0 chữ
Chương 35
Chương 35: Kết cục của kẻ lụy tình
Còn Cao Chi sau khi dọa Liễu thị và Ôn Dao đêm đó liền rời khỏi nhà họ Ôn, quay về bên Ôn Linh.
Vì ả ta phát hiện, trên người họ quả thực có thứ gì đó gia trì, ả ta chỉ có thể dọa dẫm, mê hoặc họ, chứ không thể trực tiếp làm hại họ.
May mà mục tiêu của ả ta cũng đã đạt được, đã xé bỏ được lớp mặt nạ giả nhân giả nghĩa của Liễu thị và Ôn Dao ở nhà họ Ôn.
Đồng thời Ôn Hải Thiên mà ả ta luôn canh cánh trong lòng cũng khiến ả ta thất vọng.
Cứ tưởng mình và Đại công tử từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cũng coi như là thanh mai trúc mã, sau khi hắn biết sự thật sẽ cho mình một lời giải thích.
Không ngờ, Ôn Hải Thiên lại không có phản ứng gì, để lại mấy câu nói đó, rồi cứ thế quay về sân của mình, không có thêm bất kỳ hành động nào nữa.
Cao Chi phát hiện mình không gϊếŧ được Liễu thị và Ôn Dao, phản ứng của Ôn Hải Thiên lại khiến ả ta thất vọng.
Cục tức đã kìm nén bấy lâu trong lòng ả ta, cứ thế tan biến.
Ả ta quay về bên cạnh Ôn Linh, quỳ xuống xin lỗi Ôn Linh, dập đầu ba cái.
Ôn Linh không có ý định tha thứ cho Cao Chi, người đáng thương ắt có chỗ đáng hận.
Nàng tha thứ cho kẻ xấu, vậy ai sẽ đòi lại công bằng cho người bị hại?
"Tha thứ cho ngươi là chuyện của Diêm Vương, còn việc ta cần làm, chính là đưa ngươi đi gặp Diêm Vương."
Cao Chi toàn thân run rẩy một chút, rồi lại dập đầu thật sâu với Ôn Linh, cảm ơn: "Đa tạ Đại tiểu thư, đại ân đại đức của Đại tiểu thư không bao giờ quên, kiếp sau nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp!"
Bây giờ ả ta là một con lệ quỷ, lệ quỷ dù có hối hận cũng không có cách nào tự mình đi xuống.
Chờ đợi bọn chúng hoặc là bị quỷ sai trực tiếp tiêu diệt, hoặc là tan biến ở nhân gian.
Ôn Linh còn bằng lòng đưa nó xuống, đây chính là sự giúp đỡ lớn nhất đối với nó rồi.
Ôn Linh mở cửa Vãng Sinh, Cao Chi từ từ bước vào, lúc quay đầu lại vẻ mặt phức tạp.
Không biết liệu ả ta có hối hận không, về mối tình chân thành đó dành cho Đại thiếu gia nhà họ Ôn.
Có lẽ ả ta là một người phụ nữ tội ác tày trời, nhưng tình cảm chân thành duy nhất của ả ta lại dành cho Đại thiếu gia nhà họ Ôn.
Ôn Linh lắc đầu: "Xem đi, đây chính là kết cục của kẻ lụy tình."
Thính Âm đứng bên cạnh chứng kiến toàn bộ quá trình: "…???"
Đây là trọng điểm của chuyện này sao?!
Bên nhà họ Ôn, Liễu thị và Ôn Dao đích thân đến Bạch Vân Quan ở ngoại thành mời vị đại sư trước kia đã giúp đỡ họ.
Không ngờ vị đại sư đó đã đi du ngoạn rồi, ngày về không hẹn trước.
Không còn cách nào khác, họ đành phải mời các vị đại sư khác trong Bạch Vân Quan đến nhà bắt quỷ trừ tà.
Vị đại sư được mời đến làm một hồi phép, nói không sao rồi, trong sân rất sạch sẽ, con lệ quỷ đó đã bị ông ta đuổi đi rồi, sau này cũng sẽ không đến nữa.
Liễu thị và Ôn Dao bán tín bán nghi, sau đó quả thực không còn ác mộng hay chuyện kỳ quái nào xảy ra nữa, việc này cũng dần cho qua.
Nào ngờ chưa đầy hai ngày, sau khi tan triều, Ôn Đình Vân phát hiện ánh mắt các đồng liêu nhìn mình có gì đó rất không ổn, còn có kẻ túm năm tụm ba xì xào bàn tán về ông.
Mấy ngày liền, Ôn Đình Vân không kìm được, bèn hỏi một đồng liêu thân thiết.
Vị đồng liêu lộ vẻ khó nói: "Ôn đại nhân chẳng lẽ không biết tại sao ư? Ôn đại nhân cứ ngẫm lại chuyện Tề Vương đến phủ ngài dự tiệc là sẽ rõ ngay thôi."
"Hiện giờ chuyện Tề Vương đến phủ ngài dự tiệc, Ôn gia Nhị tiểu thư mất kiểm soát, tối đến nổi điên đòi thắt cổ, thiếu chút nữa còn gϊếŧ cả mẹ đẻ, rồi hôm sau nhà ngài mời đạo sĩ đến trừ tà, tất cả những chuyện đó đã sớm lan truyền khắp kinh thành rồi!"
