TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Chương 47

Đặc biệt là ở công ty, dù có mâu thuẫn lớn đến đâu với đồng nghiệp, cũng là trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, không bao giờ trực tiếp trở mặt.

Bây giờ buông bỏ hết, có chuyện gì là "lên máu" ngay, ai làm mình khó chịu thì mình "táng" người đó, còn quá quắt hơn cả "cực phẩm", thật sự là sảng khoái tinh thần.

Tô Tả Thu phe phẩy chiếc quạt mo trên tay, bây giờ cô phải dưỡng sức, ngủ một giấc thật ngon.

Hôm nay đã thịt một con gà, bà già kia về chắc chắn sẽ không bỏ qua, buổi tối chắc chắn còn một trận nữa.

Tô Tả Thu hy vọng bà già tối nay làm ầm ĩ lên, như vậy mới có thể nhân cơ hội chia nhà.

Hàn Chấn Dân gánh nước về, còn chưa kịp đun sôi đã vốc nước lã lên uống ừng ực.

Uống hơn nửa gáo nước lạnh, cuối cùng cũng đỡ khát, cơn bực dọc cũng dịu xuống phần nào.

Cậu ta nhìn chằm chằm vào phòng của Tô Tả Thu và Hàn Chấn Vũ một hồi, rồi đạp xe thẳng hướng khu Nam Địa.

Vừa nãy, cậu ta đã hỏi mấy đứa trẻ con hàng xóm, biết được Hàn Chấn Vũ đã về nhà.

Cậu ta thầm nhủ, thảo nào con đàn bà đó hôm nay dám vênh váo đến vậy, hóa ra là có người chống lưng.

Hàn Chấn Dân cười lạnh, chân đạp xe càng lúc càng nhanh hơn.

Hàn Mỹ Lệ đang ngồi nghỉ ở đầu ruộng, thấy cậu ta thì mừng rỡ: "Anh ba, anh về rồi à?"

Hàn Chấn Dân gật đầu, lau mồ hôi trên trán, hỏi: "Sao em lại ra đồng thế? Ở nhà không ai trông à? Mà Tô Tả Thu lại làm sao?"

Trước đây, Hàn Mỹ Lệ rất ít khi phải ra đồng làm việc, toàn ở nhà giặt giũ, cơm nước.

Dương Lan Hoa không cho cô ta xuống đồng kiếm công điểm, bảo con gái được làm tiểu thư có mấy năm, lấy chồng vào rồi thì phải lo toan đủ thứ, cứ để cô ta ở nhà hưởng phúc mấy năm.

Nhưng hôm nay bà ta không dám để Hàn Mỹ Lệ ở nhà, sợ Tô Tả Thu lại lên cơn đánh cho một trận.

Hàn Mỹ Lệ nghe cậu ta nhắc đến Tô Tả Thu, cơn giận bốc lên ngùn ngụt, vội vàng kể tội: "Anh ba, con nhỏ đó giờ ghê gớm lắm rồi, chẳng làm việc gì, lại còn ăn vụng cả gạo ngon và trứng gà mà nhà mình để dành cho anh nữa, hôm qua còn dám đánh cả em và chị dâu hai, đến bố mẹ mà con nhỏ đó cũng dám cãi tay đôi."

Hàn Chấn Dân càng nghe càng thấy khó chịu, nhưng bình tĩnh nghĩ lại thì thấy có gì đó sai sai.

Cậu ta không tin một Tô Tả Thu vốn nhút nhát lại dám làm ra những chuyện như vậy, con đàn bà đó làm gì có gan lớn đến thế.

Chẳng lẽ là do Hàn Chấn Vũ đứng sau giật dây? Nhưng mục đích của anh ta là gì?

"Anh ba, anh có cách nào trị con nhỏ đó không?" Hàn Mỹ Lệ thấy cậu ta không nói gì, liền kéo tay áo cậu ta nài nỉ: "Nếu lần này cứ bỏ qua như vậy, sau này nó càng được đà lấn tới, chẳng coi ai trong nhà mình ra gì nữa đâu."

Trong lòng Hàn Mỹ Lệ, anh ba là người thông minh nhất nhà, anh ba không chỉ thi đỗ cấp ba, mà còn tìm được một người yêu ở thành phố, nghe nói bố của chị dâu ba còn là một lãnh đạo nhỏ trong nhà máy nữa.

Hàn Chấn Dân bực bội giật tay ra: "Em cứ ngồi đây nghỉ đi, anh đi hỏi mẹ và anh hai xem rốt cuộc là chuyện gì."

Hàn Mỹ Lệ bĩu môi, cũng lẽo đẽo đi theo cậu ta ra đồng.

Hàn Bảo Quốc và Dương Lan Hoa thấy con trai ba về thì mừng rỡ khôn xiết.

"Chấn Dân," Dương Lan Hoa vừa kéo tay cậu ta vừa ân cần hỏi han đứa con trai út mà bà ta luôn tự hào: "Mẹ thấy con về lần này gầy đi nhiều thế? Có phải ở trường ăn uống kham khổ không? Tối nay mẹ rán bánh trứng bồi bổ cho con nhé."

Trương Thiến Vân bĩu môi, nhỏ giọng nói với Hàn Chấn Hoa: "Mẹ thương em ba nhất nhà, cái gì ngon cũng dành cho nó, anh thì đầu tắt mặt tối ngoài đồng, có thấy mẹ nói rán bánh trứng cho anh ăn đâu."

Hàn Chấn Hoa liếc ả một cái, không nói gì.

Tuy mẹ cũng thương anh ta, nhưng so với em út thì vẫn một trời một vực.

Dù anh ta đã quen với chuyện này từ nhỏ, nhưng nghe vợ nói vậy, trong lòng vẫn không khỏi chạnh lòng.

Anh ta liếc nhìn bố mẹ và em trai, rồi lại cúi đầu tiếp tục làm việc.

12

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.