0 chữ
Chương 35
Chương 35
Trong lòng Tống Hạ dâng lên một cảm xúc phức tạp khó tả có niềm vui chiến thắng của trận mở màn, nhưng cũng xen lẫn chút hối hận vì phút trước còn chần chừ.
“Cũng ổn.” Quý Minh Xuyên đưa ra nhận xét với giọng điệu nhàn nhạt: “Lần sau đừng do dự như vậy nữa. Thị trường không chờ ai đâu.”
Tống Hạ mím môi, gật đầu đáp: “Em hiểu rồi.”
Sau lần giao dịch đầu thuận lợi, các thao tác sau đó của Tống Hạ cũng trở nên tự tin hơn nhiều.
Trên màn hình, biểu đồ K-line với sắc đỏ lục đan xen không ngừng nhảy vọt, giá cả và khối lượng giao dịch biến đổi liên tục. Mỗi dao động đều kéo căng thần kinh của Tống Hạ. Cậu rất rõ, đây không còn là mô phỏng luyện tập nữa, mà là chiến trường thi đấu thực thụ.
“Nhìn kỹ biểu đồ K-line, chú ý xu thế các mã chúng ta chọn.” Không biết từ khi nào Quý Minh Xuyên đã đứng sau lưng, nhàn nhạt nhắc: “Còn mười giây nữa, thị trường sẽ có một đợt tăng mạnh. Mấu chốt là ai phản ứng nhanh hơn.”
“Mười giây?!”
Ngón tay Tống Hạ lập tức cứng lại. Cậu vội vàng hít sâu một hơi, cố gắng giữ cho tay không run, nhanh chóng chuyển giao diện đến phần cổ phiếu mục tiêu.
Quả nhiên, xu thế thị trường diễn ra đúng như dự đoán của Quý Minh Xuyên chỉ số bắt đầu tăng mạnh, rồi đột ngột điều chỉnh tại một điểm then chốt.
“Mua!” Quý Minh Xuyên ra lệnh ngắn gọn nhưng dứt khoát.
Ngón tay Tống Hạ trượt một cái, suýt nữa nhấn sai vị trí.
Cậu nghiến răng, nín thở tập trung, nhanh chóng nhập lệnh và xác nhận giao dịch. Chỉ vài giây sau, màn hình nhảy ra thông báo lệnh thành công.
“Hội trưởng, đã mua xong.” Tống Hạ ngẩng đầu nhìn Quý Minh Xuyên, giọng nói mang theo chút run nhẹ không kiểm soát được.
Quý Minh Xuyên liếc qua màn hình, giọng điệu vẫn điềm đạm: “Tốc độ cần cải thiện thêm. Nếu còn do dự lần nữa, rất có thể sẽ bỏ lỡ điểm vào lệnh tốt nhất.”
Vành tai Tống Hạ khẽ đỏ lên, cậu gật đầu đáp: “Em hiểu rồi.”
Cậu trả lời rất nghiêm túc, trong ánh mắt lộ rõ sự không cam lòng. Dù đây mới chỉ là ngày đầu tiên thi đấu, nhưng Tống Hạ đã cảm nhận sâu sắc áp lực gay gắt của cuộc thi, cùng với yêu cầu cực cao của Quý Minh Xuyên đối với từng lần giao dịch.
Lộ Sâm ngồi bên cạnh cười nói: “Đừng căng quá, mới ngày đầu mà, sau này còn nhiều cơ hội lắm.”
Tống Hạ thì hiểu rõ, lời này chỉ là lời an ủi cho dễ nghe thôi. Cậu mím môi, lại nhìn về phía màn hình, âm thầm hạ quyết tâm ít nhất, những lần nhấn chuột sau này, tay cậu không được phép run nữa.
Thị trường chứng khoán Mỹ không nghỉ giữa trưa, nhưng đến đúng 0 giờ, Lộ Sâm chu đáo gọi cơm hộp cho cả đội.
Tống Hạ căng thẳng suốt cả quá trình, không dám lơ là dù chỉ một giây.
Quý Minh Xuyên liếc nhìn cậu, thản nhiên nói: “Cậu ăn chút gì đi, để họ trông màn hình một lúc.”
Tống Hạ do dự một chút, cuối cùng vẫn đứng dậy lấy cơm hộp, ăn vài miếng qua loa.
