Chương 4
Cuộc giải cứu trong đêm.
Chương 4 : Cuộc giải cứu trong đêm.
Tối hôm đó , sinh hoạt của mỗi người vẫn diễn ra bình thường . Nhưng họ đều biết được rằng kể từ bây giờ cuộc sống của họ sẽ không giống với những con người ngoài kia . Nhưng không ai là thấy buồn cả - vui vẻ , thích thú , cho dù có gặp chuyện gì nguy hiểm đi nữa nhưng nó sẽ là một niềm vui trong cuộc sống tẻ nhạt , thường ngày chỉ biết quanh quẩn , loay hoay với việc học hành này.
Sáng hôm sau :
Nguyệt Nguyệt ; “ Ê! Bọn mày đi chưa? ”
Thanh Thanh ; “ Giờ tao đi nè.”
Thy Thy : “ Hẹn nhau ở WC đấy! ”
Nguyệt Nguyệt : “ Ok! “
Một lúc sau , cả đám đã có mặt đông đủ , chỉ thiếu mỗi Chỉ Chỉ . Nhưng vì giờ học sắp đến nên bọn họ không đợi nữa mà bước vào xưởng trước – vì đây là trường tư nên ngoài việc học văn hóa ra bọn họ còn phải học thêm nghề , nghề mà cả nhóm chọn là “ may thời trang”.
Bước vào xưởng , nơi những tiếng máy đang phát ra ầm ầm , ai ai cũng chăm chỉ, siêng năng may cho thật nhanh để có thể hoàn thành sản phẩm của mình . Còn năm con người kia họ không quan tâm , cả nhóm cùng tụ tập lại một góc ăn sáng rồi nói đủ chuyện trên trời dưới đất .
Thy Thy : “ Chỉ Chỉ đâu? ”
Thanh Thanh : “ Kệ nó đi .”
Nguyệt Nguyệt đang ăn cơm cũng mở miệng nói : “ Ngày nào mà nó chả đến trễ.”
Hoa Hoa : “ Tại tối qua bận đi chơi với Đài nên hôm nay mới đi học trễ.”
Cùng lúc đó , Chỉ Chỉ vừa vặn bước vào.
Chỉ Chỉ lôi trong cặp ra một mảnh vải kate màu hồng “ ê , vải này được không bọn mày? ”. Cô nàng tung vải về hướng Y Y và Hoa Hoa để có thể trải thẳng miếng vải mới của mình ra , khi mảnh vải vừa được trải hẳn ra thì bốn con người phía sau trong lúc bị tấm vải kia che khuất đã biến mất chỉ để lại Y Y và Hoa Hoa ngồi thẫn thờ , chưa biết chuyện gì đang xảy ra.
Y Y quay sang nhìn Hoa Hoa hỏi : “ Lại xuyên không nữa hả mày? ”
Hoa Hoa ngó ngang lung tung coi có ai phát hiện ra không , cô thở phào nhẹ nhõm , vì bốn người kia ngồi bên trong nên cũng may mắn phần nào : “ Uk , chắc là xuyên thật rồi đấy.”
Y Y hớn hở nói : “ Ê! , vậy càng vui chứ sao , bọn mình có thể trốn được tiết này rồi.”
Hoa Hoa : “ Điên , mày không nhớ lần trước xuyên về thời gian vẫn không thay đổi hả , với lại bây giờ tao với mày còn ngồi đây thì trốn bằng kiểu gì? ”
Đúng là lần này thật lạ , chỉ có Nguyệt Nguyệt , Thanh Thanh , Chỉ Chỉ và Thy Thy xuyên về.
Bịch! Bịch!
Hoa Hoa và Y Y : “ A! Ui da! ”
Xuyên Không bất ngờ khiến Hoa Hoa và Y Y không tự chủ được mà ngã phịch xuống đất . Hoa Hoa thì nhăn mặt lại rồi chửi bậy một câu . Y Y thì đang dùng tay xoa xoa cái mông cho bớt đau nghe Hoa Hoa chửi bậy , cô thầm nghĩ “ không hiểu sao mình lại cho nó làm linh y để cứu người được nữa.”
Ngẩn ngơ một hồi thì hai người nghe thấy tiếng ồn rất to cộng thêm tiếng đổ vỡ cách chỗ hai người xuyên về không xa.
Y Y nhanh nhẩu quay sang hỏi Hoa Hoa : “ Có đánh nhau? ”
Hoa Hoa : “ Ai mà biết được! ”
Hoa Hoa và Y Y nhanh chóng đứng dậy , phủi tay rồi dùng tay phủi sạch y phục của mình. Hai người nhanh chân đứng nép vào góc tường gần đó , vừa có thể đảm bảo an toàn tính mạng vừa tiện để hóng chuyện.
Thanh Thanh : “ Đúng rồi , Chỉ Chỉ đập nó đi.”
Thy Thy : “ Nguyệt Nguyệt có cái bình kia , ném sang đây bên tao có một thằng.”
