TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6: Ngọn lửa truy hung

Thính Âm vừa thấy Ôn Linh tỉnh lại đã luyên thuyên không ngớt.

Có lẽ đã quen với việc Ôn Linh vốn khờ khạo sẽ không đáp lời mình, nên lời nói của cô hầu càng giống như đang tự lẩm bẩm.

"Phu nhân, người đói rồi phải không? Nô tỳ có hai miếng bánh táo đỏ giấu được từ hôn lễ hôm kia, người ăn tạm lót dạ đi, nô tỳ ra bếp làm chút đồ nóng cho người."

Thính Âm cẩn thận lấy gói bánh táo đỏ bọc trong khăn tay từ trên bàn đưa cho Ôn Linh.

Ôn Linh mở khăn tay, cầm một miếng bánh táo đỏ cắn thử một miếng, chà... đậm đà ngon quá!

Nàng là Ngôn Linh duy nhất ở thế giới khác, hưởng hương khói và đồ cúng tế của loài người.

Vậy mà nàng lại không nếm được mùi vị thức ăn của nhân gian.

Mãi đến bây giờ mới biết, thì ra đồ ăn của con người lại thơm ngon đến thế!

Trong một khoảnh khắc, Ôn Linh cảm thấy ngàn năm làm Ngôn Linh ở nhân gian của nàng thật lãng phí.

"Phu nhân người ăn từ từ thôi, cẩn thận nghẹn, nô tỳ đi làm chút đồ nóng cho người."

Thấy Ôn Linh ăn ngấu nghiến, Thính Âm xót xa vô cùng.

Ngay khi Thính Âm định đẩy cửa đi ra ngoài, Ôn Linh đang ngồi trên giường bỗng nắm lấy tay cô hầu, khẽ ra hiệu: "Đợi đã, đừng ra ngoài."

Thính Âm tưởng Ôn Linh ở một mình trong môi trường xa lạ nên sợ hãi, bèn kiên nhẫn an ủi: "Phu nhân đừng sợ, đây là Vương phủ, là nhà của người sau này, ở đây rất an toàn..."

"Cốc cốc cốc..."

Lời cô hầu còn chưa dứt, cửa phòng đột nhiên có tiếng gõ nhịp nhàng từ bên ngoài.

"Ai đó?" Thính Âm đành quay đầu cất tiếng hỏi.

Bên ngoài vọng vào giọng một người phụ nữ: "Là ta, Cao Chi đây, phu nhân tỉnh chưa? Ta mang nước nóng đến cho phu nhân."

Cao Chi là một nha hoàn hồi môn khác của Ôn Linh.

Chỉ có điều ả ta là người do mẹ kế và nhị tiểu thư cử đến, từ lúc bắt đầu lên kiệu hoa vào hôm kia, thái độ của ả đối với Ôn Linh đã rất thờ ơ, vô cùng kiêu ngạo.

Giống hệt những kẻ hạ nhân coi thường Ôn Linh trong nhà họ Ôn.

Thính Âm vừa nghe thấy bên ngoài là Cao Chi liền tức giận, cô lẩm bẩm chửi rủa định đi mở cửa: "Ngươi còn biết mang nước nóng đến cho phu nhân à, từ lúc phu nhân về đây hôm kia đến giờ, chẳng thấy bóng dáng ngươi đâu, ngươi chạy đi đâu mất..."

"Đừng mở cửa."

Giọng Ôn Linh lại vang lên.

Tay Thính Âm đang định mở cửa khựng lại, cô quay sang nhìn Ôn Linh, lúc này mới phát hiện tiểu thư hôm nay hình như có gì đó khác lạ.

Ánh mắt nàng không còn vô hồn như trước, đôi mắt tuy đẹp nhưng trống rỗng.

Hôm nay, đôi mắt nàng long lanh có thần, vẻ đẹp tựa búp bê của nàng dường như bỗng chốc trở nên sống động.

"Phu... Phu nhân, người không ngốc nữa sao?" Thính Âm kinh ngạc hỏi.

Ôn Linh gật đầu: "Ừm, chắc là không ngốc nữa, lát nữa sẽ nói rõ với ngươi sau."

"Cốc... Cốc... Cốc..."

Tiếng gõ cửa bên ngoài lại vang lên, Cao Chi thúc giục: "Thính Âm, hình như ta nghe thấy tiếng tiểu thư nói chuyện, ngươi mau mở cửa cho ta, nước nóng sắp nguội rồi!"

"Đừng mở cửa."

Không đợi Thính Âm lên tiếng, Ôn Linh lại nhắc lại một lần nữa.

Nàng bước xuống giường, tay phải khẽ búng một cái, một ngọn lửa màu vàng cam nhảy nhót trên đầu ngón tay.

Ôn Linh thổi nhẹ vào ngọn lửa nhỏ: "Tìm Cao Chi."

Ngọn lửa khựng lại một chút, rồi bay về một hướng.

Ôn Linh không để ý đến cái miệng há hốc đến sắp rớt xuống đất của Thính Âm, chỉ nói: "Theo sau."

Rồi nàng đi trước theo ngọn lửa, Thính Âm đành lẽo đẽo theo sau.

Ngọn lửa lững lờ bay về phía trước, cuối cùng dừng lại trước cửa hông của phòng bên.

Căn phòng Ôn Linh ở là phòng chính, để tiện cho hạ nhân chăm sóc, bên ngoài tấm bình phong có một gian phòng bên thông nhau.

Phòng bên và phòng chính có một cánh cửa nhỏ nối liền, hạ nhân trực đêm có thể ngủ ở đó.

Ôn Linh một cước đạp tung cánh cửa phòng bên.

Cửa vừa mở ra đã thấy một đôi chân lơ lửng giữa không trung.

Ngẩng đầu nhìn lên, Cao Chi, người đã biến mất một ngày một đêm, đang bị treo cổ trên xà nhà bằng một dải lụa trắng, gương mặt méo mó.

7

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.