Ôn Đình Vân chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng, ông vạn lần không ngờ những chuyện này lại có thể bị lan truyền ra ngoài.
Vì ả ta phát hiện, trên người họ quả thực có thứ gì đó gia trì, ả ta chỉ có thể dọa dẫm, mê hoặc họ, chứ không thể trực tiếp làm hại họ.
May mà mục tiêu của ả ta cũng đã đạt được, đã xé bỏ được lớp mặt nạ giả nhân giả nghĩa của Liễu thị và Ôn Dao ở nhà họ Ôn.
Đồng thời Ôn Hải Thiên mà ả ta luôn canh cánh trong lòng cũng khiến ả ta thất vọng.
Cứ tưởng mình và Đại công tử từ nhỏ lớn lên cùng nhau, cũng coi như là thanh mai trúc mã, sau khi hắn biết sự thật sẽ cho mình một lời giải thích.
Không ngờ, Ôn Hải Thiên lại không có phản ứng gì, để lại mấy câu nói đó, rồi cứ thế quay về sân của mình, không có thêm bất kỳ hành động nào nữa.
Cao Chi phát hiện mình không gϊếŧ được Liễu thị và Ôn Dao, phản ứng của Ôn Hải Thiên lại khiến ả ta thất vọng.
Ả ta quay về bên cạnh Ôn Linh, quỳ xuống xin lỗi Ôn Linh, dập đầu ba cái.
Ôn Linh không có ý định tha thứ cho Cao Chi, người đáng thương ắt có chỗ đáng hận.
Nàng tha thứ cho kẻ xấu, vậy ai sẽ đòi lại công bằng cho người bị hại?
"Tha thứ cho ngươi là chuyện của Diêm Vương, còn việc ta cần làm, chính là đưa ngươi đi gặp Diêm Vương."
Cao Chi toàn thân run rẩy một chút, rồi lại dập đầu thật sâu với Ôn Linh, cảm ơn: "Đa tạ Đại tiểu thư, đại ân đại đức của Đại tiểu thư không bao giờ quên, kiếp sau nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp!"
Bây giờ ả ta là một con lệ quỷ, lệ quỷ dù có hối hận cũng không có cách nào tự mình đi xuống.
Chờ đợi bọn chúng hoặc là bị quỷ sai trực tiếp tiêu diệt, hoặc là tan biến ở nhân gian.
Ôn Linh mở cửa Vãng Sinh, Cao Chi từ từ bước vào, lúc quay đầu lại vẻ mặt phức tạp.
Không biết liệu ả ta có hối hận không, về mối tình chân thành đó dành cho Đại thiếu gia nhà họ Ôn.
Có lẽ ả ta là một người phụ nữ tội ác tày trời, nhưng tình cảm chân thành duy nhất của ả ta lại dành cho Đại thiếu gia nhà họ Ôn.
Ôn Linh lắc đầu: "Xem đi, đây chính là kết cục của kẻ lụy tình."
Thính Âm đứng bên cạnh chứng kiến toàn bộ quá trình: "…???"
Đây là trọng điểm của chuyện này sao?!
Bên nhà họ Ôn, Liễu thị và Ôn Dao đích thân đến Bạch Vân Quan ở ngoại thành mời vị đại sư trước kia đã giúp đỡ họ.
Không ngờ vị đại sư đó đã đi du ngoạn rồi, ngày về không hẹn trước.
Không còn cách nào khác, họ đành phải mời các vị đại sư khác trong Bạch Vân Quan đến nhà bắt quỷ trừ tà.
Liễu thị và Ôn Dao bán tín bán nghi, sau đó quả thực không còn ác mộng hay chuyện kỳ quái nào xảy ra nữa, việc này cũng dần cho qua.
Nào ngờ chưa đầy hai ngày, sau khi tan triều, Ôn Đình Vân phát hiện ánh mắt các đồng liêu nhìn mình có gì đó rất không ổn, còn có kẻ túm năm tụm ba xì xào bàn tán về ông.
Mấy ngày liền, Ôn Đình Vân không kìm được, bèn hỏi một đồng liêu thân thiết.
Vị đồng liêu lộ vẻ khó nói: "Ôn đại nhân chẳng lẽ không biết tại sao ư? Ôn đại nhân cứ ngẫm lại chuyện Tề Vương đến phủ ngài dự tiệc là sẽ rõ ngay thôi."
"Hiện giờ chuyện Tề Vương đến phủ ngài dự tiệc, Ôn gia Nhị tiểu thư mất kiểm soát, tối đến nổi điên đòi thắt cổ, thiếu chút nữa còn gϊếŧ cả mẹ đẻ, rồi hôm sau nhà ngài mời đạo sĩ đến trừ tà, tất cả những chuyện đó đã sớm lan truyền khắp kinh thành rồi!"
Ôn Đình Vân chỉ cảm thấy đầu óc ong lên một tiếng, ông vạn lần không ngờ những chuyện này lại có thể bị lan truyền ra ngoài.
1
0
3 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
