0 chữ
Chương 95
Chương 95: Mẫu hậu không đồng ý
Trước kia cô đã chịu bao nhiêu khổ cực, giờ chỉ muốn thả lỏng tâm tình một chút, thì có vấn đề gì đâu chứ?
Kiều Cẩm Hoan vòng tay ôm lấy eo hắn, khẽ nói: "Thịnh à, chàng đối xử với thϊếp tốt thật."
"Nàng là người vợ duy nhất của ta, ta không tốt với nàng thì còn tốt với ai được nữa?" Cố Trường Thịnh bật cười nói.
Hai người thân mật một lúc, Cố Trường Thịnh lại phải đi phê duyệt tấu chương, còn Kiều Cẩm Hoan thì bắt tay chuẩn bị thành lập Cẩm Y Vệ. Đến tối, hai người vốn định ở chung, nhưng bị Hoàng Thái hậu ngăn cản.
Hoàng Thái hậu vừa nghe phong thanh đã vội chạy tới ngăn cản.
Bà một tay kéo Kiều Cẩm Hoan ra sau lưng, vừa dùng ánh mắt trách cứ nhìn Cố Trường Thịnh: "Cẩm Hoan không hiểu chuyện, lẽ nào con cũng không hiểu chuyện sao? Hôn sự chưa thành, sao có thể ở chung? Chuyện này nếu truyền ra ngoài, danh tiếng của Cẩm Hoan phải làm sao?"
Kiều Cẩm Hoan đứng sau lưng Hoàng Thái hậu, ngây thơ chớp mắt nhìn Cố Trường Thịnh.
Tội nghiệp Cố Trường Thịnh vừa mới biết mùi, đang định cùng Kiều Cẩm Hoan "tìm hiểu sâu hơn" một chút, kết quả mẹ ruột lại...
"Mẫu hậu à~ Chuyện này sẽ không truyền ra ngoài đâu." Cố Trường Thịnh rất bất đắc dĩ nói.
Hoàng Thái hậu lườm hắn một cái: "Hừ, con chẳng qua là cậy Cẩm Hoan ngoan ngoãn nên làm càn. Cũng may là Cẩm Hoan đấy, đổi lại là người con gái khác, không danh không phận thế này ai thèm theo con?"
Nói xong, bà cũng mặc kệ Cố Trường Thịnh, kéo Kiều Cẩm Hoan đi thẳng ra ngoài: "Mấy ngày này Cẩm Hoan ở cùng ta."
"Mẫu hậu!"
Cố Trường Thịnh gọi một tiếng, ánh mắt dừng trên người Kiều Cẩm Hoan.
Kiều Cẩm Hoan bất đắc dĩ nhún nhẹ vai.
Trời đất bao la, chữ hiếu lớn nhất, Hoàng Thái hậu đã đích thân ra mặt, cô còn biết làm sao?
Cuối cùng, Kiều Cẩm Hoan vẫn bị Hoàng Thái hậu đưa đến Cung Từ Ninh.
Vừa ngồi xuống, Hoàng Thái hậu đã tỏ vẻ vừa giận vừa thương khẽ đánh nhẹ Kiều Cẩm Hoan một cái: "Con bé này~ Trước đây ta đã nói gì với con? Bảo con đừng chuyện gì cũng chiều theo Trường Thịnh, con lại cứ nghe lời nó."
"Thái hậu nương nương~"
"Gọi là Mẫu hậu."
"Mẫu hậu, không sao đâu ạ, Hoàng thượng sẽ không phụ lòng con đâu."
"Miệng lưỡi đàn ông toàn lừa gạt, hôm nay nó nói với con thế này, ngày mai có thể nói với người khác. Con xem ta đây chẳng phải là ví dụ sao? Ban đầu tin lời người kia, giờ thì sao? Nếu không phải con ở giữa dàn xếp, e rằng ta đã sớm chết không rõ ràng rồi."
