TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Quyển 1 - Chương 11

Nhìn vào chiếc bát trống chỉ còn sót lại một chút máu, rồi nhìn về phía Ninh Uyển đang nằm trên giường với bàn tay đã rút về, cuối cùng Thẩm Cảnh Dật cũng không tiếp tục lấy máu nữa.

Dưới ánh nến mờ vàng, Thẩm Cảnh Dật ngồi trước bàn, vẻ mặt nghiêm nghị, toàn thân toát ra một luồng khí lạnh lẽo. Đột nhiên, hắn hung hăng trừng mắt nhìn Ninh Uyển đang ngủ yên trên giường.

Tại sao lại vô dụng?

Cơn đau đầu làm Thẩm Cảnh Dật mất đi sự bình tĩnh thường ngày. Ban đầu, hắn giữ lại Ninh Uyển là vì phát hiện ra rằng cô có thể giúp giảm cơn đau đầu của mình. Nhưng giờ đây, khi cô không còn tác dụng đó nữa, thì sự tồn tại của cô cũng chẳng còn ý nghĩa gì.

Bàn tay Thẩm Cảnh Dật siết chặt lấy cổ Ninh Uyển, lần này khác hẳn lần trước. Ngón cái của hắn từ từ di chuyển đến chỗ động mạch cảnh trên cổ cô. Cảm nhận nhịp đập nơi đó, cả người Thẩm Cảnh Dật như bị một cú sốc mạnh mẽ.

Hóa ra, thứ thực sự có ích lại là thân xác này, còn dòng máu chảy ra từ bên trong hoàn toàn vô dụng.

Đây chính là quân bài tẩy mà cô dám tỏ thái độ kiêu ngạo sao?

Ngón cái hơi dùng lực, không cần đến nửa khắc, cơ thể yếu đuối này sẽ lập tức tắt thở.

Tiểu Thất: [Tên điên này từ đâu chui ra vậy, đúng là muốn phát điên mà!]

Sợ ký chủ của mình bị người này bóp chết, Tiểu Thất nhẹ nhàng phóng ra một dòng điện dịu dàng, định đánh thức ký chủ bằng phương pháp vật lý. Nhưng đúng lúc này, Thẩm Cảnh Dật lại buông tay ra.

Biểu cảm của Tiểu Thất lúc này chỉ có thể miêu tả bằng hình ảnh ngu ra mặt. Nếu không chắc chắn rằng Thẩm Cảnh Dật không nhìn thấy nó, nó đã nghĩ rằng người này đang đùa giỡn chứ không phải muốn lấy mạng ký chủ của mình.

Nhưng Thẩm Cảnh Dật nào có nhiều tâm tư phức tạp như vậy. Hắn đưa tay điểm vào huyệt ngủ của Ninh Uyển, sau đó sai người chuẩn bị nước tắm.

Sống, luôn phải trả giá.

Một nén nhang sau, Thẩm Cảnh Dật bế Ninh Uyển lên giường của mình, rồi lăn vào trong.

Dù sao dấu bớt ở eo vẫn còn đó, đúng là Ninh Uyển.

Lên giường, kéo chăn qua một bên, đắp lên người mình. Rồi hắn đưa tay kéo cổ tay Ninh Uyển lại gần.

Tay cô hơi lạnh, nhưng hiệu quả giảm đau lại tốt đến bất ngờ.

Thẩm Cảnh Dật nhíu mày, nhìn bộ đồ ngủ mỏng manh của Ninh Uyển, khó chịu kéo chăn đắp thêm cho cô.

Những kẻ này đúng là thông minh quá mức, tắm rửa cũng có thể bày ra đủ trò. Lỡ mai mốt ốm đau, phiền phức vẫn là do hắn gánh.

Có lẽ nhờ có Ninh Uyển “gói thuốc giảm đau” này bên cạnh, Thẩm Cảnh Dật nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

5

0

1 tháng trước

4 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.