẹo mυ"ŧ trong miệng ra, linh lực nhanh chóng tản ra từng tầng, lặng lẽ mở cửa phòng.

Cô nhẹ nhàng và thoải mái bước vào căn nhà trống trải, chỉ ba bước đã mở bao tải lôi Chu Bạch ra.

Tiện tay xé mạnh lớp băng dính dán miệng anh ta.

Chu Bạch lập tức bật người thẳng dậy...

“Ư ư ư!!!”

Thiếu gia phát ra tiếng rêи ɾỉ vừa đáng thương vừa đau đớn.

Cũng may cửa còn đóng, chưa bị ai phát hiện.

Khóe môi anh ta chảy máu tươi, như thể bị tra tấn khốc liệt...

Do bị lột miếng băng quá mạnh, lớp da khô bong ra theo.

...

Sở Hà cũng không ngờ!

Nhìn miếng băng còn dính mảnh da môi trên tay, cô vô thức dựng mặt lên đầy lý lẽ: “Thân thể anh đúng là yếu thật đấy.”

Không để đối phương kịp phản ứng, cô lập tức chuyển đề tài: “Hồi đó nói rồi đấy nhé, 200 vạn. Vì khoản tiền đó tôi phải mất bao nhiêu công sức, anh định khi nào mới trả?”

Chu Bạch: !!!

Mắt lập tức trợn trừng...

Anh nhận ra rồi! Đây chính là học sinh mà anh từng “cứu” ở công viên!

0

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.