TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30: Về đến chỗ ngồi

Cô đi về chỗ, anh cũng theo. Tạ Linh nhìn thấy cảnh này thì tức đến nghiến răng.

Về đến chỗ ngồi, Văn Nhã lại lôi cuốn sách "Hồng bảo thư" ra đọc.

Chà, thực sự chẳng có gì thú vị để xem cả, chán quá đi mất.

Văn Nhã chăm chú đọc sách, còn Lăng Hạo thì chăm chú nhìn cô. Suốt cả buổi sáng, ngay cả cô gái nhút nhát có mái tóc ngắn cũng nhận ra rằng chàng trai lạnh lùng này đã để mắt đến Văn Nhã rồi.

Buổi trưa, Văn Nhã mua một hộp cơm, tốn mất ba hào.

Trong hộp có hai món, một mặn, một rau. Tuy hơi đắt nhưng không cần phiếu lương thực, thế cũng coi như được.

Món mặn là thịt kho xào, món rau là cải thảo xào.

Văn Nhã gắp một miếng cải thảo, ừm, cũng không tệ.

Lại thử một miếng thịt kho, ừm, món này thì bình thường thôi.

Thực ra là do cô khó tính quá. Dù sao trước đây cô từng là một blogger ẩm thực, miệng có phần kén chọn cũng là chuyện bình thường.

Nhưng nhìn xem người đối diện ăn nhanh thế nào kìa! Lăng Hạo đã luyện được kỹ năng này từ thời mạt thế.

Chỉ là Văn Nhã không biết, cô cứ tưởng anh thấy ngon nên mới ăn nhanh như thế.

Buổi trưa, Tạ Linh lại đi đến toa ăn để dùng bữa. Cô ta cứ nghĩ sẽ gặp được người đàn ông ấy, nhưng mãi đến khi nhân viên dọn dẹp vệ sinh, vẫn không thấy bóng dáng anh đâu.

Cuối cùng, cô ta tự nhủ rằng chắc là mình đến muộn, người ta ăn xong rồi rời đi mất.

Thôi thì lần sau đến sớm hơn là được. Chỉ là cô ta không hề nghĩ rằng, việc Lăng Hạo có đến toa ăn hay không, hoàn toàn phụ thuộc vào việc Văn Nhã có muốn đi hay không.

Buổi tối, Văn Nhã lại mua một hộp cơm. Lần này có món trứng xào thịt và khoai tây xào.

Lần này món ăn cũng tạm được, nhưng dù không ngon thì cô cũng phải ăn hết. Vì thời buổi này, lãng phí lương thực là điều đáng xấu hổ. (Thật ra, bất cứ thời đại nào thì lãng phí lương thực cũng đều đáng xấu hổ.)

Trước đây, ở thời hiện đại, nếu cô không thích ăn thì có thể vứt đi. Nhưng bây giờ mà dám vứt, chắc chắn sẽ có một đám người lao vào dạy cô cách làm người ngay lập tức.

Sau khi ăn xong, đợi nhân viên thu dọn hộp cơm đi, Văn Nhã nghĩ có lẽ mình nên đi ngủ sớm. Đêm qua cô đã bị quấy nhiễu, ngủ không ngon. Hôm nay tranh thủ ngủ trước, lỡ có chuyện gì thì vẫn còn tinh thần để đối phó.

Thấy Văn Nhã chuẩn bị đi ngủ, Lăng Hạo cũng nhắm mắt lại.

Văn Nhã cũng nhận ra, cả ngày hôm nay Lăng Hạo cứ nhìn cô chằm chằm.

Nhưng cô không thấy sợ, vì ánh mắt anh nhìn cô giờ đây đã không còn là ánh mắt của kẻ đang nhìn một người sắp chết nữa.

Chỉ là cô không hiểu tại sao, hơn nữa cô làm gì thì anh cũng làm nấy.

Tối nay không có chuyện gì xảy ra, cô ngủ một giấc ngon lành.

Sáng hôm sau thức dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vẫn còn ửng hồng vì giấc ngủ sâu.

Vừa mở mắt ra, cô đã thấy Lăng Hạo đang nhìn mình.

Khoé miệng Văn Nhã giật giật, cô đứng dậy, cầm đồ đi rửa mặt.

Phía sau vẫn là khuôn mặt băng sơn lầm lì đi theo. Cô cũng chẳng ngạc nhiên nữa, thích theo thì cứ theo đi. Dù sao, xuống xe rồi mỗi người một ngả, ai còn nhận ra ai?

Bữa sáng, Văn Nhã lại đến toa ăn, vừa bước vào đã thấy Tạ Linh.

Hôm qua, Tạ Linh đợi cả buổi tối vẫn không thấy người đàn ông ấy xuất hiện. Đến khi nhân viên dọn dẹp toa ăn, cô ta mới nhận ra rằng người ta vốn không hề đến.

Vì ở toa ăn quá lâu, lúc quay về chỗ thì phát hiện ghế ngồi của mình đã bị chiếm mất.

Ban đầu, cô ta nhờ Vương Mỹ Ngọc giữ chỗ giúp, nhưng khi quay lại thì đã bị người khác ngồi vào mất rồi.

Thế là, cô ta đuổi người kia đi, rồi quay sang cãi nhau với Vương Mỹ Ngọc.

Vương Mỹ Ngọc cũng không nhường nhịn gì, hai người cứ thế mà cãi vã rồi đẩy nhau. Không ngờ trong lúc giằng co, Vương Mỹ Ngọc sơ ý va vào ghế, ngã xuống.

Tạ Linh thấy cô ta ngất đi thì cũng giật mình, vội vàng lay dậy. Mãi đến khi Vương Mỹ Ngọc tỉnh lại, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, cô ta còn chủ động xin lỗi, nhưng Vương Mỹ Ngọc chẳng thèm để ý đến cô ta. Vì sao ư? Vì cô ấy nhận ra mình đã trọng sinh! Giờ cô ấy đang nghĩ cách phải làm gì tiếp theo đây. Dù gì thì đã có cơ hội làm lại cuộc đời, lần này nhất định phải sống ra trò.

7

0

1 tháng trước

8 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.