Hoa Hoa : “ Ê! Bọn nó kìa! ”
Y Y : “ Bọn nó đang làm cái gì vậy? ”
Hoa Hoa : “ Không biết nữa! , mà sao bọn nó lại dùng đồ vật để đánh nhau , võ công tụi nó đâu? ”
Y Y : “ Lần trước tao cũng vậy , có khi nào vì là đồ miễn phí nên mới vậy không? ”
Hoa Hoa : “ Thôi mày im bà mồm luôn đi.” ×…×
Y Y chậc một tiếng : “ Để tao ra giúp bọn nó.”
Hoa Hoa nhanh tay nắm lấy áo của Y Y , núp vào rồi nói : “ Nhìn kìa! ”
Đột nhiên từ phía trên trời, xuất hiện những tà y phục đang bay phấp phới từ từ hạ xuống đất , phía dưới thì bị bao vây bởi nhiều binh lính khác . Còn những con người náo loạn ở đây đã nhanh chóng bị một cái lưới bắt trọn.
Binh lính một : “ Báo! Đã bắt được tất cả.”
“ Tốt! Tốt! Rất tốt! ”
Binh lính 2 : “ Báo! ”
Một người trong số bốn người kia liếc mắt nhìn xuống : “ Còn chuyện gì nữa? ”
Binh lính 2 : ‘ Trong số đó có bốn người ăn mặc rất kì lạ.”
Một tên cầm quạt trong số đó tiến đến gần mẻ lưới nhìn vào , rồi cười lớn : “ Đây cẳng phải là mấy con chuột lần trước sao? ”
Những tên khác nhanh chóng nhìn chăm chú vào bốn bộ y phục nổi bật nhất trong cái lưới to đấy .
Nguyệt Nguyệt và Thy Thy : “ Chuột? ”
Nguyệt Nguyệt chợt nhớ ra quay sang nói với Chỉ Chỉ và Thanh Thanh : “ Bọn chúng là những tên lần trước.”
Tên nam nhân có vóc dáng cao to nói : “ Còn thiếu hai con .”
Một tên khác liền nói : “ Giải chúng đi.”
Tên nam nhân lần trước rải bột lên đầu Nguyệt Nguyệt và Thy Thy nói liền vỗ vai nói : “ Huynh giận gì chứ? Lần này bọn chúng không chạy thoát được nữa đâu . Mau! Giải chúng đi , nhốt riêng bốn người kia cho ta.”
Binh lính một , hai : “ Rõ! ”
Tên nam nhân với vóc dáng cao to vẫn đứng lại , hắn đưa mắt nhìn xung quanh , mắt gần đưa về phía Y Y và Hoa Hoa đang đứng , hai người nhanh chóng đứng thẳng người nấp sát vào , tym không ngừng đập hoảng loạn , hơi thở cũng phải bị nén lại.
“ Triệu Phong , huynh làm gì đứng đấy vậy? Mau đi thôi! ”
Nghe thấy vậy , hai người mới dám thở mạnh , từ từ ngó đầu ra , thấy hắn ta đã đi.
Y Y : “ Đừng nói là tao với mày phải đi cứu bọn nó đấy? ”
Hoa Hoa : “ Hay cứ đợi thời gian xuyên không hết bọn nó tự biến về là được rồi.”
Y Y gật gật cái đầu : “ Nói có lý! ”
Hoa Hoa cười cười : “ Nhưng lỡ bọn nó chết bà trong lúc đợi thời gian trở về thì sao? ”
Y Y : “ Uk! Đúng rồi ha! ”
Hoa Hoa : “ Nhưng chỉ có tao với mày thì cứu bằng niềm tin à! ”
Y Y : “ Không! Không được! , dù thế nào cũng phải cứu bọn nó .”
Hoa Hoa : “ Khoan! , tới đêm rồi hẵng đi , bây giờ đi chả khác nào tự nộp mạng cả.”
Y Y : “ Vậy giờ tao với đi ăn kẹo hồ lô không? ”
Hoa Hoa : “ Ờ , vậy đi! ”
Ăn xong , bọn họ đi loay hoay đợi tới đêm để ra tay hành động , Hoa Hoa nhanh chóng gỡ cặp kính của mình xuống , thay vào đó là bộ tròng để tiện cho việc đi lại . Cuối cùng thì cũng đến lúc , hai người nhanh chóng đứng dậy hành động.
Y Y : “ Đi thôi! ”
Hoa Hoa : “ Mày biết đường không mà đi như thật vậy? ”
Y Y : “ Thì cứ đi thôi.”
Đi được một đoạn tới chỗ mà bọn họ nhìn thấy đám người kia biến mất thì đứng khựng lại , không biết nên đi tiếp ở đâu , Y Y nhìn xung quanh thấy dưới chân có rất nhiều hoa , nó trải dài tới đâu thì cô không biết , lúc này cô mới nghĩ ra : “ là hoa của Thanh Thanh , nó để lại để chỉ đường cho tụi mình.”
Hoa Hoa ưỡn chân lên nhìn bông hoa : “ Coi bộ nó thông minh phết.”
