Chương 57
Thủ đoạn độc ác
Lâm lão gia không từ chối yêu cầu của Quỷ bà, ông ta gọi bác sĩ ra chữa trị cho Quỷ bà. Chờ băng bó xong, Quỷ bà bỗng cảm thấy là lạ, trừ việc toàn thân không có sức lực ra, khuôn mặt vốn đang tái mét bỗng đỏ lên còn hơn cả táo chín.
"Lâm lão gia, ông..." Quỷ bà ôm ngực, người càng lúc càng yếu ớt. Chị ta đang bị thương nặng, giờ còn không có đủ sức để đứng dậy.
Nhưng chị ta ngộ ra rất nhanh, ngay lập tức phát hiện ra là cốc nước ban nãy có vấn đề, nhưng chị ta không ngờ ông chủ của mình lại bán đứng chị ta, hơn nữa còn trong thời điểm quan trọng như thế này.
"Quỷ bà, cô yên tâm, ta sẽ không hại cô, nếu cô giúp nhà họ Lâm bọn ta sinh một đứa con, vậy thì tài sản của nhà họ Lâm này sẽ có một nửa dành cho cô, mối làm ăn này ổn chứ?" Lâm lão gia cười hì hì.
Quỷ bà vùng vẫy muốn đứng dậy nhưng thử mấy lần vẫn thất bại, tôi không biết Lâm lão gia bỏ thuốc gì cho chị ta mà mạnh thế, thoáng cái đã khiến chị ta mất khả năng hành động.
"Lâm lão gia, ông đừng đùa, với sức khỏe ông hiện giờ thì làm gì còn hi vọng sinh con nữa? Có phải thằng ranh này giở trò không?" Quỷ bà hằn học lườm tôi, ánh mắt đó như muốn ăn thịt tôi luôn.
"Không thử sao biết được? Hơn nữa không phải cô đã sinh một đứa con cho ông già làm hình nhân giấy à? Sinh thêm đứa nữa cho nhà họ Lâm ta thì có làm sao? Ta sẽ không bạc đãi cô đâu." Lâm lão gia dập xì gà rồi chầm chậm đi về phía Quỷ bà.
Quỷ bà liều mạng lắc đầu: "Lâm lão gia, đó chỉ là tin đồn thôi, tôi chưa từng sinh con. Lâm lão gia, ông tha cho tôi đi, tôi không làm được..."
"Chuyện này cô không quyết định được đâu." Lâm lão gia đi về phía Quỷ bà, sau đó bế bổng chị ta lên, nhìn khuôn mặt đẹp và vóc người nóng bỏng của Quỷ bà, ánh mắt dần trở nên thèm thuồng.
"Nhóc con cứ tự nhiên, ta có việc phải làm rồi." Lâm lão gia nói với tôi một câu rồi bế Quỷ bà vào phòng.
Không lâu sau, căn phòng đó vọng ra tiếng kêu tan nát ruột gan của Quỷ bà...
Lần này, Quỷ bà và Lâm lão gia đều bị tôi cho vào tròng.
Tôi không biết có sinh được con hay không, nhưng Lâm lão gia đã xăm Tống Tử Quan m, chắc chắn sẽ không sống lâu được. Hừ, ông ta coi mạng người như cỏ rác, lần này đến lượt ông ta đi chết!
Còn Quỷ bà nữa, coi phụ nữ như công cụ, mất nhân tính, vậy thì lần này đến lượt chị ta làm công cụ, cũng để chị ta nếm thử mùi vị đó luôn.
Sau khi ra khỏi phủ họ Lâm, tôi vô cùng dễ chịu, nhìn năm trăm nghìn tệ mà Lâm lão gia chuyển sang, tôi cười thành tiếng.
Xem ra muốn tiếp tục làm ăn ở đây thì phải bỏ cái sự tốt bụng đi, không tàn nhẫn, không thủ đoạn cũng được, nhưng không nên ra cậy mạnh mà ra mặt thay người ta. Chính nghĩa mà không có thực lực thì chẳng là cái thá gì cả, lần này suýt nữa là tôi mất mạng rồi.
Quan trọng nhất là còn phải kết giao với nhiều bạn bè có thực lực hơn, không thì khi gặp nguy hiểm và khó khăn, tôi chỉ có một mình rất khó chống đỡ, bởi vì âm thuật của tôi là xăm quỷ, khi đối đầu với người ta hoàn toàn không có đất dụng võ.
Ra đến cổng nhà họ Lâm, đột nhiên Hưng lùn được hai người thả ra, một trong hai người đó nói với tôi, số đĩa CD kia cần Lâm lão gia chắc chắn tác dụng của hình xăm trước rồi sẽ tiêu hủy, Hưng lùn sẽ thả ra cho tôi trước.
Tôi không quan tâm, Lâm lão gia chết rồi, đương nhiên đống đĩa đó sẽ không ai sờ đến nữa.
Hưng lùn vừa thấy tôi liền ôm cứng lấy tôi khóc lóc thảm thiết, nói còn tưởng cả đời này không được gặp lại tôi nữa. Lâm lão gia kia là người độc ác, bây giờ một mớ tuổi rồi, ông ta muốn giết người vẫn dễ như trở bàn tay.
Hưng lùn này nhát gan quá đi, ngày trước đi theo ông tôi kiểu gì vậy? Không có chút khí phách nào cả!