Quý Minh Xuyên thì gần như không ăn gì, chẳng phải vì căng thẳng như Tống Hạ, mà là do đồ ăn không hợp khẩu vị. Hộp cơm mở ra, anh chỉ gắp vài đũa rồi bỏ đó.
Lộ Sâm biết thói quen của anh đúng giờ ba bữa, không quen ăn khuya nhưng với lịch thi đấu kéo dài cả đêm thế này, không ăn thì làm sao chịu được?
Anh đề nghị: “Hay là để chú Lâm nấu rồi mang đến?”
Quý Minh Xuyên lắc đầu dứt khoát: “Không cần.”
Cuối cùng vẫn miễn cưỡng ăn thêm một chút rồi thôi.
Đợi mọi người ăn xong, Lộ Sâm và Diệp Mộc xách túi rác rời đi, căn phòng thí nghiệm lập tức yên tĩnh trở lại. Bây giờ chỉ còn lại hai người Tống Hạ và Quý Minh Xuyên.
Sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, Tống Hạ đã thả lỏng hơn nhiều, dần dần bắt nhịp trở lại.
Cậu chăm chú nhìn màn hình, thao tác cũng trở nên thuần thục hơn. Thỉnh thoảng còn có thể dựa vào phán đoán của mình để đưa ra vài đề xuất.
Quý Minh Xuyên vẫn như mọi khi, lời ít ý nhiều, chỉ đáp lại bằng vài từ ngắn gọn:
“Vào lệnh.”
“Tăng gấp đôi.”
“Giảm vị thế.”
“…”
Ngay lúc Tống Hạ bắt đầu lấy lại tự tin, màn hình bỗng hiện lên cảnh báo đỏ: "Cảnh báo bất thường nhóm cổ phiếu!"
“Xu thế của nhóm này không ổn.” Tống Hạ lập tức phát hiện biến động, ngẩng đầu hỏi Quý Minh Xuyên: “Có dòng tiền lớn đang tháo chạy, liệu có gây ra hiệu ứng hoảng loạn không?”
Quý Minh Xuyên liếc nhìn màn hình, chuyển sang một vài khối mô giám sát khác. Anh không trả lời ngay mà mở thêm một bảng dữ liệu trên giao diện chung: “Tìm hướng dòng tiền, xem là rút lẻ tẻ hay chuyển dịch đồng loạt.”
Tống Hạ quay sang màn hình bên phải, làm theo chỉ dẫn, tra xét dòng tiền đang chảy về đâu.
Kết quả cho thấy dòng tiền lớn không hoàn toàn rút lui, mà là chuyển sang một mã khác trong cùng nhóm. Tống Hạ lập tức hiểu ra: “Họ đang điều chỉnh vị thế!”
“Đúng vậy.” Quý Minh Xuyên đẩy gọng kính, bình tĩnh nói: “Điều chỉnh vị thế có thể tạo ra khủng hoảng ngắn hạn, nhưng cũng là cơ hội mới. Theo dõi dòng tiền đang chuyển sang mã này, đồng thời tiếp tục quan sát mã ban đầu, chờ khi rơi về điểm kỳ vọng thì vào lại.”
Tống Hạ lập tức thực hiện các thao tác liên quan.
Chỉ vài phút sau, dữ liệu cho thấy cả hai lệnh giao dịch đều bắt được sóng ngắn, tài khoản hiển thị lợi nhuận rõ rệt.
Tống Hạ lại quay sang nhìn Quý Minh Xuyên, trong mắt là niềm vui không giấu nổi: “Hội trưởng, anh phán đoán chuẩn thật!”
“Không phải là phán đoán của tôi, mà là quy luật thị trường.” Quý Minh Xuyên vẫn điềm đạm: “Quy tắc luôn ở đó. Chỉ cần tuân theo, thì sẽ kiếm được tiền.”
Tống Hạ như đang suy ngẫm, khẽ gật đầu.
3 giờ sáng, Tống Hạ đã hoàn toàn nhập trạng thái, phối hợp với Quý Minh Xuyên ngày càng ăn ý. Cậu cứ ngỡ đêm nay đã trôi qua suôn sẻ, thì Quý Minh Xuyên bất ngờ đi tới sau lưng, ra hiệu cho cậu nhường bàn phím, rồi mở một tài khoản mới.