Vừa đi vừa nhặt những bông hoa mà Thanh Thanh để lại trên đường , chẳng mấy chốc trên tay Y Y đã có một bó hoa đủ màu sắc , thích thú cô nàng tung lên trời rồi xoay một vòng “ wow.”
Hoa Hoa : “ Con điên .”
Nhặt bông hoa cuối cùng của đoạn đường Y Y nói : “ Hết rồi! ”
Hoa Hoa : “ Nhưng đây là ngõ cụt mà.”
Y Y dùng một chút nội công nhảy lên bức tường đó , ngang nhiên đứng nhìn mọi thứ.
Hoa Hoa : “ Có thấy gì không? ”
Y Y nhảy xuống nói : “ Bên trong có một tòa nhà , tao nghĩ bọn nó bị nhốt ở trong đó , đi , tao đưa mày vào.”
Y Y nắm lấy cổ áo phía sau của Hoa Hoa rồi bay lên , bay được tới nơi nhưng đến lúc nhảy xuống thì việc điều khiển nội công của Y Y vẫn chưa tốt lắm , nên hai người té rầm xuống đất.
Y Y bịt mồm Hoa Hoa vào : “ Đừng la.”
“ Ai! ”
Hai người nhanh chân tìm chỗ nấp , Hoa Hoa nhanh chóng giả tiếng mèo kêu “ meo , meo.”
Y Y : “ Suỵt! , mày nghĩ nó tin hả? ”
“ Con mèo bẩn thỉu.”
Y Y ngạc nhiên nhìn Hoa Hoa : “ Người cổ đại dễ bị lừa thật.”
Hoa Hoa : “ Mau đi kiếm bọn nó thôi! ”
Ở một nơi khác , trong cái vách tường mà bốn con người kia bị giam giữ.
Thy Thy : “ Giờ làm gì để thoát khỏi đây đây? ”
Chỉ Chỉ vuốt mặt : “ Ngồi đợi hai con kia đến cứu chứ sao.”
Nguyệt Nguyệt : “ Tí mà mấy người kia quay lại tao kêu họ đưa mày đi tùng xẻo .”
Chỉ Chỉ nghe thế rồi xòe hai bàn tay trắng ra hỏi Nguyệt Nguyệt : “ Thế giờ mày bắt tao phải làm gì ? ”
Nguyệt Nguyệt mỉm cười nói : “ Đứng dậy ra bẻ cái mấy cây cột kia ra.”
Chỉ Chỉ liền đứng lên , đi ra phía trước rồi dùng sức , chổng cả mông lên nhưng vẫn không xi nhê gì cả.
Ba người kia liền cười lớn lên , họ không quan tâm mình đang ở trong hoàn cảnh như thế nào , chỉ khi nào nước chạm tới chân thì lúc đó họ mới biết sợ.
Thy Thy chợt quay sang Thanh Thanh nói : “ Mày biến thành chim hay bướm gì rồi bay ra ngoài lấy chìa khóa đi.”
Thanh Thanh liền bập tay vào nhau rồi niệm thần chú : “ Hóa thành bướm , hóa thành bướm.”
Ba người chỉ còn biết mong chờ vào Thanh Thanh . Bùng!
Thy Thy : “ Đù , nó hóa được thật kìa.”
Nguyệt Nguyệt : “ Hay vậy.”
Rồi Thanh Thanh nhanh chóng bay ra chỗ chiếc chìa khóa , nhưng chìa khóa đâu , trên người bọn giam ngục này không hề có chiếc chìa khóa nào , Cô nhanh trí bay vô nói với bọn họ “ Không có chìa khóa , bây giờ tao sẽ đi tìm hai con kia tụi mày ở đây đợi nha! ”
Chỉ Chỉ : “ Nhớ quay lại cứu bọn tao đấy.”
Thoát ra khỏi chỗ giam cầm , cô nàng bay lên cao nhìn ngó xung quang gần đấy , không thấy ai cả , cô đành phải bay ra ngoài tìm , vừa gần tới cổng thì cô ngửi thấy được mùi hương thảo dược của Hoa Hoa , vì trước đây ở gần Hoa Hoa cô cũng hay ngửi thấy mùi này , có lẽ chỉ có mình cô mới để ý đến việc này , ngay cả Hoa Hoa chắc cũng không biết.
Cô bay lại gần thì đúng thật , hai người bọn họ đang ở đây : “ Y Y ơi , Hoa Hoa ơi.”
Hoa Hoa quay lại nhìn nhìn con bướm trước mắt mình : “ Mày vừa nói hả Y Y .”
Y Y cũng quay sang , thấy vậy cô liền hiểu ngay ra : “ Đây là Thanh Thanh , nhân vật nó chọn có khả năng biến hóa mà.”
Thanh Thanh ; “ Tao biết chỗ bọn nó bị bắt.”
Hoa Hoa : “ Vậy á ! , ở đâu? ”
Thanh Thanh : “ Đi! Theo tao.”
24
1
6 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