"Người kia" mà Hoàng Thái hậu nhắc đến, đương nhiên là chỉ vị Thái Thượng hoàng bị buộc phải thoái vị.
Lúc nhắc tới ông ta, sự chán ghét trong giọng điệu của Hoàng Thái hậu thật sự không thể rõ ràng hơn.
Kiều Cẩm Hoan ngoan ngoãn gật đầu.
Tính tình của Thái hậu quả thực rất tốt, hơn nữa bản thân từng chịu thiệt thòi, nên khi đối mặt với con dâu tương lai, bà không nghĩ cách gây khó dễ, mà là tìm cách che chở cho đối phương.
"Đừng chỉ gật đầu, con phải ghi nhớ trong lòng."
Hoàng Thái hậu ở bên này khổ tâm khuyên bảo Kiều Cẩm Hoan đang tỏ ra khá mê muội vì yêu, mặt khác lại bàn bạc với cô, tìm cách nâng cao gia thế cho cô để tiện tổ chức hôn lễ.
Đề nghị của Hoàng Thái hậu là để Thế tử Phủ Trấn An Vương nhận Kiều Cẩm Hoan làm con gái nuôi, để hoàn toàn gắn kết hai nhà.
Kiều Cẩm Hoan lại lắc nhẹ đầu: "Phủ Trấn An Vương có Mẫu hậu ở đó, đã là mối quan hệ cực kỳ thân thiết rồi. Tiến thêm bước nữa, là họa chứ không phải phúc. Nếu có thể, chi bằng chọn một vị Thượng thư nhận nuôi con, để giúp Hoàng thượng thâu tóm quyền lực nhanh hơn."
Cũng có lý.
Hiện giờ trên triều không có Tể tướng, phe võ tướng cũng không cần vội, còn về phe văn thần, Lục Bộ Thượng thư quả thực nên lôi kéo một chút.
Hoàng Thái hậu liền hỏi tiếp: "Vậy con thấy, vị Thượng thư nào thì tốt hơn?"
Cũng không lo vị Thượng thư được chọn sẽ không đồng ý, dù sao~ nhận nuôi một cô con gái nuôi là có thể trở thành thông gia với Hoàng thượng, trên đời này làm gì còn mối nào hời hơn thế nữa.
"Bộ Lại, Hứa Phong Hứa Thượng thư."
Kiều Cẩm Hoan vòng tay ôm lấy eo hắn, khẽ nói: "Thịnh à, chàng đối xử với thϊếp tốt thật."
"Nàng là người vợ duy nhất của ta, ta không tốt với nàng thì còn tốt với ai được nữa?" Cố Trường Thịnh bật cười nói.
Hai người thân mật một lúc, Cố Trường Thịnh lại phải đi phê duyệt tấu chương, còn Kiều Cẩm Hoan thì bắt tay chuẩn bị thành lập Cẩm Y Vệ. Đến tối, hai người vốn định ở chung, nhưng bị Hoàng Thái hậu ngăn cản.
Hoàng Thái hậu vừa nghe phong thanh đã vội chạy tới ngăn cản.
Bà một tay kéo Kiều Cẩm Hoan ra sau lưng, vừa dùng ánh mắt trách cứ nhìn Cố Trường Thịnh: "Cẩm Hoan không hiểu chuyện, lẽ nào con cũng không hiểu chuyện sao? Hôn sự chưa thành, sao có thể ở chung? Chuyện này nếu truyền ra ngoài, danh tiếng của Cẩm Hoan phải làm sao?"
Tội nghiệp Cố Trường Thịnh vừa mới biết mùi, đang định cùng Kiều Cẩm Hoan "tìm hiểu sâu hơn" một chút, kết quả mẹ ruột lại...
"Mẫu hậu à~ Chuyện này sẽ không truyền ra ngoài đâu." Cố Trường Thịnh rất bất đắc dĩ nói.