“Tài khoản này giao cho cậu, từ giờ toàn bộ thao tác do cậu phụ trách.” Quý Minh Xuyên thản nhiên nói.
“Cũng ổn.” Quý Minh Xuyên đưa ra nhận xét với giọng điệu nhàn nhạt: “Lần sau đừng do dự như vậy nữa. Thị trường không chờ ai đâu.”
Tống Hạ mím môi, gật đầu đáp: “Em hiểu rồi.”
Sau lần giao dịch đầu thuận lợi, các thao tác sau đó của Tống Hạ cũng trở nên tự tin hơn nhiều.
Trên màn hình, biểu đồ K-line với sắc đỏ lục đan xen không ngừng nhảy vọt, giá cả và khối lượng giao dịch biến đổi liên tục. Mỗi dao động đều kéo căng thần kinh của Tống Hạ. Cậu rất rõ, đây không còn là mô phỏng luyện tập nữa, mà là chiến trường thi đấu thực thụ.
“Nhìn kỹ biểu đồ K-line, chú ý xu thế các mã chúng ta chọn.” Không biết từ khi nào Quý Minh Xuyên đã đứng sau lưng, nhàn nhạt nhắc: “Còn mười giây nữa, thị trường sẽ có một đợt tăng mạnh. Mấu chốt là ai phản ứng nhanh hơn.”
Ngón tay Tống Hạ lập tức cứng lại. Cậu vội vàng hít sâu một hơi, cố gắng giữ cho tay không run, nhanh chóng chuyển giao diện đến phần cổ phiếu mục tiêu.
Quả nhiên, xu thế thị trường diễn ra đúng như dự đoán của Quý Minh Xuyên chỉ số bắt đầu tăng mạnh, rồi đột ngột điều chỉnh tại một điểm then chốt.
“Mua!” Quý Minh Xuyên ra lệnh ngắn gọn nhưng dứt khoát.
Ngón tay Tống Hạ trượt một cái, suýt nữa nhấn sai vị trí.
Cậu nghiến răng, nín thở tập trung, nhanh chóng nhập lệnh và xác nhận giao dịch. Chỉ vài giây sau, màn hình nhảy ra thông báo lệnh thành công.
“Hội trưởng, đã mua xong.” Tống Hạ ngẩng đầu nhìn Quý Minh Xuyên, giọng nói mang theo chút run nhẹ không kiểm soát được.
Quý Minh Xuyên liếc qua màn hình, giọng điệu vẫn điềm đạm: “Tốc độ cần cải thiện thêm. Nếu còn do dự lần nữa, rất có thể sẽ bỏ lỡ điểm vào lệnh tốt nhất.”
Cậu trả lời rất nghiêm túc, trong ánh mắt lộ rõ sự không cam lòng. Dù đây mới chỉ là ngày đầu tiên thi đấu, nhưng Tống Hạ đã cảm nhận sâu sắc áp lực gay gắt của cuộc thi, cùng với yêu cầu cực cao của Quý Minh Xuyên đối với từng lần giao dịch.
Lộ Sâm ngồi bên cạnh cười nói: “Đừng căng quá, mới ngày đầu mà, sau này còn nhiều cơ hội lắm.”
Tống Hạ thì hiểu rõ, lời này chỉ là lời an ủi cho dễ nghe thôi. Cậu mím môi, lại nhìn về phía màn hình, âm thầm hạ quyết tâm ít nhất, những lần nhấn chuột sau này, tay cậu không được phép run nữa.
Thị trường chứng khoán Mỹ không nghỉ giữa trưa, nhưng đến đúng 0 giờ, Lộ Sâm chu đáo gọi cơm hộp cho cả đội.
Tống Hạ căng thẳng suốt cả quá trình, không dám lơ là dù chỉ một giây.
Tống Hạ do dự một chút, cuối cùng vẫn đứng dậy lấy cơm hộp, ăn vài miếng qua loa.
Quý Minh Xuyên thì gần như không ăn gì, chẳng phải vì căng thẳng như Tống Hạ, mà là do đồ ăn không hợp khẩu vị. Hộp cơm mở ra, anh chỉ gắp vài đũa rồi bỏ đó.