Tôi nói không sao nữa rồi, việc đã giải quyết xong, vừa nói vừa bắt xe cùng ông ấy về tiệm xăm.
Khi đi, tôi phát hiện xung quanh nhà họ Lâm có rất nhiều người, tôi nhận ra những khuôn mặt ấy, đó là người nhà họ Đới, hơn nữa còn không hề ít.
Tuy nhà họ Đới đang dần lụn bại, nhưng nói thế nào cũng là gia tộc lớn. Khác với dạng nhà giàu mới nổi lên như Lâm lão gia, lạc đà chết gầy cũng vẫn lớn hơn ngựa, nếu thực sự liều một phen thì chắc chắn nhà họ Đới không sợ Lâm lão gia. Tôi là cọng cỏ cứu mạng, nhà họ Đới chắc chắn sẽ liều chết bảo vệ, đây cũng là một trong những lý do Lâm lão gia không dám động vào tôi.
Quay về tiệm xăm rồi, Hưng lùn cuối cùng cũng đỡ sợ hơn, ông ấy lo mình không ra khỏi cổng nhà họ Lâm.
Đúng lúc này, xe Đới Khiết Doanh lại đến trước cổng ngõ, tôi còn chưa ngồi ấm mông đã lại phải làm việc tiếp.
Mộ tổ nhà họ Đới vẫn còn thiếu hai hình xăm, lần này sẽ giải quyết trong một lần luôn, thế là hai triệu tệ vào tay rồi, còn lãi một cô vợ xinh đẹp nữa. Chuyến này quá hời, tôi phải dụng tâm một chút.
Đới Khiết Doanh đích thân đến đón tôi, tôi và Hưng lùn không dám chậm trễ, mang theo dụng cụ xăm rồi theo Đới Khiết Doanh lên xe.
Trên đường đi không ai nói gì, Đới Khiết Doanh lại trở về bộ dạng lạnh lùng, có điều nghĩ đến cảnh tượng cô ta vừa thấy tôi là đỏ mặt hôm qua thì cũng khá là thú vị, tuy tôi vẫn không biết là vì sao.
Đến núi mộ nhà họ Đới, vẫn là nhóm người đó đón tiếp tôi, quản gia cũng có mặt. Tôi vẫn bảo Hưng lùn để ý đến ông ta, tránh ông ta lại phá tôi.
Lên núi rồi, tôi bắt đầu tìm vị trí, trái thanh long, phải bạch hổ, tôi sẽ xăm thanh long ở bên trái trước.
Vì thanh long khá khó xăm, phải xăm rất lâu, nhân lúc bây giờ trời còn đang sáng, tôi sẽ xăm cái này trước, buổi tối dễ thêm việc làm lỡ dở thời gian.
Tôi tìm rất lâu mới tìm được một ngôi mộ thích hợp ở bên trái núi, ngôi mộ này hơi lâu năm rồi, Đới Khiết Doanh nói đây là tổ tiên từ thời nhà Thanh, chết vì hút thuốc phiện.
Mở mộ ra rồi đến mở quan tài, quả nhiên xác bên trong là từ thời nhà Thanh, vẫn còn tết bím tóc. Cái xác này cũng giống những xác khác, đều sắp biến thành cương thi rồi. Vì cái xác này từ thời nhà Thanh nên không khác cương thi trong phim Lâm Chính Anh là bao.
Bảo người cởi áo cái xác ra xong, tôi bắt đầu xăm hình thanh long lên ngực trái của cái xác.
Giống như những gì Hồng Ngũ nói, thanh long bình thường không chấm mắt, cũng không được xăm cánh, bởi vì sợ rồng sẽ bay mất. Rồng mà bay mất thì phong thủy sẽ mất luôn.
Kể ra cũng lạ, lần xăm hôm nay thuận lợi lạ kỳ, cơ bản không xảy ra vấn đề gì, cái xác cũng không có chuyện gì. Đến buổi tối, tôi hoàn thành thuận lợi.
Vừa xăm xong, tôi bèn vội vàng trèo ra khỏi huyệt mộ rồi bảo người ta lấp lại. Trời tối cái là tôi lại sợ, thế nên không dám chậm trễ một giây nào.
Xăm thanh long xong, tôi bắt đầu tìm bạch hổ. Sườn phải núi cũng khó tìm, cuối cùng may là tôi tìm được một ngôi mộ, cũng là mộ nam.
Thực ra bạch hổ thì xăm xác nữ tốt hơn, bởi vì nó thuộc âm trong tứ tượng, có điều mộ nam cũng được, xác chết thì không cần kỹ tính quá, người sống thì khác.
Lúc này trời đã tối mịt, núi mộ lại bắt đầu trở nên u ám. Khi mở quan tài, một luồng âm khí ùa vào mặt.
Tôi bảo mọi người đừng chậm trễ, mở mộ mở quan tài phải làm liền mạch luôn, sau khi cởi áo cái xác ra, tôi bèn xăm hình bạch hổ lên bên phải cái xác.
Xăm được một nửa, đột nhiên có tiếng chuông leng keng vang lên, cái xác đó nghe thấy tiếng leng keng liền mở mắt ra, nhe bộ hàm dài đáng sợ ra với tôi.
Chết rồi, thi biến rồi, mẹ kiếp ai lắc chuông ngoài kia thế?
32
4
6 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