Hoàng Thái hậu lườm hắn một cái: "Hừ, con chẳng qua là cậy Cẩm Hoan ngoan ngoãn nên làm càn. Cũng may là Cẩm Hoan đấy, đổi lại là người con gái khác, không danh không phận thế này ai thèm theo con?"
Nói xong, bà cũng mặc kệ Cố Trường Thịnh, kéo Kiều Cẩm Hoan đi thẳng ra ngoài: "Mấy ngày này Cẩm Hoan ở cùng ta."
"Mẫu hậu!"
Cố Trường Thịnh gọi một tiếng, ánh mắt dừng trên người Kiều Cẩm Hoan.
Kiều Cẩm Hoan bất đắc dĩ nhún nhẹ vai.
Trời đất bao la, chữ hiếu lớn nhất, Hoàng Thái hậu đã đích thân ra mặt, cô còn biết làm sao?
Vừa ngồi xuống, Hoàng Thái hậu đã tỏ vẻ vừa giận vừa thương khẽ đánh nhẹ Kiều Cẩm Hoan một cái: "Con bé này~ Trước đây ta đã nói gì với con? Bảo con đừng chuyện gì cũng chiều theo Trường Thịnh, con lại cứ nghe lời nó."
"Thái hậu nương nương~"
"Gọi là Mẫu hậu."
"Mẫu hậu, không sao đâu ạ, Hoàng thượng sẽ không phụ lòng con đâu."
"Miệng lưỡi đàn ông toàn lừa gạt, hôm nay nó nói với con thế này, ngày mai có thể nói với người khác. Con xem ta đây chẳng phải là ví dụ sao? Ban đầu tin lời người kia, giờ thì sao? Nếu không phải con ở giữa dàn xếp, e rằng ta đã sớm chết không rõ ràng rồi."
"Người kia" mà Hoàng Thái hậu nhắc đến, đương nhiên là chỉ vị Thái Thượng hoàng bị buộc phải thoái vị.
Lúc nhắc tới ông ta, sự chán ghét trong giọng điệu của Hoàng Thái hậu thật sự không thể rõ ràng hơn.
Tính tình của Thái hậu quả thực rất tốt, hơn nữa bản thân từng chịu thiệt thòi, nên khi đối mặt với con dâu tương lai, bà không nghĩ cách gây khó dễ, mà là tìm cách che chở cho đối phương.
"Đừng chỉ gật đầu, con phải ghi nhớ trong lòng."
Hoàng Thái hậu ở bên này khổ tâm khuyên bảo Kiều Cẩm Hoan đang tỏ ra khá mê muội vì yêu, mặt khác lại bàn bạc với cô, tìm cách nâng cao gia thế cho cô để tiện tổ chức hôn lễ.
Đề nghị của Hoàng Thái hậu là để Thế tử Phủ Trấn An Vương nhận Kiều Cẩm Hoan làm con gái nuôi, để hoàn toàn gắn kết hai nhà.
Kiều Cẩm Hoan lại lắc nhẹ đầu: "Phủ Trấn An Vương có Mẫu hậu ở đó, đã là mối quan hệ cực kỳ thân thiết rồi. Tiến thêm bước nữa, là họa chứ không phải phúc. Nếu có thể, chi bằng chọn một vị Thượng thư nhận nuôi con, để giúp Hoàng thượng thâu tóm quyền lực nhanh hơn."
Cũng có lý.
Hiện giờ trên triều không có Tể tướng, phe võ tướng cũng không cần vội, còn về phe văn thần, Lục Bộ Thượng thư quả thực nên lôi kéo một chút.
Hoàng Thái hậu liền hỏi tiếp: "Vậy con thấy, vị Thượng thư nào thì tốt hơn?"
Cũng không lo vị Thượng thư được chọn sẽ không đồng ý, dù sao~ nhận nuôi một cô con gái nuôi là có thể trở thành thông gia với Hoàng thượng, trên đời này làm gì còn mối nào hời hơn thế nữa.
"Bộ Lại, Hứa Phong Hứa Thượng thư."
12
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