Lộ Sâm biết thói quen của anh đúng giờ ba bữa, không quen ăn khuya nhưng với lịch thi đấu kéo dài cả đêm thế này, không ăn thì làm sao chịu được?
Anh đề nghị: “Hay là để chú Lâm nấu rồi mang đến?”
Quý Minh Xuyên lắc đầu dứt khoát: “Không cần.”
Cuối cùng vẫn miễn cưỡng ăn thêm một chút rồi thôi.
Đợi mọi người ăn xong, Lộ Sâm và Diệp Mộc xách túi rác rời đi, căn phòng thí nghiệm lập tức yên tĩnh trở lại. Bây giờ chỉ còn lại hai người Tống Hạ và Quý Minh Xuyên.
Sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn một chút, Tống Hạ đã thả lỏng hơn nhiều, dần dần bắt nhịp trở lại.
Cậu chăm chú nhìn màn hình, thao tác cũng trở nên thuần thục hơn. Thỉnh thoảng còn có thể dựa vào phán đoán của mình để đưa ra vài đề xuất.
Quý Minh Xuyên vẫn như mọi khi, lời ít ý nhiều, chỉ đáp lại bằng vài từ ngắn gọn:
“Vào lệnh.”
“Tăng gấp đôi.”
“Giảm vị thế.”
“…”
Ngay lúc Tống Hạ bắt đầu lấy lại tự tin, màn hình bỗng hiện lên cảnh báo đỏ: "Cảnh báo bất thường nhóm cổ phiếu!"
“Xu thế của nhóm này không ổn.” Tống Hạ lập tức phát hiện biến động, ngẩng đầu hỏi Quý Minh Xuyên: “Có dòng tiền lớn đang tháo chạy, liệu có gây ra hiệu ứng hoảng loạn không?”
Quý Minh Xuyên liếc nhìn màn hình, chuyển sang một vài khối mô giám sát khác. Anh không trả lời ngay mà mở thêm một bảng dữ liệu trên giao diện chung: “Tìm hướng dòng tiền, xem là rút lẻ tẻ hay chuyển dịch đồng loạt.”
Tống Hạ quay sang màn hình bên phải, làm theo chỉ dẫn, tra xét dòng tiền đang chảy về đâu.
Kết quả cho thấy dòng tiền lớn không hoàn toàn rút lui, mà là chuyển sang một mã khác trong cùng nhóm. Tống Hạ lập tức hiểu ra: “Họ đang điều chỉnh vị thế!”
“Đúng vậy.” Quý Minh Xuyên đẩy gọng kính, bình tĩnh nói: “Điều chỉnh vị thế có thể tạo ra khủng hoảng ngắn hạn, nhưng cũng là cơ hội mới. Theo dõi dòng tiền đang chuyển sang mã này, đồng thời tiếp tục quan sát mã ban đầu, chờ khi rơi về điểm kỳ vọng thì vào lại.”
Tống Hạ lập tức thực hiện các thao tác liên quan.
Chỉ vài phút sau, dữ liệu cho thấy cả hai lệnh giao dịch đều bắt được sóng ngắn, tài khoản hiển thị lợi nhuận rõ rệt.
Tống Hạ lại quay sang nhìn Quý Minh Xuyên, trong mắt là niềm vui không giấu nổi: “Hội trưởng, anh phán đoán chuẩn thật!”
“Không phải là phán đoán của tôi, mà là quy luật thị trường.” Quý Minh Xuyên vẫn điềm đạm: “Quy tắc luôn ở đó. Chỉ cần tuân theo, thì sẽ kiếm được tiền.”
Tống Hạ như đang suy ngẫm, khẽ gật đầu.
3 giờ sáng, Tống Hạ đã hoàn toàn nhập trạng thái, phối hợp với Quý Minh Xuyên ngày càng ăn ý. Cậu cứ ngỡ đêm nay đã trôi qua suôn sẻ, thì Quý Minh Xuyên bất ngờ đi tới sau lưng, ra hiệu cho cậu nhường bàn phím, rồi mở một tài khoản mới.
“Tài khoản này giao cho cậu, từ giờ toàn bộ thao tác do cậu phụ trách.” Quý Minh Xuyên thản nhiên nói.
14
0
3 tháng trước
3 